Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 894

“Trái lại không cô phụ kỳ vọng của bổn hoàng đối với hắn ta… Thời gian này

tìm cơ hội đi, để Nguyên yêu thánh tăng địa vị, tốt nhất có thể khiến Nguyên

yêu thánh nắm giữ một số quyền lực, khiến Nguyên yêu thánh trong thời gian

ngắn trở thành người thay thế yêu sư của yêu tộc ta.”

Đông Hoàng Thái Nhất đứng dậy khỏi ghế ngồi, để hai tay sau lưng, nói một

câu.

“Để Nguyên yêu thánh nắm giữ quyền lực sao? Nhưng mà… Yêu hoàng,

Nguyên yêu thánh trở thành yêu thánh mới không được bao lâu…”

Kế Mông cảm thấy có chút không ổn.

“Không sao, hiện giờ thời đại cũ ta khác với trước đây, đương nhiên không thể

xử lý theo quy củ thông thường.”

Đông Hoàng Thái Nhất lắc đầu, nói như vậy.

“Vậy… Vậy để Nguyên yêu thánh phụ trách nơi nào?”

Kế Mông hít sâu một hơi, vẫn mở miệng hỏi.

Nghe thấy những lời này, Đông Hoàng Thái Nhất tiến về trước một bước, ánh

mắt nhìn bầu trời.

Nói một cách chính xác, lão ta nhìn về phía hải vực chỗ yêu đế của yêu tộc.

“Kế tiếp, bổn hoàng định bắt đầu khiến yêu đế sống lại, trước đó, bổn hoàng tất

phải khôi phục một chút thực lực, cho nên bổn hoàng định tới hải ngoại một

chuyến.”

“Bên đại lục Thiên Kiện này, là tổng bộ của người thời đại cũ chúng ta, tuyệt

đối không thể xảy ra chuyện, dựa vào lực lượng của mình ngươi, vẫn khó có thể

thống trị, nếu để Nguyên yêu thánh cùng… Làm, vậy thì an ổn hơn nhiều.”

Đông Hoàng Thái Nhất nói ra quyết định của mình, lão ta muốn “Nguyên Sơ”

cũng cùng nắm giữ đại lục Thiên Kiện trong tay.

Chỉ cần Nguyên Sơ cùng nắm giữ đại lục Thiên Kiện trong tay, đại lục Thiên

Kiện chắc chắn sẽ ổn thỏa.

Hơn nữa Nguyên Sơ cũng có thể rèn luyện trong thời gian ngắn, đối với yêu tộc

thời đại cũ cũng là một việc may mắn.

“Xin nghe theo mệnh lệnh của yêu hoàng.”

Kế Mông không biết làm thế nào, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Lão ta luôn cảm thấy, để “Nguyên Sơ” trở thành một trong những người cầm

quyền của đại lục Thiên Kiện, sẽ có phiền phức lớn, nhưng lão ta không nói nên

lời, rốt cuộc sẽ có phiền phức gì.

Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đồng ý.

“Ừm, mọi chuyện cụ thể giao cho ngươi, bổn hoàng không hi vọng người thời

đại cũ chúng ta không đoàn kết.”

Đông Hoàng Thái Nhất xua tay nói một câu.

“Yêu hoàng, ta đều đã rõ.”

Kế Mông vội vàng đáp lời.

Nghe thấy những lời này, lúc này Đông Hoàng Thái Nhất mới yên tâm.

Lão ta lại dặn dò mấy câu, rồi đứng dậy rời khỏi vạn yêu cung.

Trước khi rời đi, lão ta nhìn thoáng qua bên đại lục Thần Hành.

Rất rõ ràng, lão ta biết yêu sư chạy trốn tới bên đại lục Thần Hành.

Lão ta cũng không nắm chắc đối phó được đại lục Thần Hành, đây cũng là một

trong những nguyên nhân lão ta không lựa chọn đuổi theo yêu sư.

Đại lục Thần Hành, còn chưa phải lão ta hiện giờ có thể đối phó.

Chuyện quan trọng trước mắt vẫn là sống lại càng nhiều người thời đại cũ, còn

sống lại đại ca lão ta, yêu đế.

Đông Hoàng Thái Nhất áp chế tất cả ý nghĩ xuống, bay về phía hải vực.

Kế Mông ở trong vạn yêu cung trầm ngâm rất lâu, cuối cùng vốn định đi gặp

mặt Sở Duyên, nói rõ với Sở Duyên.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận xong, Kế Mông đứng dậy rời khỏi vạn yêu cung, đến

tổ địa của long tộc.



Với tốc độ của Kế Mông, đương nhiên nhanh chóng đi tới tổ địa của long tộc.

Sở Duyên vẫn không muốn gặp mặt Kế Mông như cũ, nhưng lần này Kế Mông

căn bản không cho từ chối, cưỡng ép Sở Duyên đi ra gặp lão ta.

Sở Duyên không có biện pháp, cuối cùng đành phải đi ra, gặp mặt Kế Mông

một lần.

Khi hắn gặp mặt Kế Mông lần nữa xong, Sở Duyên mơ hồ.

Lần này Kế Mông tới, vậy mà mở miệng muốn hắn tới cầm quyền?

Nói giao một nửa đại lục Thiên Kiện cho hắn.

Chuyện này…

Sở Duyên im lặng một lát, năm lần bảy lượt xác định với Kế Mông, đối phương

không phải đang nói đùa.

Sau đó mới kịp phản ứng.

Sau khi kịp phản ứng, Sở Duyên mới hiểu được người này thực sự muốn giao

nửa đại lục Thiên Kiện cho hắn.

Mà Sở Duyên tự hỏi một lát xong, vẫn là lựa chọn đồng ý.

Hắn vốn định từ chối, dù sao hắn còn trông coi bảo vật của cả long tộc.

Nhưng nghĩ lại, hắn trở thành người cầm quyền của nửa đại lục, như vậy không

phải tương đương bảo vật của nửa đại lục đều là của hắn sao?

Như vậy, chẳng phải càng tốt hơn sao?

Có loại ý nghĩ này, nên Sở Duyên đồng ý.

“Đồng ý là được, như vậy từ hôm nay trở đi, ngươi quản lý khu vực hai bên

đông nam đại lục Thiên Kiện, còn lại tây bắc giao cho ta.”

Kế Mông nhanh chóng xác định với Sở Duyên.

Sau khi xác định xong, lão ta vươn tay ra, muốn đánh một đạo lưu quang vào

trong đầu Sở Duyên.

Tất cả đều là một số tin tức.

Những lưu quang này căn bản không thể tới gần Sở Duyên.

Dừng lại quanh kim quang trạng thái vô địch của Sở Duyên, không thể tiến vào,

bị đè ép sít sao.

“Chuyện này…”

Đồng tử của Kế Mông hơi co rụt lại
Bình Luận (0)
Comment