Khu vực chính giữa Khốn Tiên Cốc, vốn dĩ ẩn trong đám cỏ hỗn độn, vô cùng lộn xộn, rất khó để phát hiện.
Trên bề mặt là cỏ dại mọc lên, đất đá lởm chởm, những thực vật khác như bị thiếu nước hoặc vì nguyên nhân khác mà chết khô héo, trong cùng của Khổn Tiên Cốc là một vùng xanh mơn mởn nhưng lại biến thành một nơi hoang tàn.
Chỉ là nó chiếm diện tích nhỏ, vị trí cũng khá khuất nên giống như một góc hỗn độn nào đó mà thôi.
Nhưng một nơi không ai thèm để ý như vậy, lúc này lại đang có sự thay đổi kì diệu.
Lấy nó là khu vực trung tâm, những cây cối đã chết đột nhiên bừng sức sống, từng cây từng cây không chỉ có sức sống trở lại, mà còn đứng thẳng lên xếp thành hàng thành lối.
Còn những cây cỏ xung quanh chúng nhanh chóng lụi tàn, chết đi, rồi từ từ lan rộng ra xung quanh.
Nhóm người Phù Mãng đứng nhìn ngây ngốc, hệt như những tên ngốc đưa mắt nhìn xung quanh Khốn Tiên Cốc.
“Chết tiệt, rốt cuộc nơi này xảy ra chuyện gì? Không phải Núi Khốn Long đã bị san bằng rồi hay sao, sao lại có thể như thế này?” Phù Mãng không hiểu mà thốt lên.
“Hừ, những người tự xưng mình là chính đạo, tự nói rằng bản thân không phải là loại lòng lang dạ sói? Nhưng rõ ràng, những người này nhất định sau khi sản bằng núi Khốn Long, bởi vì phân chia lợi ích không đều mà đánh nhau.” Lời nói mang giọng điệu khinh thường của Thi Ngữ vang lên.
Phù Lí gật đầu, tình huống này quả thật có khả năng xảy ra.
“Nếu như có nội chiến, vậy rỏ ràng có sự tham gia của bọn chân thần họ. Mặc dù tiếng nổ vang lên kịch liệt, không trung như sắp bị xé toạc ra, nhưng trong đó lại có một sức mạnh to lớn, không giống như luồng sức mạnh mà các cao thủ bình thường có thể phóng ra.” Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh chau mày đáp.
“Nhìn thấy luồng sức mạnh mãnh liệt này, nếu chúng ta có mặt ở đây, nhất định sẽ cảm nhận được sức mạnh to lớn của nguồn năng lượng này, quả thật chỉ có chân thần mới có thể phóng ra nguồn năng lượng như thế này. Phán đoán của Thi Ngữ không sai, đám người này có lễ đã bắt đầu đánh nhau tranh giành quyền lợi.” Phù Mãng nhẹ nhàng lên tiếng.
“Ha ha, nếu như thật sự là như vậy thì thật sự tuyệt vời, chúng ta sẽ hoan hô cổ vũ cho bọn họ.” Phù Mãng sau khi nghe thấy những lời này, lập tức vui mừng khôn xiếc.
“Điều các người nói mặc dù đúng, nhưng các ngươi có để ý rằng, ở đây không chỉ có hai luồng sức mạnh mãnh liệt, mà chính xác là ba luồng.” Sau nhiều ngày Lân Long đã hồi phục, lúc này liền lên tiếng.
Vừa nghe những lời nói của Lân long, bọn họ liền phát hiện, trong hai luồng sức mạnh này, vẫn còn một luồng sức mạnh khác mạnh mẽ không kém, chỉ vì màu vàng bị màu đen che phủ nên khiến bọn họ không nhìn thấy.
“Nguồn sức mạnh này... không phải là người của ma đạo đã phóng ra chứ?”
“Ma đạo từ khi nào lại có cao thủ mạnh như vậy chứ?”
Tất cả đưa mắt nhìn nhau, nếu ma đạo có cao thủ giỏi như vậy, thì có lẽ ngày ma đạo trở lại sẽ không cònxa nữa.”
Có lẽ trước đây Phù Mãng và Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh đã xem thường người của Ma đạo, nhưng bây giờ thì đã khác.”
Người giết được người của Dũng Sinh Hãi Vực và Dược Thần Các, đều sẽ là đồng minh của bọn họ.
“Sức mạnh của ma long trong núi Khốn Long này vô cùng lớn, hơn nửa trên cơ thể nó còn có xiềng xích thần, nếu như có thể giết được ma long, nhất định sẽ lấy được không ít bảo vật, lần này người của ba gia tộc lớn và các anh hùng trên thiển hạ đều đã ra tay, nên người của ma đạo cũng hành động, đó cũng là điều đương nhiên.” Phù Lý nói.
“Chỉ là có một chút kì lạ, theo như những gì ta biết về người của ma đạo, bọn họ căn bản ra tay không bao giờ khoa trương như vậy.”
Giang hồ bạch hiểu sinh chau mày lên tiếng.
“Nói cũng đúng, người của ma tộc bị ức hiếp vô cùng lợi hại, núi Khổn Long có nhiều mỗn phái chính đạo như vậy, nếu như là bọn họ ta cũng sẽ vô cùng thích thú bảo vật ở đây, nhưng sẽ nằm mai phục chờ đợi thời cơ mà tập kích.” Phù Lý cũng đồng tình với cách nghĩ của giang hồ bạch hiểu sinh, liền nhẹ nhàng lên tiếng.
"Nhưng nếu như nguồn sức mạnh này quả thực là của ma đạo, thì ma đạo đã có được cao thủ vô cùng lợi hại.” Phù Mãng đáp.
Nhưng đám người Phù Mãng lại không biết rằng, nguồn sức mạnh to lớn này không phải của bất kì kẻ nào trong ma đạo, mà chính là người ngày đêm họ mong mỏi- Hàn Tam Thiên.
“Vậy chúng ta bây giờ nên làm gì?”
Gần đây không có bất kì dấu vết nào của phu nhân.”
| Thị Ngữ không còn nhẫn nại mà lên. tiếng.
Phù Mãng ngước mắt nhìn Giang Hố Bạch Hiếu Sinh, chờ đợi đáp án.
Giang Hồ Bạch Hiểu sinh cũng đưa mắt nhìn lại, không biết bây giờ nên | làm gì.
| Hắn thực chất muốn xem chuyện gì đang xảy ra, ít nhất có thể xem được cảnh người của Dược Thần Các và Hải Vực Dũng Sinh bị người khác giết cũng khiến hắn thích thú. | Nhưng hắn cũng biết được sự nguy | hiểm trong đó, quan trọng nhất chính là cho dù lật tung núi Khốn Long cũng không thể tìm ra tung tích của Tô Nghênh Hạ, nhưng hắn không muốn bỏ qua một chút hi vọng nào.
Tuy nhiên, trong lúc Giang Hồ Bạch Hiểu sinh đang chần chừ do dự, cúi gầm mặt xuống đất, bất giác chau mày lại: “ Mọi người...dưới chân của chúng ta...”
| Cỏ xanh mơn mởn ở dưới chân bọn
họ lúc này không biết từ khi nào đã khô héo, lộ ra mặt đất màu đỏ đen như bị cháy xém.
- -----------------