“Chứng cứ?” Triệu Hùng cười lạnh một tiếng, nói: “Từ Anh Mão, uổng cho ông thân là tổng giám đốc của một công ty. Ông dùng loại giấy động này để làm giấy ghi hợp đồng, mang đến cùng nhà họ Đào ký kết, mưu toan thay đổi phi pháp nội dung ghi trên hợp đồng, chính điều này cũng đã làm cho hợp đồng mất đi hiệu lực! Vì thế rất nhiều phí vật liệu xây dựng mà nhà họ Đào bỏ ra, phí nhân công, phí quản lý, cùng các tổn thất nghiệp vụ khác. Muốn kiện nhau đúng không? Tôi sẽ để cho luật sư nhà họ Đào lập tức đưa thư luật sư cho ông, mọi tổn thất của nhà họ Đào, thiếu một phân cũng không được!”
“Cậu!...”
Từ Anh Mão không nghĩ tới Triệu Hùng sẽ cắn ngược lại mình một ngụm.
Chuyện này, quá vượt quá dự liệu của Từ Anh Mão.
Từ Anh Mão không thể hiểu nổi, loại kỹ thuật nghiên cứu giấy trạng thái động này vừa mới nghiên cứu ra không lâu liền bị ông ta thu mua độc quyền. Có cùng đối phương kí kết hợp đồng giữ bí mật, đối phương chắc chắn sẽ không đem việc này tiết lộ ra ngoài.
Triệu Hùng cùng Lý Thanh Tịnh làm sao có thể trong khoảng thời gian nhanh như vậy, liền tra được mình lợi dụng loại công nghệ kỹ thuật này, ký kết hợp đồng Âm Dương?
Lý Thanh Tịnh nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ thất bại của Từ Anh Mão, lạnh giọng nói: “Ông chủ Từ, tôi không tin ông sẽ vô duyên vô cớ chơi chiêu này với công ty nhà họ Đào chúng tôi. Ông chỉ cần bồi thường mọi tổn thất của nhà họ Đào và nói ra kẻ đứng phía sau sai khiến ông thì chuyện này chúng ta coi như xong, bằng không, chỉ sợ hậu quả ông không thể gánh nổi đâu.”
“Sao đây? Hai người các người muốn uy hiếp tôi? Ông đây không nhận sự uy hiếp này! Có gan thì các người hãy kiện tôi đi.” Từ Anh Mão đứng lên, nói với luật sư cùng người phụ trách dự án mình mang đến: “Chúng ta đi!”
“Khoan đã!” Triệu Hùng lên tiếng gọi Từ Anh Mão lại.
Triệu Hùng đứng dậy, đi đến trước mặt Từ Anh Mão, ánh mắt sắc bén như đao, nhìn chằm chằm Từ Anh Mão, nói ra từng chữ: “Nói ra kẻ đã sai khiến ông. Nếu không, tôi sẽ để cho ông vì chuyện này mà hối hận đến chết.”
Từ Anh Mão bị Triệu Hùng nhìn chằm chằm đến sợ hãi trong lòng, cố giả bộ kiên cường nói: “Họ Triệu kia, có năng lực thì cậu liền giết tôi đi? Tôi cũng không tin cậu thực sự có thể một tay che trời!”
Triệu Hùng cười lạnh một tiếng, nói Từ Anh Mão: “Mặc dù tôi không thể một tay che trời, nhưng đối phó ông, có thể nói là dư xài. Nếu như ông đã không chịu nói, vậy chúng ta liền chờ xem. Nhớ kỹ trở về chuẩn bị tiền, khoản bồi thường này cũng không phải một số tiền nhỏ.”
“Tôi sẽ khởi tố các người!” Từ Anh Mão không cam lòng chịu yếu thế nên lập tức nói.
Triệu Hùng nói: “Vậy thì dựa vào bản lĩnh của ông vậy!”
Từ Anh Mão hừ một tiếng, lách qua Triệu Hùng, mang theo cấp dưới rời khỏi phòng họp.
Lý Thanh Tịnh đứng lên, nói Triệu Hùng: “Triệu Hùng, hòo sơ khởi tố tập đoàn Thành Hòe cứ giao cho em đi! Sau đó anh muốn đối phó Từ Anh Mão như thế nào? Người này mạnh miệng, chỉ sợ sẽ không đơn giản đem phía kẻ sai khiến đằng sau nói ra dễ dàng như vậy.”
“Yên tâm đi! Anh có biện pháp để ông ta nói ra.” Triệu Hùng mười phần chắc chắn nói.
Lý Thanh Tịnh thấy Triệu Hùng không nói cho mình việc anh muốn lợi dụng loại thủ đoạn nào đối phó Từ Anh Mão. Cô rất hiểu chuyện, cũng không hỏi thêm nữa.
Cũng may, chuyện hợp đồng phát sinh này nhanh chóng đảo ngược tình thế. Nếu như không phải Hacker Vu Đại Đồng tra ra công ty nhỏ ở thành phố Minh Thành kia, nếu như để cho Từ Anh Mão của tập đoàn Thành Hòe giành khởi tố trước, hậu quả thực sự là không thể tưởng tượng nổi.
Thành phố Vân Sơn, tỉnh Sơn Lâm!
Lúc này,nhà họ Niếp ngay tại bận bịu lo cho tang lễ của Niếp Ngọc Hân.
Nhà họ Niếp thông báo với vên ngoài rằng, Niếp Ngọc Hân chết vì bệnh nhồi máu cơ tim. Chỉ có một số ít người biết, đại tiểu thư nhà họ Niếp chết rất thê thảm. Thời điểm khi chết, quần áo không chỉnh tề, trên cơ thể còn có rất nhiều hình vẽ rất gớm ghiếc, có thể nói tình trạng chết cực kỳ kinh khủng!
Niếp Cửu Long là người cao quý và giàu có nhất tỉnh Sơn Lâm, chưa từng nhận qua loại uất ức cỡ này.
Nhìn thấy quan tài của con gái chầm chậm hạ xuống, mẹ Niếp khóc đến chết đi sống lại. Mà Niếp Cửu Long thì lại mang một bộ dạng tỉnh táo, không có rơi một giọt nước mắt nào.
Con trai Niếp Trường của Niêp Cửu Long là một người bại não, mang vẻ mặt thật thà đứng bên cạnh, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
Tang lễ của Niếp Ngọc Hân hoàn thành trong nghi thức khiêm tốn. Ngoại trừ một ít bạn bè họ hàng ra, Niếp Cửu Long không có mời bất kỳ một người nào trong giới thương nhân.
Bất quá, chuyện Niếp Ngọc Hân chết, cuối cùng vẫn bị truyền ra ngoài.
Thế giới này, tóm lại là không có tường nào gió không lọt qua được.
Bên ngoài đối với cái chết của Niếp Ngọc Hân cũng có nhiều giả thuyết.
Có người nói: Niếp Ngọc Hân chết bởi vì bị hiếp dâm đến chết.
Cũng có người nói: Lối sống của Niếp Ngọc Hân quá phóng túng, thường qua đêm với các loại đàn ông, chết vì đột tử trên giường.
Còn có người nói: Niếp Ngọc Hân cùng lúc quen với nhiều người đàn ông khác nhau, những người đàn ông đó tranh giành nhau vì Niếp Ngọc Hân, cuối cùng chết bởi tình sát.
Vân vân...!
Thời điểm Niếp Ngọc Hân hạ táng, vừa đúng lúc thành phố Vân Sơn tí tách tí tách nhỏ xuống một trận mưa nhỏ.
Đoàn người Niếp Cửu Long trở lại nhà họ Niếp, trong lòng mỗi người đều bao phủ vẻ lo lắng.
Sau khi về đến nhà về, Niếp Cửu Long tự nhốt mình ở trong thư phòng.
Ông ta lấy ra một điếu xì gà, bật lửa kéo lên. Lại vì trong lòng phiền muộn, mở ra một bình rượu đỏ, đổ ra một cái ly.
Vừa uống rượu đỏ, vừa hút xì gà, đây vốn là sở thích trong cuộc sống của Niếp Cửu Long. Nhưng hôm nay, trong lòng của ông ta lại có phiền muộn không nói ra được. Tích tụ lại ở ngực, không có chỗ phát ra!
“Tập đoàn Khải Thời, con trai Triệu Khải Thời, Triệu Hùng?”
“Nhà họ Lưu ở Nha Trang, người nắm quyền tạm thời Trác Kỳ?”
Niếp Cửu Long nhất định phải chọn ra một người giữa hai người này!
Nhà họ Niếp cùng hai bên này đều có mâu thuẫn. Trên thực lực, nhà họ Lưu ở Nha Trang rõ ràng phải mạnh hơn so với “tập đoàn Hùng Quang” của Triệu Hùng.
Giữa Niếp Cửu Long ông cùng Triệu Hùng, chỉ là phát sinh một chút xung đột vì An Như mà thôi. Nhưng ông và Lưu cờ của nhà họ Lưu ở Nha Trang lại có mối thù giết con gái.
Niếp Cửu Long mặc dù cũng không biết, con gái mình chết bởi bàn tay của Ngân Châu. Nhưng nếu như không phải là bởi vì Trác Kỳ, con gái sẽ không phải chết. Khoản nợ này, đương nhiên có thể coi là tính trên đầu anh ta.
Đến cái địa vị, thân phận cùng tuổi tác này của ông ta, tiền bạc đã không còn là mục tiêu theo đuổi của Niếp Cửu Long.
Trong lòng Niếp Cửu Long kịch liệt mâu thuẫn, nên lựa chọn như thế nào, cái này liên quan đến vận mệnh nhà họ Niếp!
Nhưng chuyện của con gái Niếp Ngọc Hân, thật giống như quang minh chính đại tát cho Niếp Cửu Long một bạt tay. Đây là một sự sỉ nhục, một sự sỉ nhục không thể xóa nhòa!
Suy nghĩ hồi lâu, Niếp Cửu Long lung lay chén rượu trong tay, uống một ngụm rượu đỏ, bấm số điện thoại của Trác Kỳ.
“Ngài Trác, tôi đã nghĩ thông suốt, tôi đồng ý phối hợp với các người, triển khai tấn công tập đoàn Hùng Quang. Về chuyện thuốc giải...”
Trác Kỳ đắc ý cười ha ha nói: “Chủ tịch Niếp, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Chỉ cần ông ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ đưa thuốc giải đúng hạn cho ông. Nếu không, tình cảnh của con gái ông, chính là tương lai của ông sau này.”
“Được! Cứ như quyết định như vậy đi, tôi hy vọng mau chóng lấy được thuốc giải.”
“Vậy phải xem biểu hiện của ông rồi!”
“Yên tâm đi!” Niếp Cửu Long trực tiếp cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Niếp Cửu Long lại bấm số điện thoại của Triệu Hùng.
Triệu Hùng thấy là số điện thoại của thành phố Vân Sơn Tỉnh Sơn Lâm, do dự một chút, cuối cùng vẫn nhận.
:Triệu Hùng!” Niếp Cửu Long mở miệng chào hỏi với Triệu Hùng.
“Thì ra là chủ tịch Niếp sao! Triệu Hùng cười lạnh hỏi: “Chủ tịch Niếp, nghe nói con gái của ông vừa mới qua đời, mong ông hãy nén bi thương!”
Triệu Hùng vẫn luôn phái người bí mật quan sát động tĩnh nhà họ Niếp, tự nhiên sẽ biết nhà họ Niếp có chuyện gì xảy ra.
Niếp Cửu Long hừ một tiếng một tiếng, cho rằng Triệu Hùng đang mỉa mai mình.
Vốn là ông ta tức giận đến định cúp điện thoại, nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiếm phần thắng.
So sánh với Triệu Hùng mà nói, nhà họ Lưu ở Nha Trang Lưu mới là càng đối thủ đáng sợ.
Niếp Cửu Long nói Triệu Hùng: “Mạng của tôi không còn lâu nữa! Tôi muốn đàm phán hợp tác với cậu.”