Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 854

Sở Duyên quay đầu nhìn về phía ba người, vừa định nói gì đó.

Hắn nâng mắt lên lại phát hiện, ánh mắt ba người này đờ đẫn nhìn hắn, hoàn

toàn chưa lấy lại tinh thần.

“Ba người các ngươi, nhìn bổn tọa làm gì? Nếu có việc gì thì nói ra đi.”

Sở Duyên nhíu mày nói.

“Sư, sư tôn, người, người là đại lão tổ của long tộc ư?”

Lý Thành hít sâu một hơi, giọng nói hơi run rẩy dò hỏi.

Hắn ta thực sự không thể tin, vậy mà sư tôn nhà mình còn có thân phận này.

“Đúng vậy, kiêm chức đại lão tổ của long tộc.”

Sở Duyên gật đầu thừa nhận.

Lý Thành: “…”

Vị trí này còn có thể kiêm chức ư?

Sở Duyên vỗ bả vai đệ tử này của hắn, không nói thêm gì, mà dời mắt nhìn về

phía Kim Vũ.

“Đúng rồi, Kim Vũ, vừa rồi ngươi đang nói chuyện mà? Ngươi muốn nói gì

thế?”

Sở Duyên mở miệng dò hỏi.

“Hả? Tiền bối, vừa rồi ta muốn nói… Muốn nói, ồ… Ta muốn nói, long môn

thanh đồng vừa rồi có thể một người ngồi lên hay không, sau đó một người

khiêng long môn thanh đồng đi.”

Kim Vũ còn đang thất thần bị điểm danh, chỉ trong nháy mắt hoàn hồn, nói như

vậy.

“Ngồi lên đi, sau đó một người khiêng long môn thanh đồng? Ngươi đang nói

đùa ư?”

Sở Duyên bị những lời này chọc cười, bất đắc dĩ lắc đầu, không biết nên nói gì

mới tốt.

Hắn nhìn kỹ Kim Vũ và Lý Thành xong, cuối cùng dời mắt nhìn về phía Lâm

Mạc.

Hắn nhìn Lâm Mạc, cùng với quan tài Lâm Mạc kéo sau lưng, hoảng hốt một

lát.

Đây là Thiên Kiêu chân chính, toàn thân kiểu mẫu xa hoa…

Đáng tiếc, hắn muốn nhận đệ tử có thể dạy phế.

Thực sự quá đáng tiếc.

Khi Sở Duyên vừa định nói chuyện, Lâm Mạc mở miệng trước.

“Tiền bối, vãn bối có thể hỏi ngươi một… Một vấn đề nhỏ không?”

Lâm Mạc không yên lòng nói một câu như vậy…



“Ngươi hỏi đi.”

Sở Duyên tò mò nhìn về phía Lâm Mạc, không biết đối phương muốn hỏi gì.

“Tiền bối, ngươi, lúc trước ngươi nói với người của long tộc, ngươi đã tìm được

đệ tử, xin hỏi, có phải là ngươi muốn nhận ta hoặc Kim tiền bối làm đệ tử có

phải không?”

Lâm Mạc thật cẩn thận hỏi.

Khi hắn ta nhắc tới vấn đề này, hai tay nắm chặt lại.

Hắn ta hiểu rất rõ, trước mắt, là cơ hội duy nhất để hắn ta xoay người!

Cũng là một lần duy nhất, có cơ hội tu luyện!

Hắn ta không muốn bỏ qua.

“Đúng vậy.”

Sở Duyên gật đầu thừa nhận, không nhiều lời, im lặng đợi Lâm Mạc nói tiếp.

“Vậy xin hỏi tiền bối, tiền bối muốn nhận ta làm đồ đệ sao?”

Lâm Mạc hít sâu một hơi, nói như vậy.

Những lời này vang lên, Kim Vũ lập tức ngây ngẩn cả người.

Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Sở Duyên, lại nhìn về phía Lâm Mạc.

Trong lòng hắn ta đã sớm có đáp án.

Nếu tiền bối muốn nhận hắn ta làm đồ đệ, đã sớm nhận, còn đợi tới bây giờ

sao?

Rõ ràng là tiền bối muốn nhận Lâm Mạc này làm đồ đệ, hơn nữa lúc trước Lý

Thành nói Lâm Mạc rất bất phàm.

Chỉ trong thời gian ngắn, Kim Vũ rơi vào trầm tư.

“Không sai, ngươi nói đều đúng cả, bổn tọa đúng là muốn nhận ngươi làm đồ

đệ, ngươi nguyện ý bái sư không?”

Sở Duyên nói thẳng.

“Đệ tử Lâm Mạc, bái kiến sư tôn!”

Lúc này Lâm Mạc buông lỏng sợi dây nối với quan tài huyền thiết ra, quay mặt

về phía Sở Duyên quỳ trên đất hành lễ, vẻ mặt vô cùng thành khẩn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Duyên lộ ra nụ cười hài lòng.

Hắn tiến về trước, muốn vươn tay đỡ Lâm Mạc dậy.

Nhưng tay hắn còn chưa kịp đụng tới Lâm Mạc, đã bị Lâm Mạc né tránh đi.

Điều này khiến Sở Duyên kinh ngạc một lát.

“Sư tôn, từ nhỏ mệnh cách của đệ tử đã đặc biệt, sẽ khắc người thân thiết, mong

sư tôn đừng tới gần, để tránh lây dính lên người sư tôn.”

Lâm Mạc lắc đầu nói.

“Mệnh cách đặc biệt? Chuyện này là sao đây?”

Sở Duyên hồi tưởng lại kiểu mẫu của Lâm Mạc, vẫn luôn chưa từng nói, có

mệnh cách đặc biệt mà?

“Bọn họ nói, ta là thiên sát cô tinh.”

Trong giọng nói của Lâm Mạc lộ ra bình tĩnh.

“Thiên cái gì…”

Sở Duyên còn định nói gì đó, đột nhiên trong lúc này, trước mặt hắn xuất hiện

màn ảnh chỉ có hắn mới có thể thấy.

Đúng là màn ảnh của hệ thống.

Lúc này, trên màn ảnh hệ thống xuất hiện một đoạn văn tự.

[Mong ký chủ cố gắng dùng một phần nhỏ miệng tiến hành đối thoại với đệ tử

có thể dạy phế, nếu không rất có khả năng dẫn tới nhân tố không thể kháng xuất

hiện.]

Chuyện này…

Chuyện này…

Chuyện này…

Sở Duyên hơi giận dữ.

Hệ thống này, thực sự là cảm thấy những đệ tử này thành tài đều tại miệng hắn

sao?

Miệng hắn làm sao? Còn có thể nói sao làm vậy được ư.

Nếu hắn thực sự nói sao làm vậy, hắn còn dạy phế đệ tử kiểu gì? Hắn nói thẳng

một câu, khiến chính hắn vô địch không phải xong việc à.

Sở Duyên muốn phản bác hệ thống này, nhưng không biết nên mở miệng thể

nào.

Hắn im lặng một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn không phản bác.

Được, hệ thống là đại gia.

Hắn không phản bác lời hệ thống nói, chỉ cần hệ thống giúp hắn dạy phế đệ tử

là được.
Bình Luận (0)
Comment