"Bởi vì hai quân hợp chiến, cho nên cùng hưởng vật tư, cũng vì thế mà ta và chủ dự bị của Hoang Mạc thành rất thường hay tiếp xúc, hôm qua ta phụng mệnh của tiểu thư lại đưa chút vật tư sang, hắn cũng giống như mọi khi mời ta uống rượu.
".
"Sau khi nâng ly cạn chén, bọn hắn có nhắc đến ngươi.
"
"Ta?" Hàn Tam Thiên nhướng mày.
"Một mình người đại phá Thiếu chủ Phương Khôn, ở chủ doanh lấy sức một mình người khiến người của Hoang Mạc thành khó xử.
Có lẽ, đối với người mà nói chỉ là một cuộc
chiến mà thôi, nhưng đối với người của Hoang Mạc thành mà nói, đây chính là lần thứ nhất bọn hắn bị đánh bại trong vài chục năm nay.
"
"Nói một cách khác, người không chỉ tổn thương người của Hoang Mạc thành, mà còn tổn thương tôn nghiêm suốt trăm năm qua của bọn hắn.
"
Lục Viễn cười khổ lắc đầu nói.
Hoang Mạc thành vẫn luôn an phận một góc, cũng giống như rất nhiều tòa thành bí ẩn khác, không vào Trung Nguyên, không làm đuôi phượng, thậm chí bọn hắn còn có suy nghĩ này mạnh hơn nhiều so với các tòa
thành khác.
Bởi vì Hoang Mạc thành đủ lớn mạnh, cũng đủ thần bí, cho nên cũng có chút danh tiếng ở Trung Nguyên.
Trong suốt trăm năm, bọn hắn có vài trận chiến nhỏ nhưng cũng không phải đấu với quần hùng nổi lên bốn phía ở khu vực Trung Nguyên, trong khu vực của mình thì bạn hắn là bá chủ tuyệt đối, cho nên chỉ thắng chứ không thất bại.
Nhưng Hàn Tam Thiên xuất hiện lại khiến thần thoại từ đây bị đánh vỡ, hơn nữa còn gần như đã phá nát.
Ngàn vạn tinh binh lại không đánh lại một người, nhục nhã như vậy thật sự là quá lớn.
"Trong mắt tất cả mọi người ở Hoang Mạc thành, người chính là cái đinh trong mắt của bọn họ, cho nên đương nhiên sẽ công kích.
" Lục Viễn nói.
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, điểm này anh cũng không phủ nhận, vào lúc không người nào đánh bại được vạn quân của bọn hắn, Phương Khôn và đám thân tín đã ở sau lưng nói xấu anh không ít, sau khi bị anh đánh bại thì có thể tưởng tượng bọn hắn hận anh đến cỡ nào.
"Chim yến nào biết chí lớn! Bọn hắn như thế nào không liên quan gì đến ta.
"
Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.
"Ngươi nói không sai, voi sẽ không để ý con.
kiến phản kháng hay bất mãn, nhưng vẫn đề ở chỗ lần này người của Hoang Mạc thành là tiểu thư đặc biệt mời tới.
"
"Khi đám ma tăng vừa xuất hiện, thần lão vô cùng lo lắng cho tình cảnh của người nên đã thúc giục tiểu thư nhanh chóng tới giúp ngươi.
Mặc dù tiểu thư mặt ngoài chậm.
chạp không thể tới, nhưng thật ra đã phái người âm thầm điều tra.
"
Hàn Tam Thiên nhướng mày:
"Với lực lượng của núi Lam Sơn các ngươi trong thiên hạ mà còn cần nhờ người khác đến giúp đỡ
sao?"
Lục Viễn bất đắc dĩ cười một tiếng: "Thiên hạ vạn vật tương sinh, nhưng tương sinh chính là tương khắc, bọn ma tăng này tà môn vô cùng, chính là hòa thượng của Ma Đà Tự, không thể nhìn rõ.
"
"Ma Đà Tư?".