Triệu Hùng đến tìm Khổng Côn Bằng để nói chuyện với ông về sư phụ Lâm Diễm
Sau khi nghe Triệu Hùng nói về "Liêu Minh" Lông mày của ông Khổng nhíu lại thành hình chữ Xuyên.
"Con nói người phụ nữ tên Liêu Minh được gọi là quân sư quen biết sư phụ của con?"
‘Dạ!” Triệu Hùng gật đầu.
Ông cụ Khổng thở dài nói: "Ông đã lâu không gặp sư phụ của con rồi, tuy nhiên theo lời nói của con, thế lực Liêu Minh hùng mạnh như vậy cũng không có tin tức sư phụ của con, rất có thể là sư phụ của con đang gặp nguy hiểm. "
“Ông ơi, không phải ông nói sư phụ con rất mạnh sao? Làm sao có thể gặp nguy hiểm được.” Triệu Hùng vẻ mặt hiện rõ sự lo lắng.
Mặc dù Triệu Hùng và Lâm Diễm mới quen nhau được vài tháng, nhưng Lâm Diễm không chỉ dạy Triệu Hùng cách ngồi luyện khí mà còn dạy anh rất nhiều nguyên tắc sống. Vì vậy, Triệu Hùng rất có cảm tình với Lâm Diễm, người thầy khai sáng mới chỉ dạy cho anh được vài tháng.
“Kẻ thù của sự phụ còn đặc biệt nhiều, ông đoán sư phụ con muốn trốn ở nhà Triệu để tránh nạn. Nếu ông nói đúng, sư phụ con lo lắng kẻ thù sẽ tìm đến mình, nên vội vàng rời nhà họ Triệu nên không kịp chào tạm biệt đã bỏ đi."
"Ông ơi, sự phụ của con có rất nhiều kẻ thù sao? Sư Phụ rốt cuộc có thân phận gì?”Triệu Hùng tò mò hỏi.
"Tạm thời không nên biết thì tốt hơn. Biết nhiều thì hại nhưng không tốt".
Khổng Côn Bằng càng nói điều này, ông càng khơi dậy sự tò mò của Triệu Hùng. Anh định cho người kiểm tra bí mật sư phụ Lâm Diễm, xem thử sư phụ rốt cuộc là ai?
“Nông Tuyền, tôi có một thứ muốn đưa cho câu.” Khổng Côn Bằng nhìn Nông Tuyền cười nói.
“Đưa cho tôi?” Nông Tuyền hai mắt sáng lên, cậu ấy nhìn chằm chằm Khổng Côn Bằng một cái, cười cười: “ông cụ Khổng, ngươi định cho tôi cái gì?
Từ một dãy giá sách, ông cụ Khổng lôi ra một cuốn sách mỏng màu vàng nhạt, trên đó viết nghiêng dòng chữ "Ngũ hành quyền anh".
"Sách hướng dẫn quyền anh này được ông sưu tầm từ quầy hàng ở chợ trời. Nhiều người không biết rằng đây là sách hướng dẫn quyền anh thực sự, hoặc cũng có thể biết rằng rất khó để đạt được thành công nếu không có sự hướng dẫn của một người thầy nổi tiếng về kỹ năng đấm bốc. Vì vậy, cuốn sách này tặng cho cậu. "
Ông cụ Khổng đưa quyển sách quyền anh cho Nông Tuyền.
“Cảm ơn ông cụ Khổng!” Nông Tuyền mừng rỡ đến mức duỗi tay ra lấy sách quyền anh.
ông cụ Khổng chỉ tay về phía Nông Tuyền và nói: "Quyền anh ngũ hành bắt nguồn từ quyền anh Ý Quyền, Nó bao gồm quyền anh Ngũ hành và quyền anh Mười Hai hình. Sau này, một số người đã đơn giản hóa phương pháp quyền anh và biến tách nó thành một môn quyền Anh và quyền anh mười hai hình riêng biệt. Mười hai. -sung quyền anh. Ông đã xem môn quyền anh ngũ hành này, quả thật là một môn quyền anh đích thực, người viết cuốn sách này phải là một cao thủ của Hình Quyền Ý, khi tập quyền môn phái ngũ hình cậu phải chú ý một vài điểm. Trái tim và ý chí phải hòa hợp, Khí và sức mạnh, vai và hông, khuỷu tay và đầu gối, bàn tay và bàn chân. Ngũ hành nắm đấm, tương ứng với Kim, Mộc, Thủy, Hoa và Thỏ, các đòn mạnh nhất được gọi là phách quyền, toản quyền, băng quyền, pháo quyền, hòa hoành quyền! Đó là tất cả những gì ông có thể chỉ cho cậu, còn phần còn lại phụ thuộc vào sự lãnh ngộ của chính cậu!"
Nông Tuyền cúi đầu thật sâu chân thành nói với ông cụ Khổng: "Ông cụ Khổng, Nông Tuyền con thật ngốc, nhưng con sẽ ghi nhớ lòng tốt của ông."
Ông cụ Khổng cười nói: "Đừng đánh giá thấp bản thân. Thực ra, câu rất hiểu võ thuật. Ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu. Nếu cậu phát huy tối đa điểm mạnh của mình, cậu sẽ trở thành người đi đầu trong lĩnh vực này. Nên cậu Hãy luyện tập thật tốt, cậu chắc chắn sẽ có thể trở nên nổi tiếng."
"Ông cụ Khổng, vậy cũng được sao! Ông lại còn có thể tìm được lỗ hổng ở chợ đen?” Triệu Hùng cười nói.
"Đúng! Chỉ có chợ đường cùng chợ trời mới có thể nhặt được lỗ hổng. Con cho rằng trong nhà đấu giá sẽ có đồ tốt sao? Đường phố cũng có không ít đồ tốt."
Triệu Hùng gật đầu, chống cằm nói: "Xem ra, con sau này nên đi chợ đen nhiều hơn."
Sau khi rời khỏi nhà của Khổng Côn Bằng, Triệu Hùng bảo Nông Tuyền về nhà chuẩn bị, ngày mốt đưa cậu ấy đi một chuyến.
“Đi du lịch?” Nông Tuyền nghe vậy hưng phấn hỏi: “Cậu chủ, chúng ta đi du lịch ở đâu? Có cần ngồi máy bay không?
"Trước tiên lái xe đến tỉnh thành để làm một số việc, sau đó bay."
“Còn ai đi cùng?” Nông Tuyền hỏi Triệu Hùng.
"Bốn anh em nhà họ Mã và Tàn Kiếm! Cậu đi về thống bào cho bọn họ chuẩn bị đi.
"Dạ được ạ!"
Nông Tuyền nhe răng cười.
Sau khi Triệu Hùng và Nông Tuyền tách ta, trực tiếp lái xe trở về nhà.
Anh gọi Thẩm Văn Hải đến bên cạnh, hỏi cậu bé: "Nhóc Hải, chú Trung đã liên lạc với nhóc chưa?"
Thẩm Văn Hải lắc đầu nói rằng từ khi cậu bé và Triệu Hùng đến Hải Phòng, chưa bao giờ gọi điện cho cậu bé.
Triệu Hùng hơi nhíu mày.
Anh ủy thác Kim Trung ở tỉnh thành giúp mình thăm dò tin tức của Trung Dũng, nhưng mà Kim Trung nói cho anh biết, vẫn luôn không có tin tức gì của Kim Trung.
Trung Dũng đã đi đâu? Có điều gì đó đã xảy ra?
"Nhóc Hải, bé có biết quê quán của Trung Dũng ở đâu không?"
"Cháu biết, huyện Quý Châu, một nơi có tên gọi là Tài Thôn.”
“Vậy nhà Trung Dũng còn có người thân nào không?” Triệu Hùng hỏi Thẩm Văn Hải sau khi biết được địa chỉ nhà của Trung Dũng.
không biết thân thích có còn sống... hay không nữa."
Triệu Hùng vỗ vai Trầm Hải, nói: "Hai ngày nữa thầy sẽ dẫn con đi tỉnh tìm Trung Bá. Sau đó, chúng ta cùng đi đến quê con nhìn thử."
“Thầy ơi, nhưng con còn chưa học võ. Nếu gặp phải đám bại hoại kia thì phải làm sao đây?”
"Yên tâm đi, có đám của chú Nông Tuyền ở đây mà. Đi luyện công trước đi, ngày mốt chúng ta lên đường!"
Trầm Hải bái Triệu Hùng một cái rồi quay người chạy lên lầu.
Triệu Hùng tìm kiếm trên điện thoại di động một hồi mới tìm được một địa phương tên là " thôn Tài ".
Chỗ này đặc biệt hẻo lánh, nếu như trong tìm kiếm không xuất hiện ba chữ "Thần tài" này thì rất khó tìm ra chỗ này.
Triệu Hùng cầm giấy bút, nhìn tỉnh Quý, nhìn huyện và tuyến đường thôn Tài, ghi chép từng thứ một.
Vào buổi tối, Triệu Hùng nói với vợ Lý Thanh Tịnh là đã tạo và đặt xong tuyến đường đi xa.
Chỉ thấy Triệu Hùng lấy ra bảng kế hoạch, nói với Lý Thanh Tịnh: "Trước đi đến tỉnh một chuyến, đi tìm hiểu tin tức một người tên Trung Dũng. Mặc kệ có tìm được hay không, ở đó ba ngày rồi đi quê quán Trầm Hải là tỉnh Quý, giúp nó tìm người thân, xem thử còn thân thích nào còn sống hay không. Sau đó đến chuyện của Trầm Hải, lại bay đến Hoa Đông, ở thành phố 5 của Hoa Đông một chuyến, cuối hành trình là đi biển Á, tiếp xúc thân mật với biển rộng một lần.”
Lý Thanh Tịnh thấy sắp xếp lịch trình kín mít, có chút bận tâm nói: "Chuyến đi này của chúng ta ít nhất cũng phải đi hơn nửa tháng. Tập đoàn Khải Thời vừa mới lập chi nhánh ở thành phố Lâm, và tập đoàn Hùng Quang còn đang nhìn anh chằm chằm, có thể yên tâm để đi lâu như vậy sao?"
"Không có gì đâu! Có Hồ Dân ở đây mà. Anh đã bảo điều Tư Quang đến thành phố Lâm trước rồi, đây cũng là thời điểm thử thách bọn họ."
“Nhưng em vẫn còn có chút lo lắng. Thành phố Lâm có thể là đại bản doanh của chúng ta, nếu bị tập đoàn Khải Thời chiếm ưu thế, cuộc sống về sau của chúng ta e là không tốt đâu. Hơn nữa, các anh đang thưa kiện, lỡ như thua kiện...”
Đúng lúc này, điện thoại Triệu Hùng trùng hợp vang lên.
Anh thấy là Triệu Hiền gọi điện thoại tới, bắt máy luôn, hỏi Triệu Hiền: "Hàm, Em đến chưa?"
“Vâng! Em đến rồi, Triệu Khang quả nhiên là kẻ xấu cáo trạng trước, em suýt bị nhà họ Triệu giam lỏng. May mắn chú ba giúp em nói chuyện nên cha em mới không giam lỏng em. Chẳng qua là trong thời gian ngắn, em có lẽ không thể gặp mặt các anh." Trong lời nói Triệu Hiền lộ ra buồn bã.
“em không sao là tốt rồi, chỉ cần không giam lỏng em thì sớm muộn gì chúng ta cũng có cơ hội gặp mặt." Triệu Hùng an ủi em họ Triệu Hiền.
"anh Hùng, em biết nhà họ Triệu muốn đối phó anh. Hơn nữa các anh đang kiện tụng, những việc khác em không giúp anh được nên em đã giúp anh tìm một luật sư. Ngày mai, mười giờ sáng, luật sư sẽ đến tập đoàn Tư Nhật tại thành phố Lâm gặp anh. Em gái chỉ có thể giúp anh nhiêu đây thôi."
Triệu Hùng nghe vậy trong lòng cảm động!
Toàn bộ nhà họ Triệu, ngoại trừ "Triệu Hiền" ra thì đều xem Triệu Hùng thành kẻ địch. Chỉ có em họ Triệu Hiền không rời không bỏ mình.
“Hàm, cảm ơn em!”
"anh Hùng, anh đừng khách sáo với em. Thay em gửi lời hỏi thăm chị dâu nhé, nói em sẽ nhớ chị ấy và Dao Châu lắm.”
Lý Thanh Tịnh nhận điện thoại từ trong tay Triệu Hùng, nói với Triệu Hiền: "Hàm, chị dâu cũng nhớ em nữa! Chờ em rảnh rồi thì tới nhà làm khách. Cửa lớn trong nhà luôn luôn rộng mở đón em!”
"Chị dâu, chị tốt quá! anh Hùng của em có thể lấy được chị, thật sự là phúc của anh. Chúc hai anh chị hạnh phúc!"
Khóe miệng Lý Thanh Tịnh cong lên đầy vui vẻ, nói: "Anh chị sẽ hạnh phúc! Chị cũng chúc em sớm ngày tìm được hạnh phúc thuộc về mình nhé!