Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 941

Sau khi nói xong chuyện này, Lâm Mạc kéo Táng Thiên Quan, hỏi chuyện hắn

ta muốn hỏi nhất.

“Tô sư huynh! Xin hỏi ở trong đồng môn, địa vị của huynh đứng hạng mấy?

Chiến lực đứng thứ mấy?”

Sau khi Lâm Mạc hỏi ra những lời này, gương mặt Tô Càn Nguyên vốn đang

tươi cười lập tức cứng đờ.

Nhưng chỉ cứng đờ một lát, rất nhanh, hắn ta khôi phục như ban đầu.

“Chuyện này…”

“Ở trong đồng môn ta đứng thứ ba, am hiểu luyện thể, nổi tiếng về sức mạnh.

Còn chiến lực, chuyện này khó mà nói, ta đề nghị Lâm sư đệ nếu sau này trở về

đại lục Thần Hành, vào tông môn, tốt nhất đừng nên đề cập tới.”

“Sư huynh đệ đồng môn chúng ta, mỗi người đều có bản lĩnh riêng, như đại sư

huynh am hiểu kiếm pháp, một kiếm phá vạn pháp, vô cùng uy phong. Lại ví dụ

như cờ của tứ sư muội, bàn cờ hạ xuống, vật đổi sao dời, con rối của ngũ sư

muội, quỷ thần khó lường…”

“Tóm lại, đồng môn chúng ta mỗi người đều có bản lĩnh, Lâm sư đệ trăm ngàn

lần đừng nói với người khác, ai lợi hại hơn ai. Bình thường đồng môn sẽ không

so đo, nhưng có một số đồng môn yếu kém, có khả năng sẽ vì chuyện này mà

sinh hận, cho nên Lâm sư đệ, đệ phải nhớ kỹ chuyện này.”

Tô Càn Nguyên nói với hàm ý sâu xa.

Trong lời nói của hắn ta, giống như đang kể rõ người nào đấy.

“Vâng… Vâng, được, Tô sư huynh, ta sẽ nhớ kỹ.”

Lâm Mạc mê mang gật đầu, trong lòng im lặng ghi nhớ.

Nghe thấy những lời này, Tô Càn Nguyên hài lòng gật đầu.

Sau đó hắn ta quay đầu nhìn về phía Lý Thành.

“Vậy Lý sư đệ, nếu sư tôn ở đây nhận các ngươi làm đồ đệ, vậy sư tôn nhất định

ở trong đại lục này đúng không? Không biết hiện giờ sư tôn đang ở đâu, ta

mong muốn đi bái kiến sư tôn.”

Tô Càn Nguyên mở miệng hỏi.

“Sư tôn…”

Nhắc tới từ này, ánh mắt Lâm Mạc và Lý Thành đều ảm đạm.

Cuối cùng vẫn là Lý Thành cưỡng ép lấy lại tinh thần, nói rõ mọi chuyện cho

Tô Càn Nguyên nghe, trong đó còn nói ra suy đoán của bọn họ.

Mà Tô Càn Nguyên nghe xong những chuyện này, chẳng những không có bất

cứ vẻ mặt ảm đạm gì, cũng không có cảm giác bi thương, trực tiếp cười thành

tiếng.

Ở trong nghi ngờ của Lý Thành và Lâm Mạc, Tô Càn Nguyên mở miệng giải

thích.

“Hai vị sư đệ đừng lo lắng, sư tôn là nhân vật cỡ nào? Như vậy nói với các

ngươi trước, đám đại sư huynh từng chiến đấu với yêu đế yêu hoàng ở hải vực,

trận chiến ấy đám đại sư huynh bị thua, cuối cùng sư tôn không cần ra mặt, một

chiêu làm yêu đế bị thương nặng, hiện giờ không rõ sống chết.”

“Cường giả cỡ này, sao có thể bị tính kế gì đó chết đi? Chuyện này vừa nghe là

biết sư tôn đùa các ngươi, có lẽ bản tôn của sư tôn đã chạy tới nơi nào đó…”

Tô Càn Nguyên thề son sắt nói.

Những lời này truyền vào trong tai Lý Thành và Lâm Mạc, khiến bọn họ hơi

ngạc nhiên.

Sư tôn…

Sư tôn đang lừa bọn họ sao?

Lý Thành và Lâm Mạc tuyệt đối không ngờ tới điểm này.

Nhưng nhìn sư huynh nhà bọn họ, vẫn luôn không giống như đang nói đùa.

Chẳng lẽ chuyện này là thật?

Sư tôn thực sự đang đùa bọn họ chơi vậy?



Chỗ núi sâu.

Biết được sư tôn không xảy ra chuyện gì, chỉ đang đùa bọn họ thôi, Lý Thành

và Lâm Mạc im lặng rất lâu.

Cuối cùng vẫn là dưới sự khuyên bảo của Tô Càn Nguyên, hai người mới kịp

phản ứng, thả lỏng người.

Sư tôn thích chơi như vậy, bọn họ có thể có biện pháp nào?

Không thể trách sư tôn được đúng không?

Chỉ có thể tùy sư tôn như vậy.

Nhưng mà, Lý Thành và Lâm Mạc cũng không có nhiều phẫn nộ, trái lại có cảm

giác như trút được gánh nặng.

Sư tôn đùa như vậy, tốt hơn là sư tôn thực sự chết đi.

Nếu sư tôn thực sự chết đi, vậy bọn họ luôn không thể tiếp nhận.

Tình hình hiện giờ cũng được.

Tô Càn Nguyên thấy vẻ mặt này của hai vị đồng môn, không khỏi lắc đầu, cảm

khái một câu sư tôn thực biết chơi.

Vậy mà đến đây chơi giả chết, hù dọa hai vị đồng môn này.

Đối với sư tôn thực sự có chết hay không, Tô Càn Nguyên đánh chết cũng

không tin.

Sư tôn là nhân vật cỡ nào?

Gần như là vô địch.

Sao có thể chết đi.

Tô Càn Nguyên lắc đầu, nhìn thấy hai vị đồng môn cũng tỉnh táo lại, không

khỏi mở miệng nói.

“Hai vị sư đệ, chuyện này hiểu rõ thì tốt, sư tôn chúng ta hơn xa các ngươi

tưởng tượng nhiều.”

“Còn nữa hai vị sư đệ, ta phải hỏi thăm các ngươi một chuyện mới được.”

Tô Càn Nguyên nói như vậy.

“Tô sư huynh, huynh có chuyện gì muốn hỏi?”

Lý Thành và Lâm Mạc liếc nhau một cái, mở miệng hỏi.

“Ta muốn hỏi các ngươi về chuyện yêu tộc thời đại cũ…”

Tô Càn Nguyên nói chuyện về thời đại cũ và thời đại mới, còn nói rõ hai đồng

môn là người thời đại mới.

Đồng thời, cũng hỏi thăm về chuyện thời đại cũ.

Khi Lý Thành và Lâm Mạc biết được đủ loại chuyện xong, vẻ mặt đều chậm rãi

nghiêm trọng.

Trước đây bọn họ vẫn luôn không biết chuyện này, bây giờ mới biết được.

Thời đại cũ đánh với thời đại mới…
Bình Luận (0)
Comment