Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 892

“Sư đệ này, quả nhiên khó lường.”

Lý Thành đứng trong không trung, cảm khái.

Nhưng giới hạn không tệ mà thôi.

Hắn ta khác với những người khác, hắn ta trời sinh tự mang những tín ngưỡng

hương hỏa, bản thể lại càng là một pháp bảo chí cường, hơn nữa trên người

mang theo nhiều bảo vật.

Đặc biệt là hệ thống tu hành của hắn ta, khác biệt với thế giới này, thuộc hệ

thống thế giới khác, ngày thường hắn ta mượn Thái Hư tu hành, cũng khiến lực

lượng của hắn ta ngưng thực hơn những người khác.

Dưới đủ loại tình huống, chiến lực của hắn ta có thể nói là đạt tới tình hình vô

cùng khủng bố.

Lý Thành vừa định đích thân ra tay, khiến sư đệ này bị thua.

Nhưng không đợi hắn ta ra tay, chỉ thấy sư đệ đột nhiên giơ tay, gọi Táng Thiên

Quan.

Trở tay kéo Táng Thiên Quan.

Một cánh tay của Lâm Mạc trực tiếp mở Táng Thiên Quan ra, khí tức quỷ dị

diễn sinh mà ra, khuếch tán tới trong hư không…

“Đây là…”

Lý Thành cũng sửng sốt rất lâu.

Sư đệ này, thực sự là nằm ngoài tưởng tượng của hắn ta…



Trong đại lục Thiên Kiện, tổ địa long tộc, trong động phủ của đại lão tổ.

Một ngày này, đại lão tổ long tộc “Sở Duyên” vẫn đang canh chừng những bảo

bối của mình như cũ.

Nhưng mà khi canh chừng, Sở Duyên không lộ ra, hắn vẫn luôn suy nghĩ trạng

thái vô địch của mình, muốn nghiên cứu phát triển ra tác dụng lớn hơn, nói ra,

thực sự bị hắn nghiên cứu ra mấy thứ.

Trạng thái vô địch tiến thêm một bước khai phá.

Sở Duyên phát hiện, chỉ cần hắn dùng một chút ý chí thể của bản thân bao vây

lấy trạng thái vô địch đặt cùng một chỗ, như vậy hắn có thể cách không truyền

lực lượng của trạng thái vô địch qua.

Nói đơn giản một chút, hắn nghiên cứu ra chiêu thức loại triệu hoán.

Hắn có thể cho người khác một chút ý chí thể, một chút ý chí thể này vì quá

yếu, hắn không thể khống chế, nhưng hắn có thể vào lúc đặc biệt, trực tiếp lấy

trạng thái vô địch đi khống chế một chút ý chí thể kia, do đó điều động phần lớn

lực lượng của trạng thái vô địch, tiến hành chiến đấu.

Người khác chỉ cần cầm trong tay một chút ý chí thể này, thì có thể triệu hoán

hắn.

Sở Duyên vô cùng hài lòng đối với triệu hoán chi thuật này.

Hắn phải nhận đệ tử tiến hành dạy phế, dạy phế căn bản nhất, còn là tiến hành

dạy phế đơn giản nhất trên cảnh giới.

Mà khiến đệ tử không thể tu hành, đương nhiên đệ tử đó không có phòng thân

chi lực gì, triệu hoán chi thuật này của hắn, đúng lúc sau này khi nhận đồ đệ,

cho đệ tử sử dụng.

Sở Duyên vốn đang vừa trông coi bảo vật, vừa tiếp tục nghiên cứu trạng thái vô

địch.

Nhưng căn bản không cho hắn cơ hội tiếp tục nghiên cứu.

Bỗng nhiên, một tộc nhân long tộc đi tới nói với Sở Duyên, bên ngoài có người

tới bái phòng Sở Duyên.

Sở Duyên vốn định từ chối, nhưng tộc trưởng long tộc nói người này Sở Duyên

quen, chuyện này khiến Sở Duyên sinh ra chút nghi ngờ và tò mò, không biết

người này là ai.

Sở Duyên do dự một lúc xong, vẫn lựa chọn gặp mặt người này.

Hắn đi tới rừng trúc nhỏ gặp mặt Kế Mông lúc trước.

Đi tới rừng trúc này, Sở Duyên thấy được người tới…

Là yêu sư!

Sở Duyên nhìn thấy yêu sư xong thì im lặng, không rõ yêu sư tìm hắn làm gì.

Mà yêu sư nhìn thấy Sở Duyên, cũng hơi kích động.

Lão ta tiến lên một bước, trực tiếp mở miệng.

“Nguyên đạo hữu! Ta muốn mời ngươi cùng gây dựng nghiệp lớn! Ngươi có

nguyện ý gia nhập không?”

Yêu sư vô cùng thành khẩn nói.

Sở Duyên: “?”

Hả?

Gây dựng nghiệp lớn?

Yêu sư này muốn làm phản, chiếm cả yêu tộc sao?

Vậy hắn có hứng thú.

Hắn nhìn Kế Mông khó chịu đã lâu.

Nếu có cơ hội đánh Kế Mông, vậy hắn tuyệt đối không khách sáo.

“Nói đi, yêu sư, khi nào thì khai chiến giết Kế Mông, ta tiên phong!”

Sở Duyên quyết định rất nhanh nói.

Hắn nói vô cùng hùng hổ, ước gì có thể lập tức xách đao đi làm thịt Kế Mông.

“Hả? Khai chiến gì cơ?”

Yêu sư mơ hồ, lão ta kinh ngạc nhìn thoáng qua Sở Duyên.

“Không phải là ngươi nói, muốn gây dựng nghiệp lớn sao?”

Sở Duyên cảm thấy kỳ lạ nhìn yêu sư.

Nghe thấy những lời này, yêu sư lập tức hiểu rõ Sở Duyên nghĩ gì.

Lão ta vội vàng giải thích.

“Nguyên đạo hữu, không phải như ngươi nghĩ đâu.”

“Ta vốn định rời khỏi yêu tộc trước, đến vùng đại lục càng cường đại hơn mưu

cầu phát triển, không biết ý của ngươi thế nào? Có khả năng cùng đi với ta

không?”

Yêu sư cười nói.

Tươi cười của lão ta hơi cứng ngắc.

Thực sự là vì ý nghĩ của Sở Duyên khiến lão ta cảm thấy quá khủng bố.

Vậy mà muốn trực tiếp làm thịt yêu tộc?

Đây là đang đùa gì thế?

Đông Hoàng Thái Nhất ở ngay đó.

Không có Đông Hoàng Thái Nhất kia, đánh cả yêu tộc thế nào còn chưa tính.

Mình Đông Hoàng Thái Nhất đã đủ trấn áp cả yêu tộc.

Bọn họ muốn đánh yêu tộc, không phải đang nói đùa sao?

“Đến vùng đại lục càng cường đại hơn sao?”

Sở Duyên khẽ nhíu mày.
Bình Luận (0)
Comment