Edit: Du Duệ
Beta: Fang
Quy tắc nói rằng bóp nổ bóng bay có thể làm tăng hoặc giảm trọng lượng, nhưng không nói rằng bóng chỉ có thể bị bóp nổ, chứ không thể nổ vì lý do khác…
Hải Đường: “Màu tím là của người khác, màu vàng là của bản thân mình.”
Ký hiệu ‘+’ và ‘–’ màu tím là thay đổi trọng lượng phía đối diện, còn ‘+’ và ‘–’ màu vàng là thay đổi trọng lượng của chính mình. Màu hồng nằm ở vòng trong hơn, chưa ai kích nổ, hiện tại vẫn chưa rõ có tác dụng gì.
“Trừ khi vạn bất đắc dĩ, cố gắng đừng làm nổ bóng bay!” Hải Đường nói xong lại bổ sung một câu: “Thương Nghênh Nghênh đang gặp nguy hiểm!”
Khu vực trung tâm bắt đầu chìm xuống theo mỗi lần bóng bay phát nổ, bắp chân của Thương Nghênh Nghênh đã không còn nhìn thấy nữa.
Bên dưới nối liền là lớp kính trong suốt, cô ấy có thể nhìn thấy dòng nước bên dưới qua lớp kính đó.
Nhưng độ cao này chỉ khoảng một mét, với tốc độ chìm như hiện tại, chẳng mấy chốc cô ấy sẽ chạm tới mặt nước.
Những tấm kính này sẽ biến mất ngay khi chạm vào mặt nước, hay sẽ tiếp tục chìm đến một độ sâu nhất định mới để dòng nước tràn vào, cô ấy không rõ.
Hiện giờ, ngoài việc giữ cho tâm trạng mình ổn định, cô ấy không thể làm gì được.
***
***
“A——”
NPC đứng giữa Hải Đường và Quách Tân Võ đột nhiên mất thăng bằng, ngã nhào lên đĩa tròn, cả người trượt xuống dưới.
“Bùm!”
“Bùm bùm bùm!”
NPC túm lấy sợi dây buộc bóng bay, một loạt tiếng nổ vang lên khiến tim mọi người như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
“A——”
NPC trượt đến mép của đĩa tròn, hét thảm thiết một tiếng rồi rơi xuống.
“Bùm!”
Lại thêm một tiếng nổ nữa.
Trong lúc hỗn loạn, Quách Tân Võ liếc thấy bóng bay màu hồng trong khu vực của NPC bên cạnh mình nổ tung, chiếc đĩa đang nghiêng lập tức nâng lên và không còn chao đảo nữa.
Toàn thân Hải Đường tê dại, cô ấy hét lên: “Chạy mau!”
Chạy về phía trung tâm!!
Phản xạ của mọi người còn nhanh hơn suy nghĩ, lời của Hải Đường còn chưa dứt, bao gồm cả NPC, tất cả đã lao về phía trung tâm.
Chỉ trong ba giây, đĩa tròn lại bắt đầu rung lắc.
“Dừng lại!!”
Mọi người lập tức khựng lại, đĩa chỉ rung nhẹ chứ không nghiêng lệch.
Lúc này vị trí của họ đã khác nhau, nhưng đĩa tròn vẫn giữ được trạng thái cân bằng tinh tế.
Giờ thì họ đã hiểu bóng bay màu hồng dùng để làm gì rồi.
Bóng bay màu hồng nổ sẽ tạo ra 3 giây ổn định cho đĩa, cho phép người chơi nhanh chóng chạy lên phía trước. Sau khi đứng yên, bất kể người khác ở vị trí nào, đĩa tròn cũng sẽ giữ nguyên trạng thái cân bằng như trước.
Nhưng mỗi khu vực chỉ có một quả bóng màu hồng, lại nằm gần khu trung tâm… Với vị trí hiện tại của họ thì không thể nào bóp nổ bóng được.
Vụ nổ vừa rồi là vì NPC chết…
Thanh Lan th* d*c một hơi: “Thử xem có thể dùng đạo cụ làm nổ bóng bay màu hồng không? Chỉ cần thăng bằng ba lần, chúng ta có thể chạy đến khu trung tâm.”
Hồ Dược Minh: “Những quả bóng này chỉ cần chạm vào là nổ, để tôi thử xem.”
Hồ Dược Minh rút ra một cần câu, vung về phía quả bóng màu hồng trước mặt mình.
Cần câu có thể kéo dài vô hạn, rất nhanh liền tiếp cận bóng màu hồng, sắp chạm vào thì…
“Đừng!!”
“Đừng làm vậy!!”
Hải Đường và Thương Nghênh Nghênh đồng thời hét lên. Động tác của Hồ Dược Minh khựng lại, sau đó như chợt nghĩ ra điều gì, từ từ nhấc cần câu lên cao.
Hải Đường: “Bóng màu hồng mà phát nổ, người tương ứng có thể sẽ chết, đừng động vào!”
Người chết = bóng bay nổ.
Bóng bay nổ = người chết.
Có lẽ không tồn tại khả năng “bóng bay phát nổ mà người vẫn sống”.
Họ không còn nhiều thời gian để suy nghĩ, đồng hồ đếm ngược trên đầu ngày càng ít, các NPC cũng bắt đầu hành động.
Một NPC chết không ảnh hưởng đến sự cân bằng của đĩa tròn nên họ dự định để hai NPC còn lại cũng chết, khiến bóng bay màu hồng phát nổ, từ đó tranh thủ thời gian chạy vào trung tâm.
Chỉ là… Quách Tân Võ đứng ngay sát hai NPC kia, nếu đĩa nghiêng về phía đó, cậu ta cũng sẽ bị kéo theo.
***
***
Thương Nghênh Nghênh cúi đầu nhìn dòng nước bên dưới, đáy kính gần như đã chạm vào mặt nước. Lòng bàn chân cô ấy lạnh toát một cách khó hiểu, cảm giác lạnh lẽo như đang không ngừng thấm vào cơ thể cô ấy.
“Rào rào ——”
Bên tai ngoài tiếng nước chảy rõ ràng còn có cả tiếng bóng bay phát nổ.
Mỗi một tiếng nổ vang lên, vị trí của cô ấy lại hạ thấp thêm một chút.
Thương Nghênh Nghênh chăm chú nhìn dòng nước tràn qua mặt kính – kính không biến mất, cũng không có nước rò rỉ vào.
Nhưng phần kính ngay phía trước cơ thể cô ấy lại biến mất, thay bằng vài thanh kim loại. Khi cô ấy xuống đến vị trí này, dòng nước sẽ tràn vào.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên bên tai cô ấy: “Có phải cô đang lo sẽ rơi xuống nước không? Bóp nổ quả bóng trong tay là có thể qua cửa đấy.”
Là giọng của người đã đọc quy tắc khi nãy, nhưng giờ nghe dịu dàng hơn nhiều.
Thương Nghênh Nghênh không đáp lại.
Giọng nói đó cũng im lặng.
Thế nhưng, khi dòng nước ngập đến đầu gối, giọng nói lại vang lên lần nữa: “Cô thấy không, bọn họ chẳng quan tâm cô sống chết thế nào. Họ liên tục bóp nổ bóng chỉ để đảm bảo bản thân không bị rơi xuống. Nhưng mỗi quả bóng nổ, cô lại càng nguy hiểm hơn.”
“Tin tưởng một đám người xa lạ, sao bằng tin chính mình? Vận mệnh của cô, chẳng phải do chính cô làm chủ sao?”
Thương Nghênh Nghênh siết chặt quả bóng trong tay, ngẩng đầu nhìn lên phía đĩa tròn.
Quách Tân Võ đang bám sát vào đĩa, không rõ dùng cách gì để cố định bản thân. Bên phải cậu ta là một NPC đang gào thét rồi lăn khỏi đĩa.
NPC gần khu vực của Hồ Dược Minh lại giữ được thăng bằng, không rơi xuống.
Thương Nghênh Nghênh lên tiếng đáp lại giọng nói kia: “Cô nói đúng.”
Giọng ngọt ngào kia trở nên đầy phấn khích: “Tuyệt quá! Cô đồng ý rồi! Vậy bóp nổ bóng đi nào, cô sẽ rời khỏi nơi này thôi~”
Thương Nghênh Nghênh: “Ừ, cô nói đúng thật.”
“…”
Giọng nói kia giờ mới nhận ra — Thương Nghênh Nghênh hoàn toàn không để tâm đến những gì nó nói, cô ấy chỉ đang lấy lệ cho qua.
“Hừ, cô sẽ chết vì bọn họ thôi!” Giọng nói ngọt ngào lập tức trở nên lạnh băng, phát ra tiếng cười quái dị: “Tôi chờ đến lúc cô hối hận.”
Thương Nghênh Nghênh: “Ừ, cô nói đúng.”
“…”
Có lẽ là bị Thương Nghênh Nghênh chọc tức, giọng nói kia hoàn toàn im bặt.
Thương Nghênh Nghênh dứt khoát tiễn nó đi, rút ngắn dây bóng bay lại, đến vị trí mà cô ấy có thể dễ dàng chạm tới rồi mới dừng.
Cô ấy sẽ không hy sinh mạng sống của mình vì người khác, nhưng cô ấy sẽ chờ đến giây phút cuối cùng. Khi nước bắt đầu tràn vào, cô ấy sẽ lựa chọn bóp nổ quả bóng.
Thương Nghênh Nghênh nhìn về phía Quách Tân Võ, vừa nãy đĩa tròn đã trở lại trạng thái cân bằng, những người khác đều di chuyển, chỉ có Quách Tân Võ vẫn nằm sấp nguyên tại chỗ.
Cậu ta sẽ không bị rơi xuống, nhưng cũng không thể di chuyển.
Đúng lúc ấy, không rõ ai đã làm gì, đĩa tròn bất ngờ nghiêng mạnh với tốc độ cực nhanh.
Thương Nghênh Nghênh trông thấy Thanh Lan và Hải Đường đang rơi xuống dưới, trong khoảnh khắc, cô ấy động tâm niệm — một con phượng hoàng đỏ rực từ sau lưng cô ấy bay ra, vút qua mặt đĩa như một vệt sáng.
Chiếc đuôi rực lửa nhẹ nhàng quét qua người Thanh Lan, một lực đẩy mạnh bất ngờ xuất hiện sau lưng, đúng lúc cô ấy sắp rơi khỏi đĩa, đẩy ngược cô ấy trở lại.
Thanh Lan ngã trên mặt đĩa, cả người lăn vào phía trong.
Cô ấy phải tránh va vào những quả bóng chưa nổ, đồng thời kiểm soát hướng lăn của mình. Vất vả lắm mới giữ được thăng bằng.
Khoảnh khắc cô ấy ngẩng đầu lên, phượng hoàng lửa đã hóa thành vệt sáng rồi tan biến vào hư không.