Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 840

Búa kiểm nghiệm: Khi bạn cảm thấy người/vật có vấn đề, có thể tiến hành kiểm nghiệm. Kết quả kiểm nghiệm chỉ có thể tham khảo, xin đừng quá tin tưởng.】

Ngân Tô: “…”

Lại là một đạo cụ hỗ trợ, cô còn tưởng là mở ra thần khí nào! Đáng giận!!

Cô đã có kỹ năng giám định, còn cần cái này làm gì?

【Tài nguyên phó bản đang kết toán…】

【Số hiệu: 0101】

【Họ tên: Ngân Tô】

【Đồng vàng: 8】

【Xu cấm kỵ: 15500】

【Điểm tích lũy: 1035000 (+210000)】

【Kỹ năng thiên phú: 1. Giám định vạn vật, 2. Triệu hồi】

【Phần thưởng đặc biệt: Quyền miễn tham gia phó bản tử vong x2, Đạo cụ trang bị chip (đang trang bị), Thư mời hoa hồng đen, Thư mời hoa hồng đỏ, Thuốc cấm kỵ, Vé tàu cấm kỵ, Nước suối thần bí, Máy chỉnh sửa số hiệu, Vé vào cửa khu vui chơi tử vong.】

【Đạo cụ: Dao của đồ tể, Thuốc không biết tên,… Nhẫn ma thuật, Búa kiểm nghiệm.】

【Mảnh ghép: Mảnh ghép kỹ năng thiên phú x2】

【Cung điện bụi gai: Đang mở】

【Người chơi vui lòng online trò chơi đúng 317 tiếng sau, nếu không sẽ cưỡng chế người chơi tiến hành trò chơi. Nếu cần tiếp tục ở lại thế giới hiện thực thì hãy sử dụng điểm tích lũy để đổi thêm thời gian.】

【Trò chơi cấm kỵ mong chờ được gặp bạn lần sau.】

Huyện Sơn Lộc.

Trên xe buýt.

Chiếc xe bị đè ép đến biến dạng bị nâng lên cao, nghiêng ngả sang hai bên.

“A a a—”

Người sống sót bị ngăn cách, lăn đến các vị trí khác nhau.

Bọn họ nhìn thấy trên kính xe lúc nhúc các xúc tu đang bám vào, tiếng thét chói tai tràn ngập toàn bộ không gian xe buýt.

Ninh Phồn trở lại xe buýt nhìn thấy tình cảnh này, cơ thể không thể khống chế mà lăn về phía đầu xe, đội trưởng Thiên Tuyển đang ôm một đứa trẻ vươn tay giữ cô ấy lại, ném cô ấy về chỗ ngồi phía sau.

Lúc cô ấy tiến vào trò chơi, chớp mắt liền ở trong xe buýt, đội trưởng Thiên Tuyển căn bản không phát hiện cô ấy là người vừa mới tiến vào.

“Phá cửa sổ!!” Đội trưởng Thiên Tuyển hô to một tiếng.

Ninh Phồn nắm vững chỗ ngồi đề phòng bản thân bị văng ra, cô ấy vừa thoát ổ sói lại rơi vào hang hổ…

May mắn…

May mắn chân cô ấy đã khỏi rồi, kỹ năng cũng khôi phục hoàn toàn.

“Người đồng! A…”

“Người đồng xuất hiện trên xe!! Nó sống lại nó sống lại…”

“Chết tiệt!”

Phía đuôi xe đột nhiên truyền đến một tiếng hô to.

Chính giữa xe buýt bị bóp méo, người ở đầu xe không nhìn thấy tình huống bên kia.

Ninh Phồn không muốn cho người khác biết mình vừa rời phó bản tử vong, cho nên chỉ nói với đội trưởng Thiên Tuyển: “Chắc là có người bị kéo vào trò chơi, sau khi ra ngoài liền biến thành người đồng.”

Ở trên xe buýt, cô ấy chỉ thấy Chu Tiểu Đa và Chung Đạt, những người khác hoặc là không tiến vào phó bản hoặc là không vào cùng một phó bản với họ.

Chung Đạt…

Cô ấy nhìn xung quanh không thấy Chung Đạt, anh ta có thể đang ở đuôi xe… Hơn nữa rất có thể đã biến thành người đồng rồi.

Đội trưởng Thiên Tuyển hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, quay về phía đầu xe bên kia hô to: “Phá cửa sổ phá cửa sổ, rời khỏi xe!!”

“Rầm—”

Có người đã phá vỡ cửa sổ.

Bên này đội trưởng Thiên Tuyển cũng phá nát một cánh cửa sổ, ném người bên cạnh xuống, ném qua chỗ người sống sót, không quên cảnh cáo một câu: “Không muốn chết thì đừng kêu!!”

“Cọt kẹt—”

Thân xe bị đè ép càng nghiêm trọng, Ninh Phồn không thể không rời khỏi chỗ ngồi, cô ấy nói với đội trưởng đang ôm đứa trẻ: “Anh xuống trước đi.”

Đội trưởng Thiên Tuyển không một lời thừa, từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Bên ngoài xúc tu đang quét loạn, anh ta ôm đứa trẻ lăn trên mặt đất, một nhánh dây leo quấn lấy eo anh ta, lôi sang bên cạnh.

Ninh Phồn theo sau một bước nhảy ra ngoài cửa sổ, xúc tu từ bốn phía uốn éo loạn xạ quét tới, Ninh Phồn bị đụng một cái, thân thể bị vứt lên trên cao, giống như con diều bị đứt dây rơi xuống.

Cô ấy không trực tiếp rơi xuống mặt đất, mà đập vào một cái xúc tu khác.

Lúc cô ấy rơi xuống, nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời, chi chít xúc tu, bên trên nữa, là một con quái vật khổng lồ tựa như ngọn núi nhỏ.

Nó còn cao hơn những tòa kiến trúc bên cạnh.

Ở vị trí của cô ấy, chỉ có thể nhìn thấy một phần nhỏ của con quái vật.

Cảnh tượng này khiến cho mọi người liên tưởng đến những con quái vật Sơn Hải trong truyền thuyết…

Ninh Phồn khiếp sợ trong chốc lát, lập tức vươn tay bắt lấy những xúc tu kia, muốn ổn định tốc độ rơi của thân thể.

Đáng tiếc xúc tu rất trơn, cô ấy căn bản không túm được.

Quái vật khổng lồ tựa hồ phát hiện ra cô ấy, hai cái xúc tu vồ tới từ hai phía, Ninh phồn khống chế thân thể rơi xuống mặt đất, vung một nắm bột huỳnh quang ra.

“Bùm bùm bùm!!”

Bột huỳnh quang tạt lên xúc tu, liên tiếp nổ tung.

Xúc tu bị nổ máu thịt lẫn lộn, nó bị đau điên cuồng vặn vẹo, Ninh Phồn thừa cơ chạy sang bên cạnh.

“Rầm—”

Xe buýt bị đè ép không nhìn ra hình dạng rơi xuống trước mặt Ninh Phồn, vừa vặn ngăn chặn đường đi của cô ấy.

Cùng lúc đó, một người đồng từ trên mui xe nhảy xuống, bám riết không tha Ninh Phồn.

Mặc dù khuôn mặt của người đồng này không rõ ràng, nhưng Ninh Phồn vẫn cảm thấy đó là Chung Đạt…

Bọn họ cùng tiến vào một phó bản, hiện tại cô ấy còn sống thoát ra, Chung Đạt lại biến thành người đồng, anh ta thậm chí còn không kịp trở về thế giới hiện thực để nói một câu di ngôn.

Ngụy Nguyên Dao hỏi cô ấy có hối hận khi tiến vào Huyện Sơn lộc cứu hộ, cô ấy không hối hận.

Nhưng còn bọn họ?

“Xin lỗi.” Ninh Phồn vừa dứt lời liền ném một nắm huỳnh quang về phía người đồng.

Người đồng không sợ nguy hiểm xông về phía trước, huỳnh quang oanh tạc nổ tung cơ thể của anh ta, anh ta vẫn không lùi bước, muốn cùng Ninh phồn đồng quy vô tận.

“Keng!”

“Bùm—”

Ninh phồn còn phải né tránh những xúc tu tấn công, không giống người đồng không sợ gì một mực xông về phía trước.

“Bang!”

Ninh Phồn bị một xúc tu quất trúng, thân thể nện vào xe buýt.

Người đồng phi thân nhảy lên, dùng hết toàn lực một quyền đập xuống.

“Coong!”

Nắm đấm nện vào người Ninh Phồn không có tác dụng, giống như đập lên ‘kim loại’.

Ninh Phồn giơ tay lên, ngón tay cô ấy giờ phút này giống hệt người đồng, hoàn toàn bị hóa đồng, một tát trực tiếp hất bay người đồng ra ngoài.

Ninh Phồn rơi xuống mặt đất, mặt đất liền nứt ra một lỗ.

Cơ thể cô ấy hiện tại ngoại trừ đầu, đều đã hóa đồng.

Cô ấy đột nhiên hiểu ra tâm tình của đại lão khi khoe khoang làn da mới của mình… Thật sự rất ngầu nha!

Đây là trước đó cô ấy rút được đạo cụ đặc thù ‘người đồng’, có thể khiến bản thân hóa đồng, có cả khả năng tấn công lẫn phòng thủ.

Quan trọng nhất là, đạo cụ đặc thù có thể sử dụng trong thế giới hiện thực!

Ninh Phồn có thần lực kèm theo, nhanh chóng giải quyết được người đồng, cô liếc nhìn người đồng sau khi ngã xuống dần dần khôi phục lại bộ dáng, cảm xúc liền trầm xuống.

Cô ấy hy vọng khi biến thành người đồng, Chung Đạt không nhớ rõ bản thân mình.

Như vậy anh ta không cần phải trải nghiệm cảm giác tử vong một lần nữa…

Ninh Phồn đè tâm tình loạn như tơ vò xuống, một bên tránh né xúc tu một bên di chuyển về hướng khác.

Cô ấy nghe thấy cách đó không xa có tiếng đánh nhau, bên đó có người.

Ninh Phồn còn chưa chạy tới gần, toàn thân bỗng chốc thấy lạnh, mặt đất vang lên một tiếng ầm, vô số dây leo bay lên không trung, quấn lấy những xúc tu.

Dây leo nhanh chóng phát triển, trên cành lá sum suê những bông hoa đang nở, mùi thơm kỳ lạ khuếch tán trong không khí.

Ninh Phồn cảm thấy mùi thơm này không đúng, lập tức che kín miệng mũi xông về phía trước.

Chạy không xa cô ấy đã nhìn thấy gần đó có một vòng sáng, bên trong có không ít người.

Bình Luận (0)
Comment