Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 452

Ông cụ Khổng vừa vuốt râu dài, cười ha hả nói: “Tên nhóc, chẳng lẽ cậu chưa từng nghe qua một câu sao? Gọi có công mài sắt có ngày nên kim! Tên nhóc cậu chỉ cần tu luyện, đừng có lười biếng, tương lai tu luyện chắc chắn sẽ có thu hoạch.”

Ông cụ Khổng là một người nghiêm túc kiềm chế bản thân, làm công việc giáo dục mấy chục năm, có thể nói học trò khắp thiên hạ. Để ông ấy dạy anh luyện công, không cho phép vắng mặt liền biết là một người tiêu chuẩn cao, yêu cầu nghiêm túc.

“Ông, thương thế của ông đã khôi phục như thế nào?” Triệu Hùng hỏi Ông cụ Khổng.

“Bác sĩ Hoa nói cho tôi liệu pháp này rất có hiệu quả, đã không khó chịu giống trước đó như vậy.Nhưng, bác sĩ Hoa nói đến bảy bảy bốn mươi chín ngày, mới có thể đem tiêu trừ hỏa độc trong cơ thể sạch sẽ. Khoảng thời gian này, cậu để Hồ Dân bảo trì việc đưa khối băng đến.”

Triệu Hùng gật đầu nói: “Ông cứ yên tâm đi! Hồ Dân làm việc vô cùng đáng tin cậy. Đúng rồi, ông còn có thể ra tay với người khác sao?”

Sau khi Ông cụ Khổng nghe vậy, nhíu mày nhìn Triệu Hùng hỏi: “Lời này của cậu là có ý gì?”

“Con thu được tin tức, nói rằng con gái con có thể sẽ gặp nguy hiểm. Hiện tại, đến cả người muốn ra tay là ai con cũng không biết,  nghĩ rằng mong ông giúp con một chút sức lực.”

“Có người muốn ra tay với Dao Châu?” Ông cụ Khổng hỏi.

Triệu Hùng nói: “Con cảm giác được mục tiêu đối phương muốn đối phó là con, có thể là muốn dùng con gái để uy hiếp con.”

“Yên tâm đi, coi như tôi có bị thương, ngoại trừ cao thủ thần bảng, cao thủ còn lại tôi còn không để vào mắt. Thời điểm cậu đi đón con gái, tôi sẽ âm thầm nhìn chằm chằm. Nếu có người dám tiến đến gây sự, thật đúng là chán sống.”

Triệu Hùng nghe xong, trong lòng cực kì vui vẻ.

Có ông cụ Khổng âm thầm hỗ trợ, coi như người tới có lợi hại hơn nữa, cũng có phần thắng rất lớn.

Trước mắt, cao thủ đứng ở Võ Thần bảng, chỉ có mười hai người.

Phải biết, toàn cầu chỉ có mười hai cao thủ thần bảng.

Ông cụ Khổng là người đứng đầu ở Thiên Bảng, trên cơ bản là trừ thần bảng ra, thì là sự tồn vô địch tại. Chỉ cần người tới, không phải là cao thủ giống như Trần Văn Sơn, có thể nói là đã khóa chặt phần thắng.

Đạt được hứa hẹn của Ông cụ Khổng, Triệu Hùng luyện công cũng có tinh thần hơn, không ngừng dẫn dắt nội lực ở trong cơ thể, tiến hành hô hấp thổ nạp.

Đến khi Phương Đông từ trong bóng tối đi ra, thời điểm,Triệu Hùng đã hoàn thành tám lần đả tọa đại chu thiên.

Một đêm này, đối với Triệu Hùng tới nói, thu hoạch tràn đầy.

Sau khi về đến nhà, Lý Thanh Tịnh đã thức dậy.

Lý Thanh Tịnh phát hiện hôm nay trạng thái tinh thần của Triệu Hùng đặc biệt tốt, căn bản không giống như dáng vẻ rã rời một đêm không ngủ.

“Triệu Hùng, tối hôm qua anh vẫn luôn luyện công sao?” Lý Thanh Tịnh tò mò nói với Triệu Hùng.

“Đúng vậy! Vẫn luôn luyện công.”

“Em nhìn sao anh lại tinh thần sáng láng, không giống trước đó rã rời như vậy nữa nha?”

Triệu Hùng nghe Lý Thanh Tịnh nói, lập tức liên tưởng đến nguyên nhân là mình đả tọa luyện công.

“Thanh Tịnh, có khả năng có quan hệ cùng việc anh đả tọa luyện công. “Triệu Hùng giải thích, nói với Lý Thanh Tịnh.

“Đả tọa luyện công?” Mày ngài của Lý Thanh Tịnh nhíu lên.

“Đúng vậy! Em không thấy bên trong những phim truyền hình võ hiệp, một số cao thủ đều đang luyện công sao?”

“Đã nhìn! Chẳng lẽ đả tọa luyện công thật sự có hiệu quả?”

“Ừm! Đả tọa chính là đang luyện khí. Luyện khí là cơ sở tập võ, chỉ có cơ sở tốt, liền giống với xây nhà, nền tảng càng vững chắc, mới có thể lên nhà cao tầng. Trước đó luyện được là chiêu thức, nhưng đả tọa luyện khí vẫn luôn rất yếu, Ông cụ Khổng bắt đầu để anh luyện khí. Đúng rồi, anh nghe ông ấy nói, nếu như phụ nữ học được luyện khí, sẽ mặt mày tỏa sáng, đem độc tố trong cơ thể bài xuất bên ngoài cơ thể, so với các thực phẩm chức năng, chăm sóc sức khỏe, thải độc mà em thường uống thì có công hiệu hơn. Chờ có thời gian, anh dạy em đả tọa luyện khí đi?”

“Em...” Lý Thanh Tịnh lắc đầu, nói: “Em cũng không phải người có năng lực tập võ.”

“Thế nhưng là tập luyện tốt, không chỉ có thể cường thân kiện thể, còn có thể giúp em trẻ hơn so với người đồng lứa.”

“Cái này sao... Lý Thanh Tịnh nghĩ nghĩ, nói: “Nếu như anh luyện tốt, thì dạy tôi đi! Bây giờ anh vẫn chỉ đang học dở, nào có tư cách đến dạy em?”

“Yên tâm đi, anh sẽ cố gắng!”

Triệu Hùng giang hai cánh tay ôm ở eo thon của Lý Thanh Tịnh, đang muốn đi hôn cô.

Lý Thanh Tịnh tránh đi, đánh một cái ở tay Triệu Hùng, nói: “Đừng làm rộn, một lát nữa để Dao Châu nhìn thấy sẽ không tốt. Anh nhanh đi ngủ một giấc đi, một lát nữa em đưa Dao Châu đi học.”

“Không ngủ, bây giờ anh còn chưa buồn ngủ, vẫn là để anh đưa đi đi.”

Triệu Hùng kiên trì đưa con gái đi học, là bởi vì có người muốn gây bất lợi với con gái.

Người núp trong bóng tối muốn đối phó với anh bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, anh nhất định phải cực kỳ bảo trì cảnh giác mới được.

“Đúng rồi, Thanh Tịnh! Chỉ cần nhẫn còn đang ở trên tay chúng ta, những người kia liền sẽ không bỏ qua cho chúng ta, em đi ra ngoài nhất định phải mang theo Gia Hân.”

“Yên tâm đi. Bây giờ em làm gì, đều mang theo Gia Hân. Chính anh cũng phải cẩn thận!”

“Không có chuyện gì, công phu của tôi mặc dù không lợi hại bằng bọn người Văn Sơn, nhưng tự vệ vẫn không có vấn đề. Chờ tôi lấy lại nhẫn ở tỉnh Thanh Hoá từ chỗ thầy Toàn, đem mồi nhử ném ra ngoài thì sẽ tốt.”

“Ừm! Em sẽ cẩn thận. Anh nghỉ ngơi trước đi, em đi làm cơm!”

Lý Thanh Tịnh quen thuộc sau khi Triệu Hùng luyện công, mỗi ngày đều cố gắng  rời giường từ sớm, làm bữa sáng tốt cho con gái.

Tài nấu nướng của cô Triệu Hùng thực sự không dám lấy lòng! Nhưng Triệu Hùng có thể nhìn ra, Lý Thanh Tịnh đang nghiêm túc học tập trù nghệ.

Sau khi vừa về tới nhà, Lý Thanh Tịnh ngoại trừ công việc, sẽ chơi đùa cùng con, chuyện mà bình thường làm nhiều nhất, chính là lật xem các loại thực đơn.

Triệu Hùng đem tất cả mọi thứ này đều nhìn ở trong mắt, trong lòng âm thầm cao hứng.

Cũng không phải Lý Thanh Tịnh xuống bếp vì anh, mà là bởi vì hai người đều đang cố gắng xây dựng một mái nhà hạnh phúc.

Ăn sáng xong, Lý Thanh Tịnh liền được đặng Gia Hân đón đi.

Chuyện mà khiến Triệu Hùng nhức đầu nhất chính là buộc tóc cho con gái.

Dao Châu thích bím tóc vô cùng, bình thường Lý Thanh Tịnh sẽ buộc lại cho con gái cực kì đẹp, đến phiên Triệu Hùng, liền không xong.

Tay chân anh vụng về, đem nữ nhi của mình từ một cô bé đáng yêu xinh đẹp, lại buộc tóc giống như một cô thôn nữ.

Triệu Hùng mỗi lần thay con gái buộc tóc, trong lòng đều có một loại cảm giác tội lỗi với con gái.

May mắn chính là, Dao Châu mặc dù ghét bỏ bím tóc mà Triệu Hùng buộc cho cô bé trông khó coi, nhưng cuối cùng vẫn đắc ý mang cái đầu nhỏ đi học.

Khi người khác nói bím tóc của cô bé không dễ nhìn Dao Châu đều sẽ phản bác một câu: “Hừ! Bố tớ sẽ buộc bím tóc cho tớ, bố cậu sẽ không làm đâu?”

Lâm Thảo bình thường cũng sẽ đem những sự tình thú vị của Dao Châu ở nhà trẻ lấy tin tức và  hình ảnh gửi cho Triệu Hùng.

Sau khi Triệu Hùng lái xe đưa con gái vào nhà trẻ, Dao Châu hôn Triệu Hùng một cái, liền chạy tới bên người Lâm Thảo.

Để Triệu Hùng cảm thấy kỳ quái chính là, bên người Lâm Thảo nhiều hơn một giáo viên hỗ trợ trẻ. Người này nhìn vừa lạ lẫm lại quen thuộc, thẳng đến người kia cho Triệu Hùng làm một thủ thế, Triệu Hùng thế mới biết giáo viên hỗ trợ bên người Lâm Thảo, là Trần Văn Sơn giả trang ra.

Triệu Hùng thấy Trần Văn Sơn ăn mặc nam không nam, nữ không nữ, thiếu chút nữa đã cười ầm lên. Nưng, không thể không bội phục Trần Văn Sơn, đến cả anh đều không nhận ra Trần Văn Sơn, chớ nói chi là người khác!
Bình Luận (0)
Comment