*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tứ.. tứ đại thần thú, một một con cũng không thiếu.” Mặc dù là người hiểu biết sâu rộng, là một trong những đại diện trong thế giới này nhưng Áo Thiên chưa từng thấy qua thế trận như vậy.
Tứ đại thần thú cùng nhau xuất hiện.
Đây có nghĩa là gì?
Áo Thiên nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra trong thế giới này lại có sự kiện vĩ đại đến như vậy?
Đây là độ kiếp sao? Đây rõ ràng là đi nộp mạng.
Áo Thiên sửng sốt thốt lên, còn những người khác thì ngơ ngác nhìn nhau, rồi há hốc miệng ngước lên bầu trời như những tên đần độn nhìn tứ đại thần thú ở đông tây nam bắc.
“Chết tiệt, có nhầm lẫn gì không? Làm sao có thể như vậy chứ?”
“Tứ đại thần thú cùng nhau tiến đến, đây là việc chưa từng xảy ra.”
“Ta đã sống lâu như vậy, đọc sách nhiều như thế, hơn nữa đã nghe qua biết bao câu chuyện kì lạ, nhưng lại chưa từng nhìn thấy thế trận như lúc này.”
Cho dù mạnh mẽ như thần thánh của Hải Vực Dũng Sinh, lúc độ kiếp cũng chỉ có thể triệu hồi hai con, nhưng tiểu tử này thật giỏi, một lúc triệu hồi đến bốn con.
“Không lẽ tên tiểu từ này đã đạt đến cảnh giới cao nhất của Bát hoang mới có khả năng gia tăng thêm sấm sét để trừng phạt trong Tán tiên kiếp, từ một con hoặc hai con, rồi biến thành bốn con?”
Lời vừa nói ra khiến tất cả mọi người kinh ngạc, mặc dù không phục nhưng có lẽ đây là lời giải thích hợp lí nhất.
Diệp Cô Thành đứng ngẩng người, mắt nhìn thấy như vậy nhưng không cam tâm, lập tức nói: “Bất luận thế nào, một lúc triệu hồi được bốn con, Hàn Tam Thiên chỉ có thể đợi chết.”
Một con thần thú đã là ác mộng với những người độ kiếp, hai con là bậc thánh nhân mới có thể chịu đựng được, nhưng đến bốn con...
Chết là điều hiển nhiên.
“Ta đây không biết người có phải đồng bọn của đám người phía trước hay không?” Hàn Tam Thiên đưa mắt nhìn tứ đại thiên thủ, toàn thân bất giác đều dụng cả tóc gáy, mỗi một con thiên thú đều có sức mạnh vô cùng lớn, cho dù tài giỏi đến đâu, mà cùng lúc xuất hiện bốn con thần thú như vậy, thì làm sao có thể đối phó lại?!
“Chết tiệt, không ngờ lại như thế này.” Tiểu Bạch há hốc miệng ngây ngốc nhìn lên trời xanh.
“Ngươi làm sao vậy? Một con hai con thì thế nào, bốn con đều đã đến đây cả rồi.”Tiểu Bạch nhìn Hàn Tam Thiên khó hiểu đáp.
“Ngươi sao bây giờ lại trách ta?” Hàn Tam Thien tiếp tục: “Không phải người nói muốn chơi lớn sao, chơi lớn là như thế này đây?”
“Ta cũng không biết...người lại tài giỏi đến như vậy.” Tiểu Bạch mặt mày biến sắc nói.
Sự việc đã đi xa quá dự tính của bọn họ.
“Hùm hùm hùm hùm!”
Trên trời vang lên bốn tiếng gầm lớn, Hoàng Long Thái Huang từ phía đông, Bạch Hổ Lân Tuân Hoàng Điện từ phía tây, tiếng hổ và rồng gầm thét như xé toang cả vùng trời.
Hồng tước bị lửa địa ngục thiêu đốt, tiếng kêu vang vọng chín tầng mây bay đến từ phía nam, Vuyền Vũ Chấn Địa đến từ phía bắc, khí thế vô cùng mạnh mẽ, chỉ nhìn thôi cũng khiến người khác hoảng sợ.
Bốn con thần thú bay lượn trên trời, đừng nói là đến gần, chỉ gần đứng xa như vậy, người có tu vi cao cũng cảm thấy một cảm giác khó chịu như bị núi Thái Sơn đè lên, sau lưng và trước trán đều thấm đẩm mồ hôi.
Ầm!
Tử Cấm Điện thú cảm nhận được tiếng gầm thét của tứ đại thiên thủ trên trời, nó liền ngước lên gầm hét, Tử Cấm Điện thú vô cùng điên cuồng.
“Hoàng Long Thái Hoang ở phía đông, Huyền Hồ Lôi Đình ở phía tây, Chu Tước Phần Thiên ở phía nam, Huyền Vũ Chấn Địa ở phía bắc. Hàn Tam Thiên ơi Hàn Tam Thiên, ngươi rốt cuộc là người như thế nào?” Trong một góc nào đó trên đỉnh Lam Sơn, Lục Nhược Tâm thoắt ẩn thoắt hiện, đôi mày nhăn lại.
Sau lưng cô là tâm phúc được huấn luyện nhiều năm trên đỉnh Lam Sơn, cũng là người xuất sắc nhất trong đội quân tinh nhuệ của cô.
Trên gương mặt tuyệt sắc lạnh lùng của cô hiếm khi biểu hiện một chút cảm xúc nào thì nay lại mang vẻ vô cùng hoảng hốt, đôi mắt sững sờ, đôi môi bất giác run lên vô cùng kinh hãi.
Trong Tán Tiên Kiếp, cùng lúc có thể thu hút bốn thiên thú đến, cho dù là ông nội của cô, vị thần của Lục gia cũng không thể làm được, theo ghi chép của hàng ngàn năm về trước của Lục gia, các bậc tiền bối của Lục gia cũng không có ai làm được như vậy.
Theo ghi chép của Lục gia, có thể triệu tập cùng lúc ba con đã là cao thủ.
Nhưng đó đã là chuyện lịch sử không ai biết có từ bao giờ, thậm chí nó chỉ được ghi chép trong cuốn gia phả cổ của Lục gia mà thôi.
“Tên tiểu tử này...bốn con, thật sự kì quái mặc dù chỉ là một Tán Tiên Kiếp nho nhỏ nhưng lại làm thay đổi lịch sử thế giới, quả thật hiếm có.”
Trong giới thiên thư, đột nhiên xuất hiện giọng nói quen thộc của hai lão già.
“Qua thật là hiếm có.” Giọng nói còn lại nở một nụ cười nhẹ: “Quan sát càng lâu ta lại càng thích tên tiểu tử cứng đầu này, ta cũng có thể nhận ra rằng, tên tiểu tử này sao lại có thể cúi đầu trước người nhỏ bé như ta chứ?”
“Xem ra người cùng với hắn tranh đấu vài hiệp, cuối cùng cũng ngộ ra một chuyện, các ngươi đều cho rằng hắn sẽ là người thống trị tiếp theo, nhưng mà hiện nay hắn còn yếu, một lát nữa chiến đấu với tứ đại thiên thú, hắn có thể chóng đỡ được sự trừng phạt trái với trời đất này sao?”