Hà Ngọc Kỳ trừng to mắt, mím chặt đôi môi nhỏ nhắn quyến rũ hỏi: “Sao vậy, anh không chào đón tôi à?”
“Tránh ra”
Hà Ngọc Kỳ đột ngột vượt qua Triệu Hùng. Triệu Hùng nhìn thấy nha đầu này chỉ cảm thấy một trận đau đầu truyền đến. Tình Tình chắc không để cô ta làm trợ lấy cá nhân cho mình đâu nhỉ?
Trời ạ! Chuyện này nghĩ thôi đã thấy đáng sợ.
Sau khi vào nhà, Hồ Ngọc Kỳ đã xúm lại quanh người của Lý Thanh Tịnh, Hoa Di, Lý Diệu Linh và cả những người khác.
Nha đầu này rất nhiệt tình, hơn nữa còn thường xuyên làm ra những chuyện kỳ quái. Nếu giữ cô ta ở bên cạnh mình, không gây họa mới là lạ.
Nhìn thấy Triệu Hùng mang vẻ mặt đầy buồn bực, chán nản đi biểu tình nhưng thất bại, Hà Ngọc Kỳ trong lòng vô cùng vui vẻ. Cô ấy thích nhìn thấy bộ dáng thất vọng của Triệu Hùng, không thích nhìn thấy dáng vẻ đầy kiêu ngạo của anh ta, mỗi ngày đều bắt nạt cô.
Bởi vì Hà Ngọc Kì cả ngày ở nhà đều rãnh rỗi không có việc gì làm, lúc này mới thuyết phục ba cô là Hà Văn Toàn, cho phép cô được cùng Triệu Hùng đi học hỏi kinh nghiệm.
Thầy Hà vì muốn yên tĩnh, cũng sẽ đồng ý.
Sau khi Hà Ngọc Kỳ nói chuyện này với Lý Thanh Tịnh, Lý Thanh Tịnh cảm thấy nếu sắp xếp cho nha đầu này đi theo bên người của Triệu Hùng cũng sẽ rất tốt.
Thứ nhất, nếu có chuyện gì xảy ra, Hà Ngọc Kỳ cũng có thể nói cho cô biết, thứ hai, lúc bản thân cô không thể ở bên cạnh Triệu Hùng, cũng có người thay cô chăm sóc Triệu Hùng, còn nữa, dựa vào giao tình của Triệu Hùng và thầy Hà, có thể nói Hà Ngọc Kỳ là ứng cử viên sáng giá nhất.
Lý Thanh Tịnh cũng không lo lắng Triệu Hùng sẽ thích phải Hà Ngọc Kỳ, hoặc là Hồ Ngọc Kỳ phải lòng Triệu Hùng. Hai người họ giống như oan gia ngõ hẹp, vừa thấy mặt liền cãi nhau.
Chuyện này, chỉ có Lý Thanh Tịnh, Hoa Di cùng Hà Ngọc Kỳ ba người biết, Triệu Hùng căn bản không biết, Lý Thanh Tịnh và Hà Ngọc Kỳ sớm đã thương lượng xong.
Khi biết được Hà Ngọc Kỳ làm trợ lý cá nhân của mình là do chính tay vợ mình sắp xếp, Triệu Hùng đã cực lực phản đối: “Tịnh Tịnh, anh không cần trợ lý gì cả, em cũng đừng sắp xếp Hà Ngọc Kỳ bên người anh, đỡ mất công anh phải phí sức chăm sóc nha đầu kia.”
“Phản đối vô hiệu lực!”
Lý Thanh Tịnh và Hà Ngọc Kỳ đồng thanh nói.
Hoa Di bật cười trước tình huống này, khuyên nhủ Triệu Hùng: “Triệu Hùng, anh để Tiểu Ky đi theo anh học hỏi kinh nghiệm đi! Nha đầu kia ở nhà đến phát ngốc rồi. Tiểu Kỳ có tửu lượng không tồi, vào lúc mấu chốt còn có thể giúp đỡ ngươi. Thời điểm phải xã giao, cô ấy có thể thay bạn uống rượu. Ngoài ra, thầy Hà cũng muốn anh mang Tiểu Kỳ đi học hỏi kinh nghiệm, ông ấy đã nói chuyện trên điện thoại với em rồi!”
Hoa di đem tên của thầy Hà nâng ra, Triệu Hùng trên mặt vẫn còn vài phần do dự, ngoan cố nói: “Anh cũng không có nhiều cuộc xã giao cần phải uống rượu, mỗi ngày đều phải mang theo một cái “Bao rượu lớn” như vậy để làm gì?”
Lỗ Ngọc Kỳ trừng to mắt, xoa cái eo nhỏ đối diện Triệu Hùng hỏi: “Anh nói ai là “Bao rượu lớn” vậy?”
“Ai có thể uống rượu, người đó chính là “Bao rượu lớn!”
“Anh....” Hà Ngọc Kỳ hung dữ hét lên với Triệu Hùng: “Nếu không nể tình anh là chồng của chị Tịnh Tịnh, tôi mới không thèm làm trợ lý cho anh đâu. Anh cho rằng tôi thực sự muốn làm trợ lý cho anh sao? Nói sự thật, chức vị trợ lý này không phải chỉ là phục vụ người khác sao?”
Nhìn thấy Triệu Hùng và Hà Ngọc kỳ lại sắp cãi nhau, Lý Thanh Tịnh lập tức nhảy ra khuyên can: “Hai người các ngươi không thể nói chuyện cho tử tế sao? Triệu Hùng anh tạm thời hãy đem Tiểu Kỳ lưu lại bên người đi. Đây cũng là chủ ý của thầy Hà, muốn anh đem Tiểu Kỳ đi học hỏi kinh nghiệm. Mặc khác, công việc ở công ty của em bận rộn không thể giúp được gì nhiều cho anh, có Tiểu Kỳ ở bên cạnh thay em chăm sóc anh, em cũng yên tâm.
Cũng đã nói đến mức này rồi, nếu Triệu Hùng không đồng ý, sau này sẽ không có biện pháp gặp mặt thầy Hà. Nể mặt thầy Hà, Triệu Hùng bất đắc dĩ gật đầu một cách miễn cưỡng, nói: “Được rồi!”
“Uy, thái độ này của anh là sao vậy? Tôi chấp nhận làm trợ lý của anh, ở bên cạnh hầu hạ anh, anh còn không vui sao? Tôi nói cho anh biết, bổn tiểu thư từ nhỏ đã được cưng chiều, chưa tưng hầu hạ người khác, huống chi lại là một người đàn ông.”
“Ai muốn để ngươi hầu hạ? Ta có tay có chân còn cần ngươi hầu hạ à?”
Thấy hai người lại sắp cãi nhau, Lý Diệu Linh cười cười kéo Hà Ngọc Kỳ đi: “Được rồi, đừng cãi nhau với anh rể. Chị lên lầu chơi với em đi!”
Hà Ngọc Kỳ trừng mắt liếc Triệu Hùng một cái, trong miệng: “Hừ” một tiếng sau đó liền cùng Lý Diệu Linh đi lên lầu.
Sau khi Hồ Ngọc kỳ lên lầu, Triệu Hùng dở khóc dở cười nói với vợ mình Lý Thanh Tịnh và Hoa Di: “Các người không phải đang tìm trợ lý cho tôi, các người là đang tìm cho tôi một vị tổ tông a!”
Mọi người nghe xong, không khỏi bật cười ha ha.
Hoa Di đối diện với Triệu Hùng, nói: “Triệu Hùng, Tiểu Kỳ chỉ là tùy hứng một chút. Nhưng bản tính của cô ấy rất tốt, thầy Hà cũng là thật sự không có biện pháp với cô ấy, mới bằng lòng để cô ấy ra ngoài luyện tập cùng anh. Có lẽ, dưới sự dạy bảo của anh, nha đầu kia có thể mau chóng trưởng thành.”
Gương mặt Triệu Hùng đầy bất lực, chỉ cần nghĩ đến Hà Ngọc Kỳ anh đã cảm thấy vô cùng đau đầu, chỉ mong có thể dạy bảo cô ấy một thời gian, sau đó mau chóng trả cô về lại gia đình.
Nghĩ đến đây, tâm trạng cũng dần chuyển biến tốt.
Trong nhà có thêm Hà Ngọc Kỳ, người vui vẻ nhất chính là Lý Diệu Linh.
Hà Ngọc Kỳ chỉ lớn hơn Lý Diệu Linh có hai tuổi, thời điểm Lý Diệu Linh đến Thanh Hóa cướp người yêu, cũng là do Hồ Ngọc Kỳ giúp sức. Vì vậy hai người ở chung một chổ, có vô số chuyện để nói cùng nhau.
Sau bữa tối, Triệu Hùng gọi điện thoại cho Diệp Trát của Diệp gia, còn có hội trưởng thương hội Trương Tử Thạch của thành phố Vinh, nói rằng ngày mai sẽ đến thành phố Vinh, có việc muốn cùng bọn họ thương lượng.
Triệu Hùng dự định từ tỉnh Nghệ An, lại tiếp tục di chuyển đến tỉnh Hải Hoa, giúp Tống Y Sa giải quyết các vấn đề của tập đoàn Y Hổ và tập đoàn Tam Giao.
“Triệu Hùng, lần này anh đi không biết mất khoảng bao lâu. Bên người có Tiểu Kỳ theo chăm sóc anh, em cũng có thể yên tâm một chút.”Trên mặt Lý Thanh Tịnh toát lên vài phần phiền muộn.
Triệu Hùng cười khổ mà nói: “Anh đem theo nha đầu Tiểu Kỳ, còn chưa biết là ai chăm sóc ai đâu.”
Lý Thanh Tịnh hiểu ý, cười nói: “Anh một người đàn ông, cùng với một cô gái so đo cái gì? Đúng rồi, lần này anh sẽ mang theo những ai?”
“Anh cũng không phải đi đánh nhau, chỉ là đi bàn công việc. Lại nói, hiện tại anh đã là người đứng thứu hai trên Thiên bảng, không có nhiều người có thể làm tổn thương anh, anh sẽ chỉ mang theo một mình Tiểu Kỳ là được rồi! Em và con còn có người của năm gia tộc đều ở Hải Phòng, tôi lo lắng Hán Cẩu tìm tới cửa, vẫn nên để cho Tiểu Sơn, Nông Tuyền, bốn huynh đệ Mã gia, Trọng Ảnh, tất cả bọn họ đều ở lại đây đi.”
“Một mình anh có thật sự ổn không?”
“Yên tâm, tỉnh Hải Hoa vẫn còn sót lại một thanh kiếm. Anh là người xếp thứ hai trên Thiên bảng, Tàn Kiếm lại là cao thủ đứng thứ tám trên bảng địa cầu. Với hai người chúng ta, giải quyết tập đoàn Tam Giao không có vấn đề. Hơn nữa không nhất thiết phải dùng vũ lực để giải quyết tập đoàn Tam Giao. Tịnh Tịnh, em cùng Tiểu Tuyết qua lại nhiều hơn đi, xem có thể tìm ra điểm yếu của tập đoàn Khải Thời hay không, như vậy chúng ta đối phó với tập đoàn Khải Thời có thể giảm bớt sức lực.”
“Ừm! Chúng ta hãy chờ khi thắng được vụ kiện. Trước đó, em sẽ bắt đầu thu nhập thông tin của tập đoàn Khải Thời.”
Ban đêm, Triệu Hùng cùng vợ mình triền miên một đêm!
Sáng sớm, Lý Thanh Tịnh gần như không đứng dậy nổi, chân tay đều đau nhức. Ngược lại tên tiểu tử Triệu Hùng này, vẫn tinh thần sảng khoái!.
Hà Ngọc Kỳ biết được cùng với Triệu Hùng đi đến tỉnh Hải Phòng, cô thật sự rất vui vẻ, lúc sắp đi Hà Ngọc Kỳ vỗ vai Triệu Hùng cười nói: “Này, Triệu Hùng! Chúng ta sắp đến Hải Phòng, anh phải đưa tôi đi ăn đồ ngon.”
Triệu Hùng trừng mắt nhìn Hà Ngọc Kỳ một cái: “Chúng ta đi làm chính sự, không phải đi ăn.”
“Trước khi bắt đầu công việc, thuận tiện đi tham quan mỹ thữ thôi, anh hung dữ như vậy làm gì? Không phải cuộc sống vợ chồng của anh không hạnh phúc chứ? Chị Tịnh Tịnh, chồng của chị ghét bỏ chị!” Hà Ngọc Kỳ hướng Lý Tịnh Tịnh cáo trạng.