Chàng Rể Ma Giới

Chương 649

Ba người đi tới một khu phố khá là yên tĩnh. Một người mặc áo choàng xuất hiện trong tầm mắt. Khi Joanna nhìn thấy người này thì liền vô cùng vui mừng, hoàn toàn không còn bộ mặt lạnh lùng khi đối mặt với Paul. Nàng nhanh chóng bước đến nghênh đón.

Mặc dù áo choàng đã che dấu rất tốt nhưng Trần Duệ chỉ nhìn một cái đã nhận ra đó là Samuel.

Ánh mắt của Samuel thoáng nhìn qua Trần Duệ, hình như có chút kinh ngạc nhưng rồi rất nhanh hắn đã bị Joanna kéo đi.

Để tránh cho Eliza sinh nghi, Trần Duệ cố ý ngập ngừng hỏi một câu: "Người kia..."

"Nhớ kỹ lời thề vừa rồi của ngươi!" Eliza hung hăng trừng mắt nhìn Trần Duệ, "dọa" hắn nuốt lời tiếp theo vào bụng.

"Eliza tiểu thư, vậy hiện tại chúng ta làm gì?"

"Trước hết cứ chờ ở chỗ này đi, Joanna chắc là sẽ không..." Eliza suy nghĩ một chút, đột nhiên khuôn mặt xinh xắn đỏ hồng. Đôi mắt nàng tỏa ra tia sáng hiếu kỳ. "Ngươi nói xem, bọn họ ở cùng một chỗ sẽ làm cái gì?"

Trần Duệ ngấm ngầm đánh một ánh mắt xem thường. Xem ra, Eliza xem ra cũng là kẻ "hiểu biết". Nhưng mà tên Samuel này đã thề rằng sẽ quang minh chính đại đánh bại Paul, cho nên tỷ lệ bỏ trốn là rất nhỏ.

Nhưng mà, hai người xa nhau đã lâu, nay gặp lại lửa tình bốc cháy. Nhất định hai người sẽ hứng khởi thuê một phòng trọ nào đấy, rồi vào đó nghiên cứu một chút về sự huyền ảo của xxx cũng không phải chuyện kỳ lại. Nhưng mà mấy lời này khẳng định không thể nói rõ với Eliza.

"Ta nghĩ, Joanna tiểu thư và vị bằng hữu kia chắc sẽ bàn luận về một số chuyện có ý nghĩa, tỷ như lý tưởng của cuộc sống..." Trong lòng Trần Duệ bỏ thêm một câu, nhân tiện nghiên cứu và thảo luận về kết cấu của cơ thể.

"Richard, ngươi thật là một người thú vị." Eilza "phì" một tiếng, bật cười. "Mà người còn chưa kể cho ta chuyện xưa về kỳ ngộ tâm linh chi ngữ của ngươi đấy."

Trần Duệ biết mình không tránh khỏi được một cửa này. Trong đầu hắn có rất nhiều chuyện xưa, tùy tiện nhặt lấy một cái là được. Nhưng mà xuất phát từ sự cẩn thận, tình tiết của câu chuyện xưa này còn tương đối hoàn tiện. Hầu hết câu chuyện nói về việc một nam nhân cứu một vị thiếu nữ tinh linh vào thời khắc nguy cấp. Sau một phen trắc trở, vào thời khắc sinh mạng sắp cạn, thiếu nữ tinh linh đã dùng phương pháp truyền thừa đặc thù đưa lực lượng tâm linh chi ngữ vào cơ thể của nam nhân.

Do liên quan đến vấn đề thực lực và chủng tộc cho nên nam nhân chỉ có thể phát huy một bộ phận nhỏ lực lượng của tâm linh chi ngữ, không cách nào so sánh được với tộc tinh linh. Nhưng nam nhân đã chọn đi con đường khác, dựa theo tâm linh chi ngữ, hắn đã suy sét và nghiên cứu ra ngự thú thuật đặc thù thuộc về chính mình.

"Truyền thừa? Thì ra là có chuyện như vậy..." Eliza mở to hai mắt, lại hỏi thêm một câu: "Thiếu nữ tinh linh kia... rất đẹp sao?"

Trần Duệ gật đầu, vội vàng nói thêm một câu: "Đương nhiên là không thể so với Eliza tiểu thư mỹ lệ rồi, vẫn còn kém một chút."

"Vậy sao? Ngươi nói là ta đẹp hơn tinh linh sao?" Eliza hưng phấn bừng bừng, tiếp tục hỏi thăm về chuyện liên quan đến nữ tinh linh. Trần Duệ đang chống đỡ không nổi thì nhìn thấy thân ảnh của Joanna xuất hiện ở phía trước. Nàng đi một mình tới đây, không thấy Samuel đâu cả.

"Ngươi ra đầu phố chờ ta!" Eliza nói với Trần Duệ một câu rồi chạy ra đón Joanna.

Eliza đi lên trước, nắm lấy cánh tay của bằng hữu, kéo sang một bên rồi thấp giọng hỏi: "Sao rồi?"

Tròng mắt của Joanna đỏ ửng nhưng tinh thần vẫn còn khá ổn. Nàng nhẹ giọng nói: "Không sao đâu, chờ ngươi xong việc ở chỗ này thì ta sẽ về Long Hoàng đế quốc."

Eliza ngớ ra: "Sao vậy? Ngươi không phải muốn cùng với hắn..."

"Chàng nói muốn đường đường chính chính lấy ta cho nên chàng đã nhờ gia tộc dâng chiếu lên Rex đại đế. Lần này, chàng trở về sẽ quyết thắng thua với Paul." Joanna lắc đầu, ánh mắt vô cùng kiên định. "Ta tin tưởng chàng. Không cần biết là chuyện gì sẽ xảy ra, ta sẽ nắm tay chàng đối mặt với mọi thứ."

Eliza ngẩn ngơ, rồi nở một nụ cười xán lạn: "Yên tâm đi, hắn nhất định sẽ thành công."

Joanna nắm chặt tay hảo bằng hữu, gật gật đầu.

Hoàng hôn, Trần Duệ đưa hai nữ tử vừa cười vừa nói đi về điện Quang Minh. Solan Dayton và mập mạp biết tin lập tức chạy ra cửa đón.

"Solan Dayton mục sư, phong quang của thành Garden quả là mê người. Ta đi chơi xuốt cả buổi mà vẫn không đủ. Nếu như có thể, ta hy vọng có thể ở đây mấy ngày, để cho Richard có thể tiếp tục dẫn ta đi chơi."

"Đương nhiên, đây chính là vinh hạnh của ta và Richard." Solan Dayton vốn vẫn lo lắng Trần Duệ không làm cho vị tiểu thư này hài lòng. Vừa nghe lời của Eliza, hắn rất vui mừng. 

"Vị... Romana mục sư, Richard dường như là do ngài phát hiện đầu tiên phải không? Ánh mắt của ngươi thật xuất sắc." Eliza nở nụ cười ngọt ngào, rồi lại nói thêm một câu. "Còn nữa, cảm ơn lễ vật của ngươi nha."

"Đây đây đây... chính là vinh hạnh của ta." Romana kích động đến nỗi nói năng lộn xộng. Hắn cúi thấp đầu hành lễ thật sâu. Khuôn mặt mập mạp như nở hoa. Đối tác Richard này quả nhiên là tuyển chọn chính xác nhất.

"Được rồi." Eliza vặn eo. "Solan Dayton mục sư, ta tới thành Garden chỉ là để vui chơi cho khuây khỏa, không muốn xã giao cái gì đâu. Người ta đi dạo cả một buổi chiều nên thật là mệt, đi nghỉ ngơi trước đây."

Eliza và Joanna cùng về phòng nghỉ ngơi. Trần Duệ tùy tiện ăn vài thứ rồi đi về điện cầu khấn. Hôm nay bận rộn một ngày, hắn còn chưa thăm hỏi Quang Minh thần lão nhân gia đây.

Tín ngưỡng chi lực của thành Garden có số lượng nhiền hơn hẳn của trấn Goudin. Trần Duệ không cách nào lấy hết trong một hai ngày. Hơn nữa, thành Garden lắm tai mắt, để đề phòng chẳng may, thời gian "gây án" cũng phải chọn lúc đêm khuya thanh vắng. Nhưng mà cứ theo tiến độ này thì chỉ qua hai ba lần là tín ngưỡng chi lực của thành Garden sẽ cạn đáy ngay, chí ít phải mấy tháng mới có thể khôi phục lại như thường được.

Tu La hấp thu khá nhiều tín ngưỡng. Hóa thân này quả là thần bí khó lường, cứ giống như là một cái thùng không đáy vậy, chưa bị tràn đầy bao giờ. Nhưng nhiều tín ngưỡng chi lực như vậy, muốn đổi thành tín ngưỡng kết tinh thì xác thực cần không ít thời gian. 

Tinh cầu sinh mạng trong siêu cấp hệ thống đã tiến hóa khá nhiều. Tùy theo quy mô khuyếch đại của trụ Tín Ngưỡng, tín ngưỡng chi lực cũng tăng trưởng nhanh chóng, rồi lại thông qua tháp Tín Ngưỡng để chuyển hóa thành kết tinh.

Lúc đầu khi tiến hóa lên lục tinh, số dư còn lại sau ngàn. Sau đó ở trấn Goudin lấy được tám ngàn, thêm sự tăng trưởng của hệ thống và tiêu hóa một bộ phận ở thành Garden, hiện tại trong tay Trần Duệ đã có ba vạn kết tinh tín ngưỡng. Tính ra, nếu mà chuyển hóa hết lượng tín ngưỡng ở thành Garden này thì chắc hẳn tổng số có thể đột phá mười vạn.

So sánh với trước kia thì tốc độ này đã khá là nhanh nhưng Trần Duệ vẫn cảm thấy không đủ. Nếu như đến Dương Thiệu vương độ hoặc Long Hoàng đế quốc thì chắc hẳn tốc độ còn có thể tăng lên gấp bội. Như vậy, việc gom đủ một trăm vạn tín ngưỡng để chạy về ma giới trước khi Quang Yên chi ấn trên người Isabella bạo phát hoàn toàn không còn là vấn đề lớn nữa. Vấn đề then chốt lúc này là hoa tuyết đạt lai.

Trần Duệ đã là Quang Minh kỵ sĩ dự bị nhưng làm rồi mới biết, chức Quang Minh kỵ sĩ dự bị của hắn kỳ thực chỉ là chức thấp nhất trong giáo hội. Hiện tại, do thần điện tuyển bạt kỵ sĩ nên Bạch nhai bị phong bế. Lấy cái chức vụ cấp thấp như Trần Duệ thì vẫn không có đủ tư cách tiến vào. Chí ít, muốn tiến vào thì cũng phải là Quang Minh kỵ sĩ lâu năm cấp trung. Lấy tư lịch của hắn, trực tiếp trở thành Quang Minh kỵ sĩ cấp trung là không có khả năng. Đường đi duy nhất chính là lợi dụng thân phận Quang Minh kỵ sĩ dự bị, trở thành tùy tùng của một vị thần điện kỵ sĩ nào đó, theo gót "chủ thượng" cùng tiến vào Bạch nhai.

Lúc này mới bắt đầu đi tìm một vị thần điện kỵ sĩ để "đầu nhập" thì tốn rất nhiều thời gian. Vừa may đã có người đưa lên tới cửa, tuy còn chưa phải là thần điện kỵ sĩ nhưng lại có tư cách tham gia lần tuyển chọn thần điện kỵ sĩ này. Đó chính là bạn Paul "giỏi giàu đẹp".

Trần Duệ vừa "tĩnh dưỡng" trong đại điện cầu khấn (lợi dùng lực lượng Tu La để lấy trộm tín ngưỡng) vừa suy nghĩ. Đợi đến khi "tĩnh dưỡng" được kha khá rồi thì trong đầu cũng nghĩ ra một kế hoạch lớn.

Rời khỏi điện cầu khấn thì đêm đã khuya, mọi người đều đã đi nghỉ hết. Trần Duệ ngẩng đầu nhìn trăng sáng rồi trực tiếp đi tới hậu viện. Sau quảng trường hoa viên là chỗ dành cho khách quý nghỉ ngơi, chính là phòng của Paul.

Nhưng mà khi hắn vừa mới vào tới hoa viên, lỗ tai bỗng dưng dựng lên, thân hình nhoáng lên một cái đã chìm vào trong bóng đêm.

Nguyên nhân Trần Duệ thi triển tiềm hành là vì nghe được tiếng nói chuyện. Mặc dù thanh âm ở khá xa nhưng vẫn không dấu được thính giác của hắn, nhất là âm thanh này khá quen tai khiến hắn cảm thấy hứng thú.

Trong một góc của quảng trưởng hoa viên, hai bóng người đứng trước một thân cây. Nương theo ánh trăng có thể nhìn thấy rõ, một người là nữ tử có thân hình nhỏ xinh, chính là Eliza. Một người khác có thân hình cao lớn, cũng không phải hảo hữu Joanna của nàng mà lại là Paul!

Lông mày Trần Duệ cau lại. Hai người kia gặp mặt nhau vào lúc này, cuối cùng là...

Eliza vuốt vuốt mái tóc quăn đang lay động theo gió: "Sao thế, không tin lời ta nói, hay là không nguyện ý đối mặt với hiện thực?"

Paul trầm mặc, im lặng không nói.

"Hôn thê của ngươi gặp mặt một nam nhân thần bị. Ừ, cũng phải mấy giờ mới trở về, ngươi không muốn biết là bọn họ làm những vì sao?" Eliza cười nhẹ. Nàng tự tin tinh thần mình cường đại, nắm rõ tình hình chung quanh như lòng bàn tay, cho nên không hề sợ người nghe lén.

Trong mắt Paul lướt qua sát khí, nắm tay gắt gao cuộn chặt lại.

"Nếu như ta nói, Joanna lần này đi cùng ta tới thành Garden chỉ là vì được thấy nam nhân này, thậm chí còn muốn buông bỏ tất cả để rời đi cùng với hắn ta... ngươi có tin không?" 

"Rắc" một tiếng. Khối đá kiên cố dưới chân Paul đột nhiên xuất hiện vết nứt. Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Ngươi không phải bằng hữu tốt nhất của nàng sao? Vì sao muốn nói chuyện này cho ta biết?"

"Ta chỉ vì ngươi cảm thấy chẳng đáng, hoặc là nói ta không nguyện ý nhìn một vị thần điện kỵ sĩ tương lai phải hổ thẹn." Eliza hé miệng cười khẽ: "Thực ra thì ngươi đã đoán được nam nhân kia là ai, đúng không? Vậy ngươi có biết hay không, có một trận quyết đấu đang chờ đợi ngươi? Tin rằng Rex đại đế thích chơi trò bình hành rất mong được xem tràng kịch hay này."

"Chỉ dựa vào tay bại tướng kia?" Paul cười lạnh đầy vẻ khinh thường: "Ta có thể đánh bại hắn một lần thì cũng có thể đánh bại hắn lần thứ hai thứ ba. Chả sợ hắn đã tiến vào thánh cấp, cuối cùng thì vẫn không phải đối thủ của ta!"

"Cho dù ngươi có lấy Joanna thì trái tim của nàng vẫn không đặt ở chỗ ngươi." Eliza lắc đầu. "Có lẽ ngươi có thể mượn tràng quyết đấu kia để giết chết tình địch nhưng rồi Joanna sẽ hận ngươi. Nhưng nếu ngươi không giết hắn thì Joanna vẫn chưa chết tâm. Cho nên, bất kể ngươi thắng hay bại thì ngươi đều là kẻ thua cuộc."

Paul hừ lạnh một tiếng, nắm chặt tay đến mức phát ra tiếng. Bời vì lời của Eliza nói là sự thật.

"Ngươi muốn lấy Joanna, ngoại trừ vì dung mạo của nàng, có lẽ phần nhiều là vì dã tâm với gia tộc nàng." Eliza bước đi mấy bước, đi tới trước mặt Paul. "Ngươi nói xem, là ta đẹp hay là Joanna đẹp?"

Paul nhìn Eliza một cái, nhíu nhíu mày rồi trả lời: "Ngươi."

Nói xong câu này, Paul quay người lại, rất nhanh bước đi khỏi đó.

"Đồ nói không thật lòng." Nhìn vào bóng lưng tan biến trong bóng đêm, khóe miệng Eliza vẽ lên một nụ cười tương phản hoàn toàn với bề ngoài thanh thuần. "Nhưng mà, lại là một thứ đồ chơi rất thú vị, không phải sao?"

Bình Luận (0)
Comment