Mà dẫn bọn họ đi tới cửa vào bên ngoài tổ địa, chỗ long môn thanh đồng.
Khi Kim Vũ tỉnh lại từ trong chứng sợ hãi bay, cả người đều thiếu chút nữa bị
dọa ngốc.
Hắn ta tuyệt đối không ngờ tới, vậy mà Sở Duyên dẫn theo bọn họ đi tới cửa
hang ổ của long tộc người ta.
Biết đến còn đỡ, bọn họ là tới bái đại lão tổ long tộc làm sư phụ.
Không biết, còn làm thịt bọn họ hay không?
Kim Vũ ý thức được hậu quả của hành động này, chỉ trong nháy mắt muốn
khuyên Sở Duyên rời đi.
“Tiền bối, nơi này…”
Kim Vũ còn chưa kịp nói xong, đột nhiên hắn ta thấy bên long môn thanh đồng
có động tĩnh.
Chỉ thấy bên cạnh long môn trống không, bỗng nhiên xuất hiện từng quang hoa.
Ngay sau đó, hơn mười bóng người cùng bay tới bên long môn thanh đồng.
Nhìn thấy trận trượng cỡ này, Kim Vũ lập tức không nói nên lời, trong lòng hắn
ta tràn ngập tuyệt vọng.
Long tộc này cũng quá tuyệt tình.
Bọn họ mới đứng trước long môn thanh đồng một lát, đều chưa có động tác gì,
đã có mấy chục cường giả tới trấn giết bọn họ.
Chẳng lẽ cường giả long tộc đều rảnh rỗi như thế ư?
Không có khả năng!
Long tộc vẫn luôn tiến hành chiến tranh với bên ngoài, phần lớn chiến lực của
long tộc nên được điều đi.
Nhưng dưới tình huống như vậy, vẫn có hơn mười cường giả xuất hiện.
Đây là vì bọn họ đứng ở cửa tổ địa long tộc một lát dẫn tới xảy ra chuyện sao?
Chuyện này không có khả năng!
Sao long tộc sẽ rảnh rỗi như thế.
Chẳng lẽ…
Trong lòng Kim Vũ dâng lên một ý niệm.
Chẳng lẽ long tộc đã nhận ra hắn ta đến, cố ý đợi hắn ta tới, muốn giết chết hắn
ta sao?
Đúng vậy, chắc chắn là như vậy.
Hắn ta là Thiên Kiêu đứng đầu yêu tộc.
Long tộc chắc chắn là lo lắng tương lai hắn ta sẽ mạnh dần, sẽ uy hiếp tới long
tộc, cho nên muốn bóp chết hắn ta trước tiên.
Tuy thiên tài Thiên Kiêu đáng sợ, nhưng cũng cần thời gian mạnh dần mới
được!
Thiên tài Thiên Kiêu bị bóp chết từ trong nôi, không đáng sợ, bởi vì đã chết.
Long tộc thật đáng ghét!
Kim Vũ nhìn thoáng qua Sở Duyên, Lý Thành, Lâm Mạc bên cạnh.
Trong lòng đã có quyết định.
Hắn ta phải làm anh hùng, lấy sinh mệnh của mình, đi đổi một đường sống cho
tiền bối còn có Lý đạo hữu!
“Long tộc! Một người làm một người…”
Kim Vũ sải bước tiến lên, chuẩn bị tuyên ngôn khí phách, sau đó bảo đám Sở
tiền bối chạy mau, mình thì chịu khó tiến lên.
Nhưng lần này, hắn ta còn chưa kịp nói xong, chỉ thấy hơn mười người hạ
xuống.
Kim Vũ lập tức xù lông, đi tới trước mặt đám Sở Duyên ngăn cản.
Hắn ta vốn tưởng rằng những người này sẽ phát động tấn công, nhưng không
ngờ tới, hơn mười người từ bên long môn thanh đồng đi ra không phát động tấn
công, trái lại cả đám đều đứng trên mặt đất.
Một lát sau, hơn mười người đều quỳ trên đất hành đại lễ.
“Tham kiến lão tổ!”
Hơn mười người đều cùng kêu lên, vẻ mặt vô cùng kính sợ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, cả người Kim Vũ đều ngây ngẩn tại chỗ.
Lý Thành và Lâm Mạc đều có vẻ mặt không khác mấy, đều vô cùng kinh hãi.
Ánh mắt bọn họ không ngừng nhìn qua lại hơn mười người quỳ trên đất và Sở
Duyên.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới, vậy mà Sở Duyên là lão tổ long tộc?
Hơn nữa lão tổ long tộc chỉ có một vị, đó chính là vị đại lão tổ kia.
Sở Duyên thực ra là đại lão tổ long tộc sao?
Lý Thành và Lâm Mạc còn đỡ, chỉ có tràn ngập kinh hãi.
Kim Vũ thì không được.
Hắn ta ngoại trừ kinh hãi ra, còn có cảm giác xấu hổ tới cực hạn.
Vừa rồi hắn ta…
Vừa rồi hắn ta còn tưởng đám cường giả long tộc nhằm vào hắn ta.
Chuyện này…
Đối với ý nghĩ của ba người này, Sở Duyên không biết một chút nào.
Hắn nhìn hơn mười người quỳ trước mặt, nhẹ nhàng xua tay.
“Miễn lễ.”
Sau khi nói xong câu đó, hắn đỡ ba người Kim Vũ lên, cùng bay về phía trong
long môn thanh đồng.
Hơn mười người kia thấy thế, vội vàng nhường ra một con đường, để Sở Duyên
tiến vào.
Bọn họ không dám ngăn cản Sở Duyên.
Người bình thường muốn tiến vào tổ địa long tộc, cho dù có người của long tộc
dẫn vào, cũng nhất định phải xin trước mới được.
Nhưng đại lão tổ của long tộc muốn dẫn người vào, không ai dám ngăn cản.
Khi sắp bước vào long môn thanh đồng, Sở Duyên như nghĩ tới chuyện gì đó,
bỗng nhiên dừng lại, nhìn về phía hơn mười người sau lưng.
“Mấy người các ngươi đi thông báo cho Ngao Thiên một tiếng, chuyện nhận đồ
đệ có thể bỏ xuống, nói là bổn tọa đã tìm được người thích hợp.
Sở Duyên nhẹ giọng nói một câu.
“Vâng, lão tổ.”
Hơn mười người vội vàng trả lời.
Nghe được đáp lời, lúc này Sở Duyên mới gật đầu hài lòng.
Xoay người tiếp tục tiến vào trong long môn thanh đồng.
…
Tiến vào long môn thanh đồng xong, Sở Duyên dẫn tổ ba người đi tới bên ngoài
động phủ của mình.
Ở bên ngoài, hắn mới để tổ ba người này xuống.