Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1022

Vào khoảng tám giờ sáng, Triệu Hùng đã lái xe đến Tân Thành.

Trước đó, Triệu Hùng đã gọi cho Tống Y Sa và nói rằng anh sẽ quay về đây ăn sáng. Vì vậy, đám người Tống Y Sa đều đang đợi anh.

Thấy Triệu Hùng trở lại, Tống Y Sa nở một nụ cười và bước về phía trước chào anh với một nụ cười duyên dáng.

“Em trai thối, cậu cũng giỏi thật đấy. Không ngại làm việc chăm chỉ, còn muốn ăn miếng trả miếng sao?” Tống Y Sa nói đùa với Triệu Hùng.

Triệu Hùng mỉm cười và nói: “Chị Sa, chị không ăn thịt thì sẽ giảm cân đấy.”

“Gầy sẽ khỏe mạnh hơn.”

Hà Ngọc Kỳ nghe cuộc trò chuyện của Triệu Hùng và Tống Y Sa, cảm thấy có chút mơ hồ. Vẻ mặt đầy tò mò, cô hỏi: “Hai người đang nói chuyện gì vậy?”

“Không có gì đâu.” Tống Y Sa mỉm cười, quay đầu lại nói với Hà Ngọc Kỳ.

“Em trai! Mau ngồi xuống ăn sáng đi.”

Tống Y Sa nắm lấy bàn tay lớn của Triệu Hùng, kéo về phía bàn ăn.

“Mọi người ăn trước đi, em đi rửa tay chân đã.” Triệu Hùng hướng về phía nhà vệ sinh.

Sau khi trở lại, anh ngạc nhiên thấy mọi người vẫn chưa động đũa, còn đang đợi anh.

Triệu Hùng lộ chút ngượng ngùng, khẽ cười nói: “Mấy người còn phải khách khí với tôi sao? Mau ăn đi chứ.”

Vừa ngồi xuống, anh liền hào hứng nói với mọi người: “Để tôi nó cho mọi người một tin tốt.”

Vừa nghe thấy có tin tốt, mọi người liền im lặng lắng nghe, phấn khích chờ mong.

Tống Y Sa hỏi một cách háo hức: “Em trai thối, có tin gì thì nói mau đi, còn úp úp mở mở.”

Triệu Hùng khẽ mỉm cười rồi nói: “Tôi lại sắp được làm bố nữa rồi.”

Lời vừa nói ra, mọi người đều kinh ngạc.

Cố Minh Tuyết hỏi: “Anh Hùng, chị dâu lại mang thai sao?”

“Đúng vậy, thai đôi, là hai bé trai.” Triệu Hùng tự hào nói.

Từ khi biết rằng vợ mình mang thai, tinh thần Triệu Hùng cả ngày phấn chấn, lúc nào cũng như nâng nâng bay bổng. Thỉnh thoảng, trên mặt sẽ tự nhiên nở ra một nụ cười hạnh phúc.

“Không phải em dâu vừa mới mang thai thôi sao? Làm thế nào đã biết là hai bé trai sinh đôi?” Tống Y Sa tò mò hỏi.

Triệu Hùng giải thích: “Chị Sa, bác sĩ Hoa chính là Hoa Đà tái thế, cô ấy đã tự mình khám cho Thanh Tịnh. Cô ấy nói Thanh Tịnh mang thai đôi, cũng dựa vào kinh nghiệm lâu năm của mình mà biết được là hai bé trai. Hơn nữa lúc trước, tôi và Thanh Tịnh tới chùa Linh Ấn nói chuyện với đại sư Lưu Ngũ Khuyết là hậu nhân của Lưu Bá Ôn, ông ấy nói rằng tôi sẽ có thêm hai cậu con trai.”

“Lưu Ngũ Khuyết tại chùa Linh Ấn ư?” Tống Y Sa hơi ngạc nhiên.

Triệu Hùng cau mày nói: “Chị Sa, chị có biết đại sư Lưu Ngũ Khuyết sao?”

“Chị từng nghe qua tên của ông ấy, nghe nói là cao nhân. Chị còn đang muốn nhờ ông ấy coi xem số vận thế nào, định rằng khi có cơ hội sẽ tới chùa Linh Ấn để tìm gặp ông ấy. Triệu Hùng, chúc mừng cậu nhé.”

Trần Văn Sơn, Cố Minh Tuyết, Vu Đại Đồng và Hà Ngọc Kỳ cũng hào hứng chúc mừng Triệu Hùng.

Nghe được tin tức tốt lành, ai nấy đều vui vẻ.

Triệu Hùng cảm thấy cơ thể tràn đầy nguồn sức mạnh vô tận, làm chuyện gì cũng rất nhiệt tình.

Sau khi ăn sáng, Triệu Hùng hỏi Trần Văn Sơn: “Văn Sơn, bây giờ Khưu Sơn Cao đang ở đâu?”

“Trong bệnh viện Tân Mai.”

“An toàn không?” Triệu Hùng hỏi.

Tống Y Sa cất tiếng giải thích: “An toàn! Bệnh viện Tân Mai là bệnh viện tư nhân do tập đoàn Y Hổ của chúng ta đầu tư, tất cả đều là người của chúng ta.”

Triệu Hùng gật đầu, nói với Tống Y Sa: “Chị Sa, tôi cùng Văn Sơn sẽ tới bệnh viện Tân Mai trước, sau đó sẽ tới thương hội gặp chị.”

“Được rồi, tôi sẽ ở thương hội đợi cậu. Đợi một lát tôi sẽ gửi địa chỉ của thương hội cho cậu.”

Triệu Hùng “Vâng!” một tiếng rồi cùng Trần Văn Sơn ra khỏi biệt thự.

Sau khi tới bệnh viện Tân Mai, Trần Văn Sơn đã dẫn Triệu Hùng tới phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện.

Vừa vào phòng, liền thấy cả người Khưu Cao Sơn đều quấn băng thắng, rõ ràng là chấn thương vô cùng nghiêm trọng.

Triệu Hùng hỏi người bác sĩ đang đứng bên cạnh: “Chấn thương của ông Khâu hiện tại thế nào rồi?”

“Đã qua giai đoạn nguy hiểm, tuy nhiên muốn phục hồi hoàn toàn cũng cần ít nhất hai mươi ngày.”

Triệu Hùng nghe vậy liền nhíu mày, nói với bác sĩ: “Vậy anh ra ngoài trước đi, lát nữa có việc cần tôi sẽ gọi anh sau.”

“Vâng, anh Triệu.” Bác sĩ quay người, dẫn theo y tá ra khỏi phòng.

Nhìn vào Khưu Sơn Cao đang nằm trên giường bệnh, Trần Văn Sơn và Triệu Hùng đưa mắt nhìn nhau.

Triệu Hùng nói: “Khưu Sơn Cao, đừng giả vờ ngủ nữa. Nếu không, tôi có vô số cách để khiến ông phải thức dậy.”

Khưu Sơn Cao vừa nghe liền mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi, nhìn chằm chằm vào Triệu Hùng và Trần Văn Sơn: “Các người là ai?”

“Tên tôi là Triệu Hùng!”

Vừa nghe thấy hai chữ “Triệu Hùng”, Khưu Sơn Cao liền trợn tròn mắt.

Là vây cánh của Đường Tân Khải của tập đoàn Đường Sư, ông ta đương nhiên có biết tới Triệu Hùng. Nhưng ông ta không thể ngờ Triệu Hùng lại là người đã cứu mình.

“Anh muốn gì?” Khưu Sơn Cao nằm trên giường bệnh viện, không thể di chuyển, chỉ có thể ngước mắt lên nhìn Triệu Hùng.

Triệu Hùng mỉm cười và nói: “Nếu không phải tôi ra tay, ông đã đi gặp Diêm Vương rồi. Ông không muốn biết ai là người đã gây nên việc này sao?”

“Ai?”

“Đồng Hiểu Tam của tập đoàn Tam Giao.” Triệu Hùng nói.

Vừa nghe thấy việc lần này có liên quan tới người của tập đoàn Tam Giao, Khưu Sơn Cao mắng dữ dội: “Chờ tôi bình phục, tôi nhất định phải đem mấy anh em nhà họ Đồng đó băm thành trăm mảnh.”

“Khưu Sơn Cao, thực lực của ông không tồi. Nhưng nếu so sánh với ba anh em nhà họ Đồng của tập đoàn Tam Giao, e rằng vẫn có một khoảng cách nhất định. Ông nghĩ rằng ông có thể chiến đấu với họ sao?”

Tròng mắt Khưu Sơn Cao đảo liên tục, phải nỗ lực rất nhiều mới có thể quay sang một chút, nhìn chằm chằm vào Triệu Hùng hỏi: “Anh bạn, vậy anh hãy nói ý đồ của mình đi. Anh không vô duyên vô cớ mà cứu tôi đấy chứ?”

Triệu Hùng nhún vai và nói: “Tôi chỉ muốn giúp đỡ ông mà thôi. Đồng Hiểu Tam âm thầm thuê người đánh ông trọng thương, trong tay tôi đã có bằng chứng, chỉ cần ông ra tòa làm chứng, Đồng Hiểu Tam nhất định sẽ phải vào tù.”

“Anh nghĩ quá đơn giản rồi. Ba anh em nhà họ Đồng có mạng lưới quan hệ rất lớn ở Tân Thành.”

Triệu Hùng mỉm cười: “Đó là quá khứ. Nhưng bây giờ, tập đoàn Tam Giao bốn phía đều có kẻ thù, ai nấy đều muốn phủi sạch quan hệ với bọn họ. Cho nên có thể nói, mạng lưới quan hệ tưởng như rất lớn đó của bọn họ, kỳ thực lúc này không có chút tác dụng nào. Chỉ cần ông chịu ra tòa làm chứng, tôi có cách để đẩy Đồng Hiểu Tam vào tù. Ông cũng biết, tập đoàn Y Hổ của chúng tôi với tập đoàn Tam Giao là đối thủ một mất một còn. Nếu có thể đưa Đồng Hiểu Tam vào tù, coi như giúp ông báo thù, vì sao lại không làm chứ?”

“Còn có chuyện tốt như vậy ư? Sao tôi vẫn có cảm giác anh đang có âm mưu gì đó.”

Triệu Hùng khẽ bật cười và nói: “Ông muốn nghĩ như vậy, cũng không có gì lạ. Rốt cuộc, trước kia chúng ta cũng không có quan hệ gì. Nhưng bây giờ ông và Đường Tân Khải đang tranh chấp, tôi cũng đã kiểm tra thông tin cá nhân của ông, ngoại trừ những việc đời tư không liên quan, hoạt động kinh doanh vẫn còn tốt, tôi muốn ông đứng trong hàng ngũ của tập đoàn Y Hổ. Tất nhiên, ông cũng có thể từ chối, chờ tập đoàn Đường Sư của Đường Tân Khải thâu tóm, hoặc chúng tôi sẽ tự ra tay đánh sập công ty ông.”

“Anh hãy cho tôi chút thời gian, để tôi suy nghĩ một lát.”

“Thời gian của tôi rất quý giá. Nếu ông không thể quyết định sớm, tôi sẽ phải đưa tin cho Đồng Hiểu Tam, nói rằng hiện tại ông đang trốn trong bệnh viện Tân Mai. Dựa theo phong cách làm việc của nhà họ Đồng, nhất định sẽ phải giết ông bằng mọi cách. Tôi cho ông ba phút.”

Khưu Sơn Cao im lặng, đến hai phút bốn mươi giây liền nói với Triệu Hùng: “Được rồi, tôi hứa sẽ hợp tác với anh. Tuy nhiên, nếu Đường Tân Khải tấn công công ty của tôi, các anh nhất định phải giúp tôi.”

“Tất nhiên, chúng ta bây giờ đã là quan hệ đối tác kinh doanh rồi.”

Triệu Hùng lấy ra bản hợp đồng đã được Tống Y Sa chuẩn bị từ trước, đưa cho Khưu Sơn Cao rồi nói: “Ông ký đi.”

Khưu Sơn Cao cũng không còn cách nào khác, dù biết rằng hợp đồng này sẽ không mang lại lợi ích cho mình.

Tuy nhiên, ông ta là một người thông minh, biết rằng thời thế tại Tân Thành cũng đã tới lúc thay đổi rồi.

Theo tình hình trước mắt, tập đoàn Tam Giao nhất định sẽ sụp đổ. Vì vậy ông ta hợp tác với tập đoàn Y Hổ, đối đầu cùng Đường Khải Tân mới chính là lựa chọn tốt nhất.

Vì vậy, bàn tay ông ta run rẩy vươn ra ký hợp đồng.
Bình Luận (0)
Comment