Sau khi đệ tử này tu luyện, hắn lại động tay động chân từ trong, đến lúc đó còn
sợ đệ tử này không rơi vào ma chướng được sao?
“Ngươi muốn tu hành, vậy không bằng đến động phủ của vi sư tu hành? Ở bên
trong động phủ của vi sư, vi sư cũng có thể luôn chiếu cố ngươi, tránh cho
ngươi tu hành xảy ra sai lầm gì đó.”
Trong giọng nói của Sở Duyên lộ ra nồng đậm quan tâm.
Nghe thấy thế Lâm Mạc càng cảm động, đương nhiên là đồng ý.
Sau khi Lâm Mạc đồng ý, Sở Duyên thuận thế bảo Lâm Mạc tiến vào động phủ
của hắn, tìm một chỗ hẻo lánh bế quan, bảo Lâm Mạc đi vào mò mẫm tu hành.
Về phần tại sao tìm chỗ hẻo lánh bế quan…
Chuyện này Sở Duyên không muốn giải thích.
Sau khi bảo Lâm Mạc đến động phủ, Sở Duyên không lập tức đi giở trò, mà đi
tìm Kim Vũ và Lý Thành, muốn thu phục hai người này rồi nói chuyện khác.
Sở Duyên thân là đại lão tổ của long tộc, muốn tìm người ở trong tổ địa long
tộc, quả thực là vô cùng dễ dàng.
Chỉ một lát, đã có tộc nhân của long tộc dẫn Kim Vũ và Lý Thành tới trước mặt
Sở Duyên.
“Tiền bối.”
“Sư tôn.”
Trước cửa động phủ, Kim Vũ và Lý Thành đối mặt với Sở Duyên, hành lễ thật
sâu.
“Miễn lễ, Thành Nhi, từ khi vi sư truyền thụ truyền thừa cho ngươi xong, thì
không dạy bảo ngươi, không biết hiện giờ ngươi tu hành tới tình cảnh nào?”
Sở Duyên tùy ý nói.
Hắn không thấy là hình thức dạy học sẽ lừa hắn.
Theo ý hắn, Lý Thành nhất định sẽ phế.
Sở dĩ hắn hỏi một câu, chỉ vì không biết nên nói gì, cho nên mới mở miệng.
“Khởi bẩm sư tôn, hiện giờ đệ tử…”
Lý Thành vừa định báo cáo một chút, về vấn đề tu hành của mình.
Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói gì, đột nhiên trong lúc này, bầu trời bất ngờ tối
sầm lại.
Bùm!
Bùm!
Liên tục không ngừng có lôi điện lướt qua, đinh tai nhức óc.
Huyết vân cuồn cuộn tràn khắp mà đến, bao trùm cả bầu trời, giống như trời
xanh đang tức giận, hay là như đang gào thét.
Ngay sau đó, một vòng minh nguyệt huyết sắc hiển hóa ở vùng cực tây.
Đồng thời, ở vùng cực đông, một vòng hào quang thái dương huyết sắc lên
không.
Trong hư không, mơ hồ vang lên tiếng kêu cổ xưa mà tràn ngập khí phách.
Ngay sau đó, đủ loại dị tượng cùng dâng lên.
Sở Duyên sửng sốt một lát, trong lòng hắn không hiểu sao sinh ra áp lực, ánh
mắt nhìn về phương xa, không biết đang nhìn gì.
Trực giác nói với hắn, phương hướng đó, hình như có gì phát sinh…
…
Cùng lúc đó, bên đại lục Thần Hành, trên không Thái Nhất Kiếm Tông, rất
nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông tụ tập ở nơi này một lần nữa.
Vẻ mặt cả đám bọn họ nghiêm trọng nhìn bên hải dương.
Tu sĩ bình thường căn bản không cảm nhận được gì, nhưng bọn họ thì khác, bọn
họ không phải tu sĩ bình thường.
Lực cảm ứng của bọn họ rất mạnh.
Bọn họ có thể cảm nhận được, ở bên hải dương vô tận, có khí tức vô cùng
khủng bố đang thức tỉnh.
“Các ngươi đều nhận ra sao?”
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông đều nhìn qua.
Chỉ thấy Diệp Lạc chậm rãi đi ra, lúc này ấn ký kim sắc chỗ mi tâm đang nở rộ
quang mang ánh sáng ngọc.
“Đại sư huynh.”
Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nhao nhao nói một câu.
“Ừm.”
Diệp Lạc khẽ gật đầu, xem như đáp lễ.
“Đại sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Bọn ta đều cảm nhận được
bên hải dương không đơn giản, rốt cuộc bên kia xảy ra chuyện gì?”
Tô Càn Nguyên sốt ruột hỏi một câu.
Đệ tử khác của Vô Đạo Tông không mở miệng, nhưng ánh mắt đều nhìn về phía
Diệp Lạc.
Rất rõ ràng, đây cũng là câu hỏi mà bọn họ muốn hỏi.
“Ta cũng không rõ lắm, Thiên Đạo đã ngủ say, không thể câu thông, nhưng dựa
theo hiện giờ nhìn xem, chỉ sợ là đại khủng bố thời đại cũ sống lại.”
Giọng nói của Diệp Lạc bình tĩnh, ôn hòa nói xong.
“Đại khủng bố thời đại cũ sao?”
Đồng tử của rất nhiều đệ tử Vô Đạo Tông co rụt lại.
Bọn họ đều biết thời đại cũ là thứ gì.
Thời đại cũ là đối lập với bọn họ.
Bên đối phương có thêm một người khủng bố sao?
Vậy bên bọn họ thì sao?
“Đại sư huynh, huynh có thể địch nổi người sống lại này không?”
Trương Hàn do dự hỏi.
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, sẽ không đánh lại được.”
Diệp Lạc chậm rãi nói những lời này.
Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nghe thấy thế nhíu mày.
Ngay cả đại sư huynh đều không đánh lại?
“Yên tâm đi, thời đại cũ đều có cường giả xuất hiện, nhưng chúng ta chưa chắc
không có chỗ dựa vững chắc, đừng quên, xuất thân của chúng ta.”
Ánh mắt Diệp Lạc nhìn thoáng qua đồng môn, vô cùng tự tin nói những lời này.
Chỗ dựa vững chắc của bọn họ, không kém đám người thời đại cũ!
Bọn họ có Bạch tiền bối, có tứ hung!
Cộng thêm sư tôn ở đây!