Người Nông Tuyền thương nhất chính là Dao Châu.
Biết được có người muốn gây bất lợi với Dao Châu, cậu ta đương nhiên tức giận đến phát điên. Hận không thể lập tức liền đi tìm người kia đánh nhau một trận.
Triệu Hùng lên tiếng trấn an Nông Tuyền, nói: “Nông Tuyền, cậu đừng làm loạn đại sự. Mấy ngày nay, cậu và Trọng Ảnh ở cùng một chỗ, nghe theo mệnh lệnh của anh ta mà làm việc.”
Nông Tuyền chỉ nghe Triệu Hùng, cũng sợ bởi vì chính mình lỗ mãng, hại Dao Châu, nhếch miệng nói: “Được! Vậy tôi liền đi theo Trọng Ảnh là được rồi.”
Triệu Hùng thấy Nông Tuyền bên này đã ổn định lại, hỏi Trần Văn Sơn: “Văn Sơn, tôi cùng trường học lên tiếng kêu gọi, đến lúc đó để Lâm Thảo phối hợp làm việc với anh.”
“Được, như vậy là tốt nhất rồi!”
Sau khi đám người thương nghị xong, Triệu Hùng lại cùng mấy người hàn huyên một chút về đề tài khác. Ước chừng ban đêm gần mười giờ, anh mới từ nhà Nông Tuyền về.
Lý Thanh Tịnh thấy sau khi Triệu Hùng trở về, một dáng vẻ tâm sự nặng nề, hỏi anh: “Triệu Hùng, có phải anh có tâm sự gì phải không?”
Triệu Hùng không muốn để cho vợ Lý Thanh Tịnh phải lo lắng, qua loa trả lời: “Không có chuyện gì, chỉ là đang suy nghĩ việc phát triển công ty.”
“Anh có ý nghĩ gì?” Lý Thanh Tịnh hỏi.
Triệu Hùng nói với vợ Lý Thanh Tịnh: “Thanh Tịnh, trạng thái của kinh tế Hải Phòng lớn như vậy. Tập đoàn Hùng Quang sớm đã là đại lão đứng đầu ở ngành nghề. Tài sản anh lấy được từ nhà họ Triệu gia, giới hạn ở ba tỉnh Đông Bắc. Mà ngoại trừ Hải Phòng đại bản doanh này ra, các công ty khác ở các thành thị, tại ở bên trong ngành nghề đều có sức ảnh hưởng khá nhỏ. Cho nên, anh dự định tiến quân về tỉnh Thanh Hoá, liên hợp với Kim Trung khai phá thị trường mới.”
“Đi tỉnh Thanh Hoá?” Lý Thanh Tịnh sau khi nghe xong, không khỏi nhíu đôi mi thanh tú lại.
“Đúng vậy! Ông Thiên Trung nói, để cho anh đưa công ty làm đến top năm trăm của thế giới, hoặc là tu vi của anh đến Thiên Bảng. Tu vi của anh mặc dù không sai biệt lắm đã tiến Địa Bảng, nhưng là muốn đột phá vào Thiên Bảng, không biết là chuyện của ngày tháng năm nào. Nếu là cơ duyên xảo hợp, có lẽ ở mấy năm liền có thể đột phá, nếu như thiên phú không đủ, có lẽ cả một đời tu vi đều không đột phá nổi Thiên Bảng.”
Triệu Hùng thở dài, không vì chuyện không có cách nào đột phá tu vi Thiên Bảng mà phiền não. Cho nên, điều anh cần là hai bút cùng vẽ, mau chóng đem công ty làm đến top năm trăm của thế giới mới được.
Đây là một mục tiêu phù hợp thực tế, chỉ cần người ở thương hội đồng lòng, anh sẽ dẫn người thương hội cùng đi tung hoành thiên hạ, không lo phát triển không nổi.
Lý Thanh Tịnh vẫn luôn lăn lộn ở cửa hàng, đương nhiên hiểu được lợi và hại cân nhắc trong đó.
Triệu Hùng nói đúng, tập đoàn Hùng Quang mặc dù là anh cả trong ngành ở Hải Phòng, nhưng là đã đến thời kỳ bình lặng. Muốn tiếp tục kiếm tiền không khó, nhưng nếu muốn trở thành xí nghiệp top 500 thế giới, lại khó như lên trời.
Chỉ có tiếp tục mở rộng nghiệp vụ công ty, cùng với việc đi khai thác thị trường mới thì mới được.
Lý Thanh Tịnh suy tư một chút sau, nói với Triệu Hùn: “Em ủng hộ ý nghĩ này của anh.Nhưng, em cũng muốn cùng đi với anh, đi tỉnh Thanh Hoá phát triển.”
“Cái gì?” Triệu Hùng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó lắc đầu lắc giống như trống bỏi, nói: “Không được! Hai chúng tôi đều chạy đến tỉnh Thanh Hoá, con thì phải làm sao bây giờ?”
Nếu như Triệu Hùng đi tỉnh Thanh Hoá khai thác nghiệp vụ, chắc chắn sẽ chạy qua chạy lại hai nơi tỉnh Thanh Hoá và Hải Phòng.
Tự mình một người đi cũng thôi đi! Nếu là Lý Thanh Tịnh cũng đi tỉnh Thanh Hoá khai thác công ty nghiệp vụ, như vậy con sẽ rơi vào trạng thái lúng túng không có ai chăm sóc.
Lý Thanh Tịnh nói: “Triệu Hùng, anh cũng biết em là kiểu người phụ nữ của công việc. Đi theo anh đi tỉnh Thanh Hoá phát triển xí nghiệp, một là có thể nhanh chóng lớn mạnh quy mô công ty của chính em, đồng thời có đem sản nghiệp của nhà họ Đào tăng lên tới một tầng mới. Đây cũng là hy vọng bà ngoại sinh thời muốn nhìn thấy nhất! Về phần Dao Châu, trước tiên chúng ta có thể mời một dì có thể chăm sóc con bé, chờ chúng ta an ổn ở tỉnh Thanh Hoá, có thể cân nhắc an cư lạc nghiệp ở tỉnh Thanh Hoá, đón Dao Châu đến. Dù sao, giáo dục tài nguyên tỉnh Thanh Hoá so với Hải Phòng so ra, mạnh hơn quá nhiều!”
Lý Thanh Tịnh nói cực kì có lý. Khiến cho Triệu Hùng cũng không tìm được lý do thích hợp để phản bác.
“Tình Tình, chuyện này chúng ta trước hết thư thả một chút, chờ tập đoàn Hùng Quang tìm tới điểm vào phù hợp, chúng a sẽ cùng nhau thẳng hướng tỉnh Thanh Hoá!”
“Được! Chuyện này trọng đại, quả thật nên tính toán, suy nghĩ một chút!”
Lý Thanh Tịnh nghe ý nghĩ của Triệu Hùng là muốn tiến quân tỉnh Thanh Hoá, trong lòng đã ngo ngoe muốn động.
Cô tiếp quản sản nghiệp nhà họ Đào, kiếm tiền là thứ yếu. Mục đích chủ yếu nhất là, là muốn đem sản nghiệp Nhà họ Đào đưa đến một độ cao mới. Mặt khác, công ty nghiệp vụ thiết kế đóng gói của cô, đã trở thành anh cả ở trong ngành nghề ở Hải Phòng, nhu cầu cấp bách là mở rộng ra bên ngoài.
Tỉnh Thanh Hoá quả thật là địa phương lý tưởng nhất!
Đến nửa đêm, Triệu Hùng theo như thường ngày đi công viên luyện công.
Chỉ thấy ông cụ Khổng, vốn dĩ ngồi ở bàn thạch, đã đổi thành một cái cái bàn lớn nhỏ khối băng.
Không thể không nói, năng lực làm việc của Hồ Dân thực sự mạnh. Không chỉ có chuẩn bị xong cho ông cụ Khổng một cái kho lạnh để luyện công, lớn nhỏ không đều khối băng, càng đã dự trữ rất nhiều.
“Ông, sắc mặt hôm nay của ông nhìn không tệ!” Triệu Hùng trêu ghẹo nói Ông cụ Khổng.
Ông cụ Khổng mở to mắt, nhìn Triệu Hùng nói: “Tiểu tử đừng cho là tôi bị thương, liền có thể lười biếng. Cậu luyện công đàng hoàng cho tôi, đến lúc đó tôi dạy cho cậu một bộ khinh công chân chính.”
Triệu Hùng nghe xong, con mắt lập tức phát sáng lên.
Anh chờ đợi ngày này đã đợi thật lâu rồi!
Sau khi luyện tập khinh công chân chính, coi như đánh không lại, cùng lắm thì có thể lòng bàn chân bôi dầu, chuồn mất!
“Ông, ông nói chuyện phải giữ lời nhé?”
“Thằng nhóc thối, cậu không cần khích tôi, thời điểm tôi muốn dạy cậu, đương nhiên sẽ dạy. Không dạy ngươi, là bởi vì công lực của cậu vẫn chưa tới. Hôm nay cậu tiếp tục luyện tập đả tọa luyện công cho tôi, đem nội lực của cậu ở trong cơ thể, thử theo khí lực dẫn ra. Nếu như trước trời sáng, cậu có thể làm được, có thể đem cái khối băng lớn này hòa tan, coi như qua cửa.”
Thời tiết đầu tháng mười một, đã rất lạnh! Nhưng khoảng cách kết băng, vẫn còn có chút thời gian.
Những khối băng này, đều là Hồ Dân làm từ băng nhân tạo. Coi như đặt ở bên ngoài, để nó hòa tan tự nhiên, cũng cần thời gian rất dài. Đặc biệt là ban đêm, ngoài trời nhiệt độ chỉ có trên không độ vài độ, gió lạnh thổi qua, cóng đến cả người sẽ nổi da gà.
Triệu Hùng học theo Ông cụ Khổng, nhảy lên một khối băng, anh hỏi Ông cụ Khổng: “Ông, trước khi trời sáng ông có thể hoà tan khối băng này sao?”
Con mắt khép kín của Ông cụ Khổng mở ra lần nữa, lạnh nhạt nói với Triệu Hùng: “Buổi sáng ngày mai cậu sẽ biết!”
Triệu Hùng bắt đầu học ông cụ Khổng, bắt đầu đả tọa luyện công, hai người rất nhanh đều tiến vào trạng thái minh tưởng.
Đạ toả chính là hoàn thành một cái tuần hoàn hô hấp, gọi là một lần thổ nạp. Thổ nạp ba mươi sáu lần gọi là tiểu chu thiên; Thổ nạp bảy mươi hai làm một cái đại chu thiên.
Thời gian hai người đã tạo bên trong im lặng trôi qua, đợi đến thời điểm Triệu Hùng tỉnh lại, đã thấy ông cụ Khổng đứng ở trước mặt của anh.
Triệu Hùng mở mắt nhìn lên, khối băng lớn mà mình đả toạ, căn bản không có hòa tan bao nhiêu. Mà khối băng lớn do ông cụ Khổng đả toạ, đã hoàn toàn hóa thành một vũng nước lớn.
Triệu Hùng lộ ra kinh hãi ở trong mắt mà hỏi thăm: “Ông, ông làm như thế nào vậy?”