Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 978

Hắn ta luôn cảm thấy, bọn họ vẫn không thể địch lại thời đại cũ.

“Một năm trước, Bạch tiền bối từng nói với ta ở trong dòng thời gian, thời đại

cũ Tiên Cảnh từng chia làm Tán Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Chân Tiên, Kim

Tiên và cảnh giới Chi Thượng…”

“Nhưng trong thượng giới hiện giờ, đã hoàn toàn sửa tên lại, Tán Tiên là cảnh

giới Nhập Tiên, Địa Tiên và Thiên Tiên được gọi chung là cảnh giới Thiên Địa

Tiên, Chân Tiên được xưng là cảnh giới Tiên Nhân, Kim Tiên xưng là cảnh giới

Tiên Vương…”

“Dựa theo lời Bạch tiền bối nói, cảnh giới mới, căn bản kém với cảnh giới cũ,

cùng cảnh giới, nhưng cảnh giới Tiên Vương hơn xa cảnh giới Kim Tiên!”

“Cho nên ta chỉ cần kiên trì tu luyện những cảnh giới này là được.”

Diệp Lạc nhỏ giọng lẩm bẩm.

Hắn ta rất nóng lòng muốn tăng thực lực của mình, nhưng dù vậy, hắn ta vẫn

tăng thực sự rất chậm.

Hiện giờ cảnh giới của hắn ta chỉ là cảnh giới Địa Tiên sơ kỳ, trong tình huống

không có đủ thượng giới chi khí, căn bản không thể tăng trên phạm vi rộng.

Mà đạo quả của hắn ta, cũng mắc kẹt ở cảnh giới Kim Tiên.

Làm thế nào khiến cảnh giới cao hơn, hắn ta không biết.

Diệp Lạc từng hỏi Bạch Trạch, làm thế nào tăng đạo quả.

Bạch Trạch chỉ nói hai chữ, không rảnh!

Chuyện khác, Bạch Trạch vẫn luôn không nói.

Cho nên Diệp Lạc vẫn luôn không biết, làm thế nào đột phá đạo quả cao hơn.

“Chỉ hi vọng đến lúc đó quyết chiến với thời đại cũ, có thể thuận lợi đi, cũng hy

vọng sư tôn có thể xuất hiện kịp thời.”

“Nếu đến lúc đó bị đánh bại, sư tôn vẫn luôn không xuất hiện, như vậy…”

Diệp Lạc nghĩ tới điểm này, trong mắt xuất hiện tàn nhẫn.

Nếu thực sự có chuyện đó xảy ra, như vậy hắn ta sẽ phá vỡ thông đạo phi thăng.

Cho dù hủy diệt giới này, hắn ta cũng không để thời đại mới biến mất hầu như

không còn!

Cùng lắm thì đồng quy vu tận!

Thà làm ngọc vỡ.

Trong lòng Diệp Lạc đã sớm có chuẩn bị này.

Hắn ta suy nghĩ rất nhiều, không hiểu sao lại nghĩ tới lúc trước ở trong tuyến

thời gian thời kỳ Thượng Cổ, Chuyên Húc muốn thoái nhị nhường chỗ cho hắn

ta.

Với địa vị của hắn ta hiện giờ, có khác gì đế vị của Chuyên Húc lúc trước?

Chẳng qua hai chữ đế vị này, đổi thành minh chủ!

Mọi chuyện đều cho Diệp Lạc một loại hương vị nhân quả tuần hoàn.

Lúc trước từ chối đế vị, hiện giờ đạt được.

“Haizz.”

Diệp Lạc khẽ thở dài, không đợi hắn ta nghĩ quá nhiều, đột nhiên trong lúc này,

trong bầu trời từng tiếng sấm vang lên.

Bùm bùm!

Diệp Lạc đi ra khỏi chủ điện, ra bên ngoài nhìn.

Chỉ thấy sương mù mênh mông đầy trời giống như đang biến mất, sương mù

mênh mông đầy trời này là kiếp khí, từ nửa năm trước, kiếp khí không ngừng

xuất hiện, sau đó từ hải vực tràn ngập tới tất cả đại lục.

Nhưng hôm nay, vậy mà những kiếp khí này rút lui?

“Không đúng, những kiếp khí này… Hình như không phải đang rút đi? Mà là

đang hội tụ về phía hải ngoại.”

Diệp Lạc sửng sốt một lát, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì.



Cùng lúc đó, trong vùng không gian kim sắc, Sở Duyên dung hợp với căn

nguyên của Thiên Đạo cũng đột nhiên mở mắt ra.

Ánh mắt hắn nhìn về một phương hướng.

Với năng lực của hắn, có thể liếc mắt một cái xuyên thủng cả thế giới, đương

nhiên thấy rõ đã xảy ra chuyện gì.

Hắn thấy được kiếp khí toàn thế giới đều đang bay về phí tâm Thiên Địa.

Ở giữa tâm Thiên Địa, là một cự sơn nguy nga, bốn phía đều là biển, một ngọn

núi hùng vĩ cao ngất trời.

Ngọn núi này tên là “Côn Luân”!

Đối với ngọn núi này, Sở Duyên vẫn từ trong Thiên Đạo thu hoạch được không

ít tin tức.

Một ngọn núi đồng sinh với Thiên Địa, vô cùng chắc chắn, đại lục trong quá

khứ từng vì cường giả giao chiến đã tứ phân ngũ liệt, mỗi đại lục đều phiêu bạt,

chỉ riêng ngọn núi này, đồ sộ bất động, cho dù mất đi đại lục, vẫn đứng yên trên

biển rộng.

“Thiên Đạo thời đại cũ dẫn đường toàn bộ kiếp khí trên thế giới hội tụ ở Côn

Luân sao? Đây là muốn dẫn đường quyết chiến ở Côn Luân à?”

Sở Duyên kinh ngạc nói.

Nhưng hắn nhanh chóng hiểu rõ.

Thiên Đạo cũ giống như hơi sốt ruột, muốn hoàn thành quyết chiến ở núi Côn

Luân, người thắng tồn tại, người thua chết.

Quang minh chính đại hội tụ kiếp khí này, không khác hạ chiến thư với Thiên

Đạo mới như hắn.

“Phiền phức, Thiên Đạo cũ và Nguyên Sơ là hai cá thể khác biệt, nếu như thực

sự quyết chiến, Thiên Đạo cũ không bị hạ, ta cũng không có kết cục tốt.”

Sở Duyên khẽ nhíu mày.

Nhưng hiện giờ hắn không có biện pháp khác.

Tên đã lên dây không bắn không được.

“Các đệ tử của Vô Đạo Tông nghe lệnh, hội tụ ở Côn Luân, quyết chiến thời đại

cũ!”

Sở Duyên không nghĩ nhiều, hắn vươn tay điểm nhẹ lên hư không.

Từng hào quang lập tức bay từ trong không gian kim sắc ra, bay về phía đại lục

Thần Hành.
Bình Luận (0)
Comment