Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1522

Sau khi Triệu Hùng đọc xong phần tư liệu mà Vu Đại Đồng điều tra được liền đem cho Lý Thanh Tịnh xem.

Lý Thanh Tịnh nhìn qua, bị kinh ngạc đến trợn mắt há mồm. Kinh hô nói: “Thật sự có công ty như vậy sao?”

Triệu Hùng cười cười, nói: “Anh đã nói với em từ sớm, hiện tại khoa học thay đổi từng ngày, chút kỹ thuật không tính là cái gì. Chỉ có nghĩ không ra, không có làm không được! Đúng rồi, cái tên Từ Anh Mão của tập đoàn Thành Hòe, không phải hẹn em trong vòng ba ngày sẽ cho câu trả lời chắc chắn sao? Em có thể hẹn ông ta ra.”

Lý Thanh Tịnh dĩ nhiên hiểu rõ Triệu Hùng muốn làm gì, cầm điện thoại di động lên, bấm số gọi cho Từ Anh Mão, hẹn ông ta một giờ sau, gặp mặt tại văn phòng cao ốc kiến trúc Đào Thị.

“Thanh Tịnh, em ở nhà nghỉ ngơi đi, anh sẽ thay ngươi đi gặp Từ Anh Mão.” Triệu Hùng quan tâm Lý Thanh Tịnh, không muốn để cho cô quá mức mệt nhọc.

“Em với anh cùng đi nhé! Em cũng muốn nhìn người tên Từ Anh Mão này một chút, xem xem ông ta sẽ làm ra chuyện gì.” Lý Thanh Tịnh nói.

Dù sao có Triệu Hùng đi theo Lý Thanh Tịnh, cũng không sợ có chuyện gì ngoài ý muốn gì xảy ra.

Triệu Hùng liền gật đầu đồng ý.

Văn phòng cao ốc kiến trúc Đào Thị!

Từ Anh Mão tập đoàn Thành Hòe, sau khi nhận được cuộc gọi từ Lý Thanh Tịnh, từ buổi sáng sớm liền vội vàng chạy tới nơi này.

Trong chuyện hợp đồng lần này, Từ Anh Mão mang dáng vẻ sẽ ăn chắt Lý Thanh Tịnh.

Chỉ cần giải quyết chuyện này, ông ta liền sẽ leo lên một vòng tròn khác.

Con người mà, luôn luôn không biết đủ!

Từ Anh Mão chính là nhân vật điển hình  như vậy.

Tuổi còn trẻ liền đã có gia tài ba trăm tỷ, nhưng ông ta vẫn không vừa lòng, vẫn luôn muốn lọt vào top những người giàu có nhất Việt Nam. Nhưng nhà họ của ông ta lại không có bối cảnh gì, sự nghiệp cũng đang đi đến bước bão hòa. Nếu như bán hết cả gia sản trong tay thì có thể không lo cơm áo đến mấy đời, nhưng ông ta lại luôn muốn gia nhập vào vòng tròn những người giàu có, vì vậy mới hợp tác cùng người khác.

Buổi sáng, khoảng chín giờ rưỡi!

Lý Thanh Tịnh mang theo Triệu Hùng cùng Đào Yên Quân, đúng giờ xuất hiện tại phòng họp nhà họ Đào.

Bên cạnh Từ Anh Mão cũng nhiều ra thêm hai người, một người là luật sư ông ta thuê, một người là người phụ trách tòa nhà.

Thấy Lý Thanh Tịnh dẫn theo Triệu Hùng đến, trong lòng Từ Anh Mão lộp bộp một chút, âm thầm nói: “Sao Lý Thanh Tịnh lại dẫn theo tên nhóc Triệu Hùng này đến đây?

Mặc dù chưa từng gặp qua Triệu Hùng, nhưng lại chú ý không ít tin tức của Hải Phòng.

Triệu Hùng chính là nhân vật nổi tiếng tài giỏi ở Hải  Phòng, tập đoàn Khải Thời tiếng tăm lừng lẫy, là con trai của Triệu Khải Thời. Vận mệnh nhiều thăng trầm, đầu tiên là bị trục xuất dòng dõi nhà họ Triệu, về sau nhà họ Triệu lại tuyên bố, để Triệu Hùng nhận tổ quy tông, quay về tại nhà họ Triệu. Cũng không biết nhà họ Triệu đang làm cái gì đây nữa.

Có điều, tiểu tử này mới hai mươi mấy tuổi, liền có thể trở thành hội trưởng thương hội thành phố Hải Phòng, chắc chắn là không thể khinh thường được!

Sau khi ngồi xuống, Từ Mậu nhìn Triệu Hùng, âm thanh lạnh lùng nói: “Vị này chính là hội trưởng thương hội thành phố Hải Phòng, hội trưởng Hùng phải không?”

Triệu Hùng cười lạnh một tiếng, nói: “Nếu như ông đã biết tôi là ai, vậy thì không nên tìm công ty nhà họ Đào gây phiền phức.”

Dáng vẻ Từ Anh Mão ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Hội trưởng Hùng, lời này của cậu nói ra có chút hơi quá. Cái gì gọi là, tôi tìm công ty nhà họ Đào gây phiền phức? Trên hợp đồng giấy trắng mực đen viết rõ ràng. Phương án thi công đã tính sai, đây là trách nhiệm của các người, cho nên cần bồi thường, chẳng lẽ cũng bởi vì cậu là hội trưởng thương hội thành phố Hải Phòng, liền có thể chèn ép nhà đầu tư từ bên ngoài đến sao? Nếu như hoàn cảnh đầu tư ở Hải Phòng chính là như vậy, thử hỏi còn có ai dám tiến đến đầu tư nữa chứ?”

Vừa nói, Từ Anh Mão vừa láy từ trong túi áo ra một gói thuốc, đang chuẩn bị bật bật lửa lên.

Liền nghe Triệu Hùng lạnh giọng quát: “Vợ của tôi đang mang thai, làm phiền ông để thuốc lá xuống!”

“Mang thai?” Từ Anh Mão nói, vẫn đem khói châm lửa đốt, sau khi hút một hơi thì đổi một tư thế ngồi dễ chịu hơn, cười lạnh nói: “Vợ của cậu mang thai, liên quan gì đến chuyện của tôi!”

Triệu Hùng nhíu mày, cầm lấy cây bút ký tên trước mặt, không thèm nhìn, trực tiếp ném về phía Từ Anh Mão.

Chỉ nghe “két!...” một tiếng, cây bút ký tên trực tiếp đính vào trên mặt bàn trước mặt Từ Anh Mão, ăn vào gỗ sâu ba phân, thật giống như là đóng đinh vào vậy.

Từ Anh Mão chỉ thấy một bóng đen bay về phía mình, đến khi thấy rõ trạng thái của cây viết ký tên trước mặt, liền bị kinh ngạc đến trợn mắt há mồm.

Thuốc lá ở trên miệng, xoạch! Lập tức, từ trong miệng trượt xuống.

Luật sư bên cạnh Từ Anh Mão, cảnh cáo nói với Triệu Hùng: “Hội trưởng Hùng, chúng tôi đến đây là để đàm phán về việc bồi thường hợp đồng, cậu đe dọa người trong cuộc thế này, tôi có quyền khởi tố cậu.”

“Ông câm miệng cho tôi.”Triệu Hùng trực tiếp văng tục, mắng luôn luật sư mà Từ Anh Mão thuê: “Ở đây còn chưa tới phiên ông nói chuyện! Khởi tố tôi? Chỉ bằng ông?’

Giờ khắc này, khí thế của Triệu Hùng lộ ra bên ngoài, làm cho tấc cả mọi người ở đây người tất cả đều bị dọa sợ.

Khắp khuôn mặt Lý Thanh Tịnh đều lộ ra vẻ hạnh phúc.

Đây chính là người đàn ông của cô, ở lúc quan trong nhất dám đứng ra mà không phải cái kiểu đàn ông khi có chuyện gì đến liền sợ đầu sợ đuôi, nhát như chuột.

Đào Yên Quân thì bị dọa đến hãi hùng khiếp vía, anh ta còn chưa bao giờ thấy Triệu Hùng phát giận như vậy.

Đây vẫn còn là cái người bị người ta chế nhạo là con rể vô dụng, đồ bỏ đi đó sao?

Đào Yên Quân thật muốn quất cho mình hai cái bạt tay, vì những chuyện trước đó đã làm với Triệu Hùng, cảm giác cức kỳ hổ thẹn.

Từ Anh Mão dù sao cũng đã là ông chủ lớn từng trải qua việc đời, sau giây phút khiếp sợ ngắn ngủi, ông ta lườm người luật sư bên mình một chút, để cho anh ta không cần xen vào bậy bạ.

Ông ta giẫm tàn điếu thuốc lá, giọng nói lạnh lùng nói với Triệu Hùng: “Từ lâu đã nghe nói hội trưởng Hùng võ nghệ không tệ, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền! Có điều, tôi đến đây là để được nhận sự bồi thường của công ty nhà họ Đào. Nếu có gan liền giết chết tôi đi, nếu không thì chuyện hợp đồng, các người vẫn phải cho tôi một câu trả lời tỏa đáng. Nếu như các người muốn giải quyết đền bù riêng, tôi cũng sẽ đồng ý. Nếu không, các người cứ đợi thư luật sư cua tôi đến đi!”

“Bốp!...”

Triệu Hùng đã sớm chuẩn bị xong tư liệu, quăng đến trước mặt Từ Anh Mão.

Từ Anh Mão khẽ nhướng lông mày, không hiểu hỏi Triệu Hùng: “Hội trưởng Hùng, cậu có ý gì đây?”

“Ông chủ Từ, chính ông hãy nhìn xem liền rõ ràng! Đừng tưởng rằng, tôi không biết ông đã vụng trộm làm cái gì nha? Muốn hãm hại công ty nhà họ Đào, chỉ sợ rằng ông đã chọn sai đối tượng!” Triệu Hùng không cho Từ Anh Mão chút mặt mũi nào.

Từ lúc vừa bước vào anh liền bắt đầu liên tiếp chăm chọc Từ Anh Mão, đồng thời lấy tư thái ương ngạnh, nghiền ép ông ta mọi mặt.

Từ Anh Mão cầm lấy trên bàn tư liệu cẩn thận nhìn xem, khi thấy được bốn chữ giấy trạng thái động, sắc mặt ông ta chợt biến đổi.

Ông ta không nghĩ tới, Lý Thanh Tịnh và Triệu Hùng có thể khám phá ra mánh khóe của mình nhanh như vậy.

Lúc ấy, khi Từ Anh Mão mua lại bằng sáng chế của công ty nhỏ ở Minh Thành, ông ta đã yêu cầu người phụ trách bên kia ký hợp đồng bảo mật.

Có thể nói, có dạng hợp đồng âm dương này, Từ Anh Mão liền có thể sử dụng các biện pháp bảo vệ quyền lợi và hợp tác để làm bất cứ điều gì ông ta muốn. Trước hôm nay, cũng đã có hai công ty khác bị mắc lừa.

Từ Anh Mão ba mươi tuổi lập nghiệp, hơn bốn mươi tuổi liền có gia tài nghìn tỷ. Ngoại trừ thông minh, chăm chỉ bên ngoài, ánh mắt ông ta có thể nói tương đương độc đáo. Bất quá, người này có thể trong vài năm ngắn ngủi trở thành phú ông bạc tỷ, ngoại trừ việc gặp các cơ hội tốt trong làm ăn và đầu óc linh hoạt ra, Từ Anh Mão thích nhất là chơi mấy trò đầu cơ trục lợi.

Thấy mọi chuyện đã bại lộ, Từ Anh Mão điều chỉnh tâm tình của mình một chút, giả bộ như điềm nhiên như không có việc gì, nói với Triệu Hùng: “Hội trưởng Hùng, những vật này của cậu có thể nói lên được chuyện gì chứ? Bắt trộm phải bắt tận tay, bắt gian phải cho tận mắt, chứng cứ đâu? 
Bình Luận (0)
Comment