Sau khi Triệu Hùng nhìn thấy Lưu Vũ Tiến đã nhảy ra sau bức tường, anh mới từ chỗ nấp nhảy ra. Vừa thấy Triệu Hùng đạp chân thế "Cuồng Vân Bộ Pháp" phất ống tay áo, thân hình lóe lên như thể một tia sáng, trong nháy mắt đã lao tới trước mặt hai cao thủ cao thủ đang canh giữ ở cửa biệt thự.
“Ai đó?”
Một trong số hai người nghe thấy tiếng động hướng về phía về phía Triệu Hùng bên ngày nhìn sang. Triệu Hùng rút dây thắt lưng Rồng Lân từ bên hông của mình ra rồi đan thành một chiếc roi, hướng tới một trong hai người kia quất tới. Đối phương nghiêng người tránh qua một bên, có thể nghe thấy một tiếng "Đùng!", viên đá xanh đậm trên mặt đất bị đánh tan thành từng mảnh vụn.
Người đàn ông đó kinh hãi, không ngờ Triệu Hùng công kích nhanh và mạnh như thế. Trong tay hai người đó đều có một thanh đao sắc bén, bèn hợp lực lại hướng về phía Triệu Hùng tấn công.
Rõ ràng là Triệu Hùng đang ở ngay trước mắt, nhưng sau khi hai người lao tới, nháy mắt một cái bóng dáng Triệu Hùng đã biến mất một cách không chút tăm tích. Triệu Hùng làm sao có thời gian mà dây dưa tranh chấp với hai người đó. Anh vung mạnh Rồng Lân trong tay ra chiêu "Liên hoàn" nhắm hướng đối phương mà đánh tới. Sau khi vung liên tiếp bảy tám roi, hai người họ mỗi người bị trúng một roi liền bị tê liệt luôn khả năng hành động. Triệu Hùng lập tức xông tới, chính tại huyệt vị của hai người đó đem khóa luôn huyệt đạo của họ lại. Sau khi thắt lại Rồng Lân trên eo, Triệu Hùng mỗi tay túm một người lôi vào trong phòng. Sau khi vào được bên trong, Triệu Hùng cẩn thận tìm kiếm từng phòng. Tổng cộng biệt thự có ba tầng, Triệu Hùng không bỏ qua bất cứ căn phòng nào. tìm kiếm từ trong ra ngoài. Qua cách bài trí đồ đạc theo thói quen, anh có thể nhận ra đây là nơi ở của Lưu Vũ Tiến. Nhưng dù lục soát mọi xó xỉnh và từng phòng vẫn không tìm thấy Triệu Niệm.
Các biệt thự thường bố trí một tầng hầm bên dưới, Triệu Hùng bèn xuống tầng hầm để kiểm tra thử. Anh thấy tầng hầm chỉ là một rạp chiếu nhỏ quy mô gia đình, ngoài ra còn để một cái bàn đánh bóng.
Trước kia, Triệu Hùng cũng đã từng xem qua một số căn phòng bí mật, anh bắt đầu từ căn phòng dưới hầm để tìm tới gian phòng bí mật. Thỉnh thoảng lại gõ gõ vào tường gạch hoặc kiểm tra đồ trang trí trên bàn. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Triệu Hùng đã vào trong được năm phút rồi lại cộng thêm thời gian chậm trễ lúc trước. Anh tính nhẩm trong đầu nhiều lắm thời gian cũng chỉ còn chừng năm ba phút nữa.
Nếu vẫn không tìm được tung tích, nhất thiết phải rút lui kịp thời. Nếu không, Lưu Vũ Tiến sẽ quay lại cùng đám cao thủ kia. Với bản lĩnh của Triệu Hùng, anh không sợ phải giao đấu một trận với Lưu Vũ Tiến. Nhưng vì Triệu Niệm đang ở trong tay Lưu Vũ Tiến, nếu anh trực tiếp giao chiến với Lưu Vũ Tiến, Lưu Vũ Tiến nhất đinh sẽ không giao Triệu Niệm ra, ngược lại với tính cách nham hiểm và độc ác đó, anh ta sẽ giết chết Triệu Niệm.
Triệu Hùng muốn giết Lưu Vũ Tiến là chuyện vô cùng dễ dàng, nhưng sinh mạng của nhà họ Triệu đều nằm trong tay Tây Giao, bây giờ chưa phải là thời điểm tốt nhất để giết Lưu Vũ Tiến. Một khi Lưu Vũ Tiến chết, e rằng toàn bộ mạng người nhà họ Triệu đều sẽ bị chôn cùng Lưu Vũ Tiến.
Triệu Hùng trước đó đã cùng bàn luận về kỹ thuật sắp xếp với ông Khổng ở tỉnh Thanh Hóa, những phòng quan trọng nhất đều thiết kế bên cạnh gian phòng bí mật. Do đó, căn phòng dưới tầng hầm này chính là điểm mấu chốt. Khi Triệu Hùng kiểm tra lại bàn đánh bóng, anh thấy một viên gạch hình lập phương dưới bàn có màu sắc hơi khác. Những viên khác đều là màu xanh đậm, chỉ có viên gạch này là màu xanh nhạt hơn. Sau khi để ý thấy chi tiết này, Triệu Hùng lập tức dời bàn đánh bóng qua một bên. Vừa giẫm lên viên gạch lát nền màu xanh nhạt, anh liền nghe thấy tiếng "Két két!" vang lên.
Cách bàn đánh bóng không xa, một hành lang lát gạch đen xuất hiện.
Triệu Hùng trong lòng mừng cuống, vội vàng lấy điện thoại di động ra, mở chức năng đèn pin, đi dọc hành lang để tìm xuống. Hành lang này rất dài cho thấy móng của biệt thự rất sâu. Xem ra là vì muốn xây gian phòng bí mật này mà muốn đào sâu tới đáy.
Triệu Hùng đề phòng hai bên, sợ rằng xung quanh sẽ cài đặt bẫy. May thay anh đã yên ổn đi tới cuối đường.
Trong một nhà giam cứng như thép, chân và tay của Triệu Niệm bị khóa chặt bởi những sợi xích nặng nề, thân thể nhỏ bé nằm co quắp trên giường, trên người ngay cả chăn bông cũng không có, lạnh cóng đến mức co lại trông như một quả bóng.
Nhìn thấy cảnh này, Triệu Hùng tức giận tay nắm chặt nắm đấm hét lên: "Triệu Niệm!"
Lưu Vũ Tiến đúng là đồ súc sinh, một đứa trẻ còn nhỏ như Triệu Niệm mà hắn cũng ra tay được. Hơn nữa, con bé còn là con gái ruột của chị gái hắn, Lưu Văn Nhân.
Triệu Hùng rút từ trong gấu quần ra chiếc Ngư Trường Kiếm. Ngư Trường Kiếm này vô cùng sắc bén, khóa nhà tù này anh chỉ chém đúng một dao. Tiếng ổ khóa rơi xuống, Triệu Hùng bước một bước dài tới trước giường, vung Ngư Trường Kiếm trong tay, chặt đứt toàn bộ xiềng xích trên tay và chân của Triệu Niệm. Sau khi cất thanh kiếm đi, Triệu Hùng ôm em gái Triệu Niệm thì thầm:
“Triệu Niệm! Triệu Niệm!”
Triệu Niệm không có bất kỳ hồi đáp nào. Triệu Hùng nhìn thấy gương mặt nhở nhắn của Triệu Niệm đỏ bừng, liền đưa tay lên sờ, hóa ra con bé đang sốt rất cao.
Phải đưa Triệu Niệm ra khỏi đây càng sớm càng tốt!
Triệu Hùng bế Triệu Niệm vừa quay đầu lại đi ra ngoài, liền nghe thấy một tiếng "Két két!", cửa hành lang đã đóng kín lại như lúc đầu!
Hỏng rồi!
Triệu Hùng muốn lao ra ngoài mà không kịp nữa rồi. Anh đã hoàn toàn bị nhốt dưới nhà giam ngầm này. Hầm ngục này độ dày ít nhất cũng vài chục mét tính từ mặt đất. Anh có thể dùng Ngư Trường Kiếm trên tay phá tan được cái nhà tù này, nhưng anh không có cách nào để xuyên qua mặt đất và thoát ra khỏi tầng hầm này. Lúc này, một video từ màn hình trong nhà giam này xuất hiện.
Giọng cười the thé của Lưu Vũ Tiến vang tới bên tai.
“Ha ha ha!”
"Ha ha ha!"
Người đứng bên cạnh Lưu Vũ Tiến chính là Lục Tiểu Xuyên.
Hai người bọn họ khoái chí nhìn Triệu Hùng trong ngục tối đang vạn phần lo lắng. Triệu Hùng không cảnh giác được mối nguy hiểm, trong lòng vô cùng lo lắng cho em gái Triệu Niệm. Triệu Niệm bị sốt cao, bị nhốt trong ngục tối nếu như không kịp thời cứu chữa, con bé sẽ không sống được.
“Triệu Hùng, cuối cùng thì anh cũng có ngày hôm nay?”
Lưu Vũ Tiến cười nhạo nói.
“Tôi đã đem viên đá của gian phòng bí mật này khóa lại rồi. Căn phòng này sẽ không được mở ra nữa. Anh ở bên trong đó mà chờ chết đi!”
Triệu Hùng lúc này mới biết mình đã trúng quỷ kế của Lưu Vũ Tiến.
“Lưu Vũ Tiến, đồ súc sinh. Triệu Niệm còn nhỏ như vậy, anh đối xử với con bé như vậy mà được sao?”
Triệu Hùng nhìn vào màn hình, tức giận nói.
“Triệu Hùng, trong mắt tôi, Triệu Niệm cũng là người nhà họ Triệu các người. Người của họ Triệu đều đáng chết! Chỉ cần anh chết đi, tôi mới cảm thấy an lòng!”
“Anh là đồ cặn bã, chờ tôi thoát ra ngoài rồi tôi nhất định sẽ tự tay giết anh!"
“Đáng tiếc, anh không còn cơ hội này nữa.” Lưu Vũ Tiến cười lớn.
Lục Tiểu Xuyên ở bên cạnh thêm dầu thêm mỡ nói:
“Triệu Hùng, nghe nói vợ của anh là mỹ nhân số một Hải Phòng. Sở thích lớn nhất của Lục Tiêu Xuyên tôi là được vui vẻ với người đẹp. Chờ anh chết, tôi sẽ giúp anh chăm sóc vợ anh!”
“Anh dám động tời Thanh Tịnh, tôi thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho anh.”
Lục Tiểu Xuyên chế nhạo nói:
“Triệu Hùng, tôi khuyên anh đừng to tiếng ở đây nữa. Căn phòng bí mật bị đóng chỉ còn một chút không khí để cho anh thở, anh ở đó mà chờ chết! Chờ tôi và vợ anh hòa thuận, tôi sẽ để cô ấy đến tận nơi nhặt xác anh. Thế nào? Tôi đối với anh cũng không quá tệ chứ?"
Triệu Hùng nhìn một vòng quanh căn phòng bí mật thì thấy một đầu dây video được nối lên từ phía trên của căn phòng. Anh nhặt sợi dây xích vừa chặt đứt hướng về phía màn hình mà ném. Màn hình trên tường ngay lập tức mất hết hình ảnh.
Tiếng ồn ào của Lưu Vũ Tiến và Lục Tiểu Xuyên đã không còn văng vẳng bên tai, yên tĩnh hơn rất nhiều. Triệu Hùng ôm em gái Triệu Niệm đang hôn mê bất tỉnh trong lòng, cố gắng gọi:
“Triệu Niệm, Triệu Niệm! Tỉnh lại đi. Anh trai đến cứu em đây!”