Edit: Fang
Beta: Yan
Không có kỹ năng thiên phú nào là hoàn hảo tuyệt đối.
Kỹ năng thiên phú của Thải Y có tính ngẫu nhiên, kĩ năng của Vu Uẩn tuy không có tác dụng phụ nhưng cũng chẳng có tác dụng gì đối với thực lực của bản thân cậu.
Thải Y quay đầu nhìn phía dưới, cô Tô và đám quái vật kia đã bắt đầu đánh nhau.
Còn bộ trưởng bên trên cũng đang hung dữ xông về phía bọn họ
Sự lạnh lẽo từ phía trên bao trùm xuống khiến ba người suýt nữa không nhúc nhích được.
Hoa Hồng Lê có kinh nghiệm, vội vàng lùi về sau, vuốt sói dài ra, móc lấy cổ áo Thải Y, kéo xô ấy xuống dưới, sau đó là Vu Uẩn.
Hai người lăn lông lốc xuống cầu thang.
Sự lạnh lẽo kia đã biến mất, tứ chi khôi phục bình thường.
Hoa Hồng Lê từng giao đấu với bộ trưởng, cô ấy có kinh nghiệm, nhanh chóng nói một câu: “Đây là năng lực của bộ trưởng, ở trong phạm vi nhất định, hành động sẽ trở nên trì trệ.”
“Phạm vi bao nhiêu?”
“Khoảng ba mét.”
Thải Y: “Ý là không thể cận chiến ha.”
Thải Y nhìn ra sau, quái vật trong đại sảnh cũng đã phát hiện bọn họ, có mấy con đang lao về phía này.
Rất nhanh Thải Y phát hiện quái vật dừng lại, khuôn mặt hung dữ đi đi lại lại tại chỗ.
Sự lạnh lẽo kia lại tới gần, ba người đều lùi ra sau.
Dường như quái vật đang đi đi lại lại cũng cảm thấy nguy hiểm, nhao nhao lùi ra sau.
“Bộ trưởng cũng sẽ áp chế bọn họ, chỉ cần duy trì khoảng cách, chúng ta sẽ không bị tấn công.”
Hoa Hồng Lê nói một cách tuyệt tình: “Không được, bộ trưởng biết dịch chuyển tức thời.”
Cô ấy vừa dứt lời, bóng dáng bộ trưởng đã xuất hiện ngay cạnh Thải Y, bà ta cười u ám: “Mấy đứa dám đối xử với khách như vậy, đi chết hết cho ta!”
Thải Y bị sự lạnh lẽo đánh úp, toàn thân cứng đờ, nhất thời không thể tránh né, cô ấy bị bộ trưởng túm lấy tóc.
Giọng nói Thải Y run rẩy nhưng sự phẫn nộ rất rõ ràng: “Tóc của bà đây! Tôi liều mạng với bà!!”
Hoa Hồng Lê đã rút sang khu vực an toàn, Vu Uẩn cũng rút ra ngoài, vừa hay một con quái vật bị Ngân Tô quất bay qua đây, đập xuống trước mặt cậu.
“Vu Uẩn, giữ lấy cô ta!” Hoa Hồng Lê hét một câu với Vu Uẩn.
Vu Uẩn lập tức nhào qua, giữ lấy quái vật đang muốn bò dậy.
“Ngăn bà ta lại.” Hoa Hồng Lê lại hét một câu với Thải Y, sau đó cô ấy di chuyển sang bên cạnh Vu Uẩn, lấy một tờ giấy ra.
Tờ giấy màu sắc sặc sỡ, hình vẽ rất giống thần giữ cửa treo vào dịp Tết.
Hoa Hồng Lê dùng móng vuốt sắc bén vạch một đường trên lòng bàn tay, nhỏ máu lên tờ giấy.
Tờ giấy tiếp xúc với máu, không lửa tự cháy, một làn khói đen bay ra ngoài, hóa thành một bức tượng khổng lồ.
Tượng thần không hề trang nghiêm và từ bi, trái lại còn tràn đầy tà ác và hung bạo.
【Thần giữ cửa của dân làng: Hiến vật tế, triệu hồi nó đi, nó sẽ chiến đấu vì bạn.】
“Vật tế.” Lòng bàn tay Hoa Hồng Lê vẫn đang chảy máu, máu nối nhau thành một đường, rơi lên người quái vật đang bị Vu Uẩn giữ lấy, sau đó lòng bàn tay lật lại, đường máu bay về phía bộ trưởng: “Giết bà ta!”
Đúng lúc Thải Y đã ôm lấy đầu bộ trưởng, cô ấy giống như con bạch tuộc đang trèo đầu cưỡi cổ bà ta vậy.
Bộ trưởng không thể né khỏi đường máu bay tới.
Đường máu thấm vào cơ thể bộ trưởng, tượng thần lập tức cử động.
Tượng thần túm lấy quái vật dưới đất, một phát đớp gọn rồi sải bước đi về phía bộ trưởng.
“Cộc!”
Tượng thần đi bước nào, mặt đất cũng sẽ chấn động theo bước đấy.
…
…
Khóe mắt Ngân Tô trông thấy tượng thần cao chạm trần nhà đang đi về phía bộ trưởng, ở trước mặt tượng thần khổng lồ, bộ trưởng trông rất nhỏ bé.
“Chậc…”
Ngân Tô cũng chẳng quay đầu, lật tay là ống thép đâm vào cơ thể quái vật đang muốn đánh lén mình.
Cổ họng quái vật phát ra một tiếng hét, hai tay cô ta vươn về phía trước, kéo dài ra như là bột mì, muốn bóp lấy cổ Ngân Tô.
Ngân Tô xoay cổ tay, ống thép quay một vòng trong cơ thể quái vật, vòng xoáy xuất hiện, quái vật trực tiếp bị hút vào trong.
【Nuốt chửng kỹ năng ‘Người tập yoga xuất sắc’ thành công】
【Bạn nhận được quyền sử dụng ‘Người tập yoga xuất sắc’ trong 1 tiếng.】
【00:59:59】
Không giống quái vật mặt, trong đám quái vật này, có con có kĩ năng.
Nhưng mà…
Cạn lời.
Ngoài hai chữ này ra, Ngân Tô không thể hình dung tâm trạng của mình, kĩ năng của đám quái vật này là cái quái gì vậy!!
Quái vật không biết sợ hãi, con trước vừa chết, con sau đã lập tức lao lên, ào ào không dứt.
Bọn chúng muốn đẩy cô vào chỗ chết.
Ngân Tô dần trở nên nóng nảy, cô nhấc tay lôi một con quái vật từ trong hư không ra, thô bạo đập lên tường.
Cơ thể quái vật lập tức tàng hình, nhưng Ngân Tô vẫn túm lấy nó, muốn chạy cũng chẳng chạy được.
【Nuốt chửng kĩ năng ‘Áo mới của tiểu thư’ thành công】
【Bạn nhận được quyền sử dụng ‘Áo mới của tiểu thư’ trong 1 tiếng.】
【00:59:59】
“Haiz, sao mấy người vô dụng thế.” Ngân Tô nhìn đám quái vật xung quanh bằng ánh mắt thương hại.
Ngân Tô chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Chết rồi còn bị tẩy chay ở ngoài, có cửa cũng không vào được, không phải là không có lý.”
Quái vật: “??”
Ngân Tô mắng: “Mấy người không thể phấn đấu thêm một chút sao?”
Quái vật: “???”
Ngân Tô quay đầu nhìn tượng thần đang đánh nhau với bộ trưởng, chắc kĩ năng của bà ta phải khác chứ?
…
…
“Rầm ——”
Thân thể khổng lồ của tượng thần bay ra ngoài, đập lên tường, một vết nứt từ mặt đất lan lên, cả cái trần nhà cũng sắp nứt ra rồi.
Cơ thể nhỏ yếu của bộ trưởng xuất hiện trước mặt tượng thần, bà ta giơ tay c*m v** ngực tượng thần, lôi một quả bóng sương mù đen kịt ra.
Khi quả bóng sương mù rời khỏi tượng thần, thân thể tượng thần nhanh chóng tan biến.
Bộ trưởng bắt đầu gặm nhấm quả bóng sương mù, quả bóng giãy giụa, phát ra tiếng kêu thê thảm.
Bộ trưởng ăn quả bóng sương mù rất nhanh, vết thương bị tượng thần đánh bắt đầu lành lại, sức mạnh toàn thân lại tăng vọt.
Ngân Tô cách bộ trưởng một khoảng, nhưng lúc này cô cũng cảm nhận được sự lạnh lẽo.
Ngân Tô rùng mình, ánh mắt nhìn bộ trưởng lại sáng lên.
Hình như bộ trưởng biến thành quái vật phi nhân loại xong lại càng đáng yêu hơn rồi…
Ngân Tô đẩy quái vật đang gây trở ngại ra, chỉ huy quái vật tóc cản bọn họ lại, cô thì nhanh chóng xông về phía bộ trưởng.
Càng đến gần bộ trưởng, sự lạnh lẽo càng tăng.
Sự lạnh lẽo đó giống như là có thể thâm nhập vào cơ thể, Ngân Tô không thoải mái lắm, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến hành động của cô.
“Bộ trưởng, bộ trưởng, tôi ở đây.” Thấy bộ trưởng tính đi lên tầng, Ngân Tô lập tức vẫy tay gọi bà ta.
Ba người Vu Uẩn, Hoa Hồng Lê và Thải Y đều không thấy đâu, chắc là nhân lúc bộ trưởng đánh nhau với tượng thần mà chạy rồi.
Bộ trưởng nghe thấy thế, quả nhiên có quay đầu nhìn Ngân Tô, khuôn mặt vốn đã cay nghiệt, lúc này lại tràn đầy lửa giận và hận thù.
Ngân Tô đi qua quái vật, đi tới trước mặt bộ trưởng, cô nở một nụ cười: “Bộ trưởng, bà muốn đi đâu thế? Sao có thể bỏ mặc không quan tâm tôi vậy?”
“Có mỗi trông chừng mà cô cũng không làm được, cô còn có tác dụng gì.” Giọng nói bộ trưởng chói tai: “Cô cũng đi chết cho tôi!”
Ngân Tô bị bộ trưởng nhìn chằm chằm, nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, dường như không khí cũng có cảm giác ngưng trệ.
Ngân Tô xòe bàn tay ra, nắm lại, lặp lại tận mấy lần, không biết là nghĩ đến cái gì, cô đột nhiên bật cười: “Bộ trưởng biết tỏa hơi lạnh như này, không đi làm cái điều hòa thì đúng là đáng tiếc, nguồn năng lượng thuần khiết vô hạn thế kia mà…”