Chàng Rể Ma Giới

Chương 650

Nhìn vào nụ cười đầy tính toán trên khuôn mặt non nớt của Eliza, đôi mắt của Trần Duệ híp lại. Xem ra hắn còn xem thường thiếu nữ này, thì ra cảm giác "thân thuộc" như quen biết đã lâu không phải là giống Eliane, cũng không giống Alice, mà là... Celine. 
Hiện nay, hắn cũng tính là chạm vào được một góc của Quang Minh giáo hội. Nó gần như là thống trị toàn bộ tín ngưỡng của loài người. Cơ cấu còn vượt lên trên vương quyền, to lớn mà phức tạp. Phái hệ nội bộ đấu tranh vô cùng kịch liệt. Quay đầu đi suy nghĩ, điệt nữ của hồng y giáo chủ, đệ tử của thánh nữ làm sao có thể là một thiếu nữ ngây thơ không hiểu sự đời?

Không phải ai cũng được như vị tiểu công chúa nào đó, được tỷ tỷ của mình bảo vệ. Cũng không phải mỗi một người tỷ tỷ đều giống nữ hoàng bệ hạ, nguyện ý biến mình thành một mái che, ngăn cản tất cả mưa gió ở bên ngoài.

Trần Duệ đột nhiên tỉnh ngộ. Lúc ban ngày, Eliza hỏi một loạt về "lai lịch" của hắn không phải là "hiếu kỳ" về chuyện xưa tâm linh chi ngữ mà nguyên nhân chân chính là để thám thính hắn.

Giết chết Eliza hay Paul không hề khó nhưng nơi này là thế giới nhân loại, một thế giới thần bí khó lường, tràn đầy những điều khó hiểu. Năm đó, Bạch Dạ đại đế cũng phải ôm hận mà chết. Hơn nữa, hiện tại quan trọng nhất là nhiệm vụ cứu Isabella. Trước khi tích cóp đủ kết tinh tín ngưỡng và lấy được hoa tuyết đạt lai thì hắn quyết không được hành động tùy tiện. Eliza là nhân vật trọng yếu trong Quang Minh giáo hội, loại kỹ năng khống chế mang lực lượng ám hệ của Phệ Thần mặt nạ chắc rằng sẽ khó vận dụng một cách chọn vẹn. Nhưng mà đối với Trần Duệ thì Eliza chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ bên lề mà thôi, kẻ cần "giao tiếp" chân chính là Paul cơ. 

Paul đi thẳng về phòng ngủ của mình, trong lòng hắn vô cùng buồn bực. Eliza kỳ thực nói không hề sai, hắn theo đuổi Joanna phần nhiều là vì thế lực của gia tộc Philip nhưng từ trước tới giờ hắn cũng bỏ ra không ít tâm tư với Joanna. Hắn không dễ dàng mới có thể lợi dụng phụ thân Joanna kích Samuel so đấu, để hắn có thể đánh bại tình địch, ai mà ngờ Joanna vẫn cứ si tâm không đổi với Samuel. Nàng vẫn chẳng thèm để ý đến người chiến thắng là hắn, lần này đến thành Garden không ngờ lại vì muốn bỏ trốn cùng Samuel! Eliza nói đúng, bất kể là trận quyết đấu thứ hai có kết quả gì thì hắn cũng vẫn là kẻ thua cuộc.

Vừa lúc đó, tiếng đập cửa vang lên.

Paul mở cửa. Thì ra là tên Quang Minh kỵ sĩ dự bị mới "Richard" kia.

"Richard? Đã trễ thế này rồi, có chuyện gì sao?"

"Richard" hơi chần chừ, sau đó mới dũng cảm nói: "Paul đại nhân, ta có một chuyện rất trọng yếu muốn nói với ngài, không biết ta có thể vào trong không?"

Paul gật đầu rồi quay mình đi vào trong phòng. Trần Duệ nhìn chung quanh thấy không có người mới cẩn thận đi vào, thuận tay đóng cửa lại. Sau khi vào phòng, hắn hành lễ với Paul: "Paul đại nhân, chuyện này... đã khiến cho ta suy xét rất lâu nhưng rồi vẫn quyết định nói cho ngài biết."

"Ngươi nói đi."

Trần Duệ cắn răng nói: "Xế chiều hôm nay, sau khi đại nhân rời khỏi thị trường ma thú, ta mang theo hai vị tiểu thư Eliza và Joanna tới khu phố thương nghiệp. Nhưng mà... Eliza tiểu thư ra lệnh cho ta đi một con đường khác. Ở trên con đường này, Joanna tiểu thư gặp mặt một nam nhân thần bí. Hai người hình như nói chuyện rất lâu. Eliza tiểu thư còn cảnh cáo ta không được nói lộ ra. Ta xem, quan hệ của Joanna tiểu thư với nam nhân kia hình như không hề bình thường..."

"Mệnh lệnh của Eliza?" Sắc mặt của Paul trầm xuống: "Nam nhân thần bí kia trông như thế nào?"

"Người đó mặc áo choàng nên không nhìn rõ mặt, chỉ thấy ánh mắt của hắn ta rất sắc bén. Về vóc người thì... thấp hơn so với đại nhân một ít, thân hình hơi gầy."

"Hừ!" Trong mắt Paul lướt qua sự lo lắng. Nếu như mật báo của "Richard" đến trước cuộc nói chuyện giữa hắn và Eliza thì Paul khẳng định sẽ vô cùng tức giận. Hiện tại, lần thứ hai nghe được tin tức này, hắn đã lãnh tĩnh hơn rất nhiều. Từ tình báo mà "Richard" cung cấp thì nam nhân kia chắc chắn chính là Samuel.

"Richard, ngươi không phải nói là Eliza đã cảnh cáo ngươi sao? Vì sao còn muốn báo tin này cho ta?"

Trần Duệ hít sâu một hơi: "Đại nhân còn nhớ rõ chuyện ban ngày không? Eliza tiểu thư muốn tiến cử ta tới phân bộ Quang Minh kỵ sĩ ở Dương Thiệu vương đô, ở bên người Quang Minh kỵ sĩ trưởng Ruman đại nhân để học tập. Nhưng ta đã cự tuyệt, ta không muốn suốt đời làm nhân viên thần chức mà là trở thành tùy tùng của một vị thần điện kỵ sĩ. Sau này, ta sẽ tự tay đoạt về tất cả những thứ thuộc về mình."

Ánh mắt của Paul nhìn thẳng vào Trần Duệ, hắn thản nhiên nói: "Ta cũng không phải là thần điện kỵ sĩ."

"Hiện tại tuy không phải nhưng rất nhanh sẽ phải! Ta tin tưởng vào tiềm lực của đại nhân, cũng tin tưởng vào ánh mắt của mình." Trần Duệ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Paul. "Vì thế, ta không tiếc bỏ ra tất cả để đặt cược. Cho dù có vì điều này mà đắc tội với Eliza tiểu thư, có nguy cơ bị diệt khẩu nhưng. Hiện tại, ta lớn mật hỏi đại nhân một câu, ta có phải đã nhìn lầm người hay không?"

Paul nhìn thấy sư tự tin cường liệt trong mắt Trần Duệ, loại tự tin này còn khiến hắn thoải mái hơn bất cứ lời nịnh hót nào. Buồn bực trong lòng cũng bị xua tan không hết, hắn chậm rãi gật đầu: "Ngươi không nhìn lầm đâu. Richard, lần này ngươi đặt cược đúng rồi. Ngươi thật tinh mắt, có dũng khí, trong quyết đấu cũng dám liều mạng. Nhưng mà muốn trở thành tùy tùng của ta cũng không phải là chuyện dễ đâu, nhất là ngươi lại có lai lịch bất minh..."

"Không giấu gì đại nhân, ta xuất thân từ một đại gia tộc của một vương quốc. Ta đã từng thề, trước khi đoạt được tất cả mọi thứ thuộc về ta, ta sẽ chỉ là một người bình thường lang bạt khắp nơi. Điều duy nhất ta có thể nói cho đại nhân là gia tộc của ta không chỉ có thế lực mà còn có tài lực. Lúc rời khỏi gia tộc, vì đề phòng chuyện chẳng may nên ta cũng có chút chuẩn bị..."

Trần Duệ nói đến đây liền lấy ra một cái túi, dùng hai tay dâng lên: "Ở đây có một túi thủy lam bảo thạch, tổng giá trị đại khái khoảng năm vạn hắc tinh tệ. Nó cũng chính là lễ vật ta phụng hiến cho đại nhân. Nếu như tương lai ta có thể đứng đầu gia tộc thì ta vẫn là tùy tùng của đại nhân. Ta nhận được sự che chở và chống đỡ của ngài còn ngài thì nhận được sự giúp đỡ tư nguyên từ ta. Đây là quan hệ đôi bên cùng có lợi."

Paul tiếp lấy cái túi, mở ra nhìn thấy bên trong có mười viên bảo thạch màu lam có độ thuần khá cao. Giá trị của đống này tuyệt đối không ngừng ở năm vạn hắc tinh tệ. Đây xác thực là một phần tài phú không nhỏ. Tên Richard này quả là có lai lịch bất phàm.

Paul không hề khách khí thu hết bảo thạch vào: "Rất tốt! Richard, đây có lẽ cũng không phải tên thật của ngươi nhưng tạm thời ta vẫn gọi ngươi như vậy. Ta tôn trọng lời thề của ngươi, hiện tại ta sẽ không hỏi lai lịch chân chính của ngươi, Khi nào ta trở thành thần điện kỵ sĩ, ta sẽ giúp ngươi đoạt về tất cả. Lúc đó, ta hy vọng quan hệ đôi bên cùng có lợi của chúng ta có thể vĩnh viễn được duy trì.

Câu nói này đã nói lên thái độ của Paul về "Richard", có năng lực, có dũng khí, giỏi nắm bắt kỳ ngộ lại còn có tài lực lớn nữa, yêu cầu về đôi bên cùng có lợi cũng khá hợp lý. Dạng tùy tùng như thế này mà còn muốn đuổi ra khỏi cửa thì thật đúng là kẻ ngốc.

Trần Duệ vui mừng, hành lệ thật sâu rồi nói về chuyện ký kết khế ước với Romana, xin Paul sau khi kết thúc khế ước mới ký kết khế ước chủ tớ. Thỉnh cầu này khiến cho Paul bỏ đi tia nghi ngờ cuối cùng. Sau khi Trần Duệ lấy Quang Minh thần phát lời thề độc, Paul còn khích lệ hắn mấy câu. Bạn Paul không hề biết rằng, lần mật báo này kỳ thật chỉ là tiết lộ "tin cũ", còn về lời thề trước Quang Minh thần, một giờ trước, tùy tùng đại nhân vẫn còn "gặm nhấm", biến thần thành thuốc bổ ấy chứ.

"Đại nhân, về Joanna tiểu thư..."

"Chuyện ngươi trở thành tùy tùng của ta tạm thời đừng công khai ra bên ngoài. Joanna thì ngươi tiếp tục coi chừng nhưng cũng đừng hành động gì khác. Có chuyện gì thì phải báo cho ta ngay." Paul suy nghĩ một chút rồi nói. "Còn nữa, phải cẩn thận với Eliza. Nàng còn khó đối phó hơn bề ngoài thể hiện ra nhiều."

"Eliza tiểu thư?" Trần Duệ cố ý tỏ ra vô cùng bất ngờ, rồi lại lập tức gật đầu. "Đã hiểu rồi! Đại nhân, ta không quấy rối ngài nghỉ ngơi nữa, xin cáo lui."

Sáng sớm ngày thứ hai, Joanna muốn rời thành Garden để trở về Long Hoàng đế quốc, thái độ vô cùng kiên quyết. Từ biểu tình của Joanna và Paul thì hai người dường như đã cãi nhau một trận.

Eliza không khuyên được, mà Joanna lại kiên trì không cần Paul hộ tống, chỉ mượn hai Quang Minh kỵ sĩ bảo hộ tới trấn Vegas rồi thông qua đường thủy trở về thành Xích Long của Long Hoàng đế quốc. Thành Xích Long là một thành phố cảng. Thành chủ Steven Philip là chú của Joanna.

Trần Duệ cũng không biết yêu cầu rời đi này của Joanna có liên quan gì đến kế hoạch ước định giữa nàng với Samuel hay không. Nhưng dù thế nào thì Joanna có thể rời khỏi "bằng hữu" có tâm cơ thâm trầm như Eliza thì chung quy cũng là một chuyện tốt.

Lúc này, Paul lại trở thành người khó xử nhất. Hắn không còn tâm tư đi dạo phố với Trần Duệ và Eliza nữa, chỉ khóa mình ở trong phòng.

Eliza lúc đầu còn có chút buồn khi bằng hữu rời đi nhưng rất nhanh liền không tim không vùi đầu vào lạc thú. Có đôi khi, nàng còn đột phát ra mấy ý tưởng, hỏi Trần Duệ những vấn đề kỳ quái. Trần Duệ đã biết bộ mặt thật của thiếu nữ này, những vấn đề kia đại đa số đều là nói bóng gió dò xét. Hiển nhiên, Eliza đã sản sinh hứng thú (hay nói đúng hơn là hoài nghi) tên kỵ sĩ dự bị này.

Một ngày nháy mắt đã qua, Eliza mua không ít đồ. Phần lớn đều là do Trần Duệ trả tiền, khi trở về tất nhiên là có người thanh toán cho hắn.

Tín đồ của Quang Minh giáo hội đếm mãi không hết, tài phú tất nhiên là ùn ùn không ngừng. Ở quê Trần Duệ có câu, tam niên thanh tri phủ, thập vạn tuyết hoa ngân (thành ngữ đại ý chỉ về công danh lợi lộc). Cho dù là ở cái nơi nhỏ bé như trấn Goudin thì, Romana mập cũng có thể trở thành một vị tài chủ giàu có, càng đừng nói đến Solan Dayton đã cắm rễ ở thành Garden nhiều năm. Hơn nữa, lần này là cấp trên xuống kiểm tra (thực chất là đi du lịch), có khoảng chi trả gì thì đều lấy từ công quỹ, căn bản không phải dùng đến tiền riêng.

Chạng vạng tối, Eliza và đám người Solan Dayton, Romana đi tới trang viên Phiêu Hương. Đêm nay, thành chủ mập Kraut mời Eliza và đám người giáo hội tới để xin lỗi về chuyện tuyển chọn kỵ sĩ dự bị lần trước.

Trần Duệ cũng được mời, chỉ có Paul tâm trạng không tốt là không đi.

Thành chủ mập mang theo đám người huân tước Wali tự thân nghênh đón ở cửa lớn, dẫn bọn Eliza tiến vào trang viên.

Trang viên Phiêu Hương là nơi ăn chơi tiêu tiền nổi tiếng ở thành Garden, chiếm diện tích khá lớn. Một trong những ông chủ đứng sau trang viên kỳ thực là thành chủ mập. Công việc làm ăn của nó vô cùng thịnh vượng, muốn vào một phòng trong đó thường phải đặt chỗ trước.

Ngay khi một hàng người đi qua hành lang, gian phòng phía trước đi ra một nhóm khách nhân say khướt, còn có mấy người dìu đỡ. Trần Duệ bỗng dưng nhíu mày, không phải bởi vì trong đám khách này có hai kẻ đạt thực lực cấp B mà còn bởi vì trên người chúng có sát khí.

Bỗng dưng, dị biến phát sinh. Ánh đèn gần đó phụt tắt cùng một lúc. Một lúc sau, tiếng quát mắng, tiếng kinh hô, tiếng xé gió, tiếng rít gào đồng thời vang lên.

Bình Luận (0)
Comment