Ngân Tô thắc mắc hỏi:”Họ làm gì?”
“Ách… bên kia có thể nhận nhiệm vụ của Khu Quang Minh, có thể nhận nhiệm vụ cá nhân hoặc Khu Quang Minh ban bố treo giải thưởng, thuê làm nhiệm vụ… Còn có tìm việc làm, một số nhà xưởng của Khu Quang Minh được thiết lập ở Khu Sông Tối sẽ nhận người, cùng với chi trả tiền lương gì đó đều thực hiện ở bên trong.”
“Đi xem xem.” Ngân Tô nhấc chân tiến về phía bên kia.
“…”
A Y Hạ nhíu mày kinh hoảng, vội vàng đuổi theo: “Cô đến đó làm gì? Làm việc trong Trung tâm công tác thống kê đều là người từ Khu Quang Minh đi ra, là người dị hóa cấp B, còn sở hữu dị năng, cô bị phát hiện thì phải làm sao bây giờ?”
Ngân Tô không có phản ứng gì, tiếp tục đi về hướng Trung tâm công tác thống kê.
A Y Hạ im lặng cực kỳ, cô không phải lúc trước rất tùy tiện đấy sao? Làm sao bây giờ càng không sợ trời không sợ đất?
“Cô sẽ không đi vào đấy chứ?”
“Bên trong Trung tâm công tác thống kê có cửa kiểm tra an ninh, dị… Cô có thể sẽ bị phát hiện đấy.”
“Cô sẽ không thực sự tới chứ?”
“Đáng chết… tên điên này.”
…
Trung tâm công tác thống kê.
Cửa kiểm tra an ninh giống như vật trang trí, người qua lại thường xuyên, cửa kiểm tra kia không sáng đèn cũng không kêu to, Ngân Tô quan sát trong chốc lát rồi mới đi vào bên trong.
A Y Hạ nói cái này dùng để kiểm tra đo lường “Ô nhiễm”.
Nói đến ô nhiễm, không thể không nói đến hoàn cảnh địa lý của mười tám vực.
Khu vực bên ngoài mười tám vực tuy bị biển sương mù tử vong bao trùm nhưng ở gần mỗi khu vực đều có một tầng đệm sương mù mỏng hơn, họ gọi là vùng sương mù.
Con người có thể tiếp cận đám sương mù đó, hơn nữa trong đó tài nguyên rất phong phú.
Trung tâm công tác thống kê sẽ tuyên bố rất nhiều nhiệm vụ, để người ta đi thu thập vật liệu đem về.
Vùng sương mù đương nhiên là nguy hiểm, không chỉ phải đối mặt với dã thú hung dữ mà còn cả “Ô nhiễm.”
Ô nhiễm đến từ nhiều mặt, có thể là từ một di vật nào đó, có thể là từ loại thú vật nào đó, có thể từ một loại thực vật bị dị biến, còn lại là không tìm được nguyên nhân gây ô nhiễm.
Nhưng mặc kệ ô nhiễm đến từ điều gì, một khi bị ô nhiễm sẽ mất đi lý trí, biến thành quái vật khát máu, có thể lây bệnh cho người khác.
Ra vào Hắc Huỳnh Vực đều phải đi qua cửa kiểm tra như vậy.
Còn có khóa ra vào ở nơi tập trung các phương tiện giao thông xuyên khu vực, cũng đồng dạng kiểm tra an ninh như vậy, để đề phòng người bị ô nhiễm tiến vào.
Người làm việc bên trong Trung tâm công tác thống kê đều là người của Khu Quang Minh đi ra, bọn họ càng sợ chết, cho nên cửa ra vào cũng cài cửa kiểm tra an ninh.
Về chuyện có thể kiểm tra đo lường ra dị tộc hay không… A Y Hạ không biết.
Nhưng lỡ như có thể kiểm tra ra? Dù sao cô cùng người dị hóa không giống nhau, ai biết cánh cửa kia có vang lên không.
Mà cho dù cửa kiểm tra không phát hiện ra, vậy còn nhân viên công tác ở bên trong trung tâm thì sao? Bọn họ có thể hay không sẽ phát hiện ra cô là dị tộc? Đi vào bên trong không phải là chui đầu vào lưới sao?
A Y Hạ phập phồng lo sợ, không dám đi theo sau.
Sợ kẻ điên kia đi qua âm thanh của cửa kiểm qua sẽ vang lên…
A Y hạ gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa, phàm là có một chút tiếng vang cô sẽ tìm đường bỏ chạy…
Cũng may nó không có kêu lên.
Nhưng A Y Hạ tuyệt không cảm thấy lạc quan.
Với gương mặt suy sụp, cô nện từng bước chân nặng nề đi thông qua cửa kiểm tra, đi theo Ngân Tô hướng thẳng vào Trung tâm công tác thống kê.
Một bước tiến vào đại sảnh của Trung tâm công tác thống kê, cảm giác lạnh như băng của kim loại xông tới mặt, môi trường được thiết kế đơn giản và trang nhã, ngoại trừ những tiện nghi cơ bản không có một vật trang trí dư thừa nào.
Hoàn cảnh sạch sẽ thoáng đãng này, khiến cho người bên ngoài tiến vào có cảm giác dân tị nạn xuyên việt vào thế giới đô thị tương lai.
Giờ phút này những người đi vào trong đại sảnh đối với nơi này có cảm giác không thoải mái.
Chỉ có những người… mặc đồng phục của nhân viên công tác màu xám bạc cùng nơi này hài hòa, bọn họ mang theo cảm giác ưu việt khi là người của Khu Quang Minh, họ “phục vụ” với thái độ khinh miệt.
A Y Hạ không muốn tới nơi này, cô càng thích làm một con sói trắng tay…
Mỗi lần tiến vào, cô đều có cảm giác không được tự nhiên, lạnh lẽo không có chút nhân khí nào, còn có cảm giác bị theo dõi rất khó chịu.
Ngược lại Ngân Tô rất thong dong, tùy ý đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Tin tức được chiếu trên các màn hình lớn ở bốn phía trong trung tâm.
Màn hình lớn phía trước mặt đang phát nội dung tin tức về tiến độ xây dựng tàu điện ngầm xuyên khu vực của Tập Đoàn Toàn Tri….
Màn hình lớn ở phía sau thì không phát bất cứ nội dung gì.
Bên trái là hình ảnh lệnh truy nã đang nhấp nháy, phần lớn đều có ảnh của đối tượng truy nã cùng đặc điểm, có một số ít không có.
Ngân tô rất nhanh đã tìm thấy lệnh truy nã có danh hiệu “Thái Bạch”, kèm dòng chữ to màu đỏ – ‘dị tộc’.
[Thái Bạch, dị tộc, không rõ giới tính, không rõ tuổi, mang theo một bình rượu hồ lô màu đỏ].
Ngoại trừ lệnh truy nã dị tộc này, Ngân Tô còn nhìn thấy một số lệnh truy nã dị tộc khác, có cái có ảnh chụp, có cái không, nhưng tin tức hữu ích cũng không nhiều.
Không biết do cố ý ẩn đi tin tức hay bọn họ xác thực không có đầu mối.
Màn hình lớn bên phải phát nhiệm vụ, phía trên đủ loại nhiệm vụ.
Phần lớn là Trung tâm công tác thống kê ban bố nhiệm vụ thu thập tài nguyên, cần rất nhiều người, thù lao phân phát dựa trên số lượng thu thập được.
A Y Hạ nói nhiệm vụ thu thập kiểu này, đi ra ngoài một chuyến, một người tối đa có thể kiếm được 300 – 350 đồng vàng, nếu chăm chỉ một tháng có thể đi được bốn năm chuyến.
Tương đương một tháng tiền lương là 1500 – 2000.
Ngoại trừ nhiệm vụ thu thập còn có nhà máy thuê công nhân, những việc này làm một tháng có thể kiếm được 1000 đã là không tệ, có nhà máy bóc lột sức lao động lương trả còn không đến 1000.
Cho dù như vậy, vẫn có không ít người tham gia.
Tiền lương ở thế giới quái vật có chút thấp a…
Chẹp, đồng cấm kỵ quả nhiên không dễ kiếm.
Tốt nhất là mua nó với giá 0 đồng.
Ngoài ra còn có tư nhân tuyên bố tìm đồ vật, tìm vệ sĩ, hộ tống các kiểu…
Những việc này thù lao tương đối thấp, đại khái tầm 500 – 2000, vệ sĩ cùng hộ tống không ghi rõ thù lao, đoán chừng là phải gặp mặt trao đổi.
Ngân Tô đi lòng vòng trong trung tâm công tác thống kê, không tiếp cận những nhân viên của trung tâm, đang chuẩn bị rời đi, bên ngoài đột nhiên xông tới một đám người bẩn thỉu, một người trong số đó đập vào Ngân Tô.
Đối phương nhìn cũng không nhìn cô, trực tiếp đi vào bên trong.
Ngân Tô liếc mắt nhìn quần áo trên người bị cọ dính một vệt máu, ánh mắt lạnh đi mấy phần.
“Chúng ta nhanh đi thôi.” A Y Hạ kéo tay áo Ngân Tô, đứng bên cạnh cô vẻ lén lút.
Ngân Tô liếc nhìn những người đang được phục vụ phía dưới màn hình lớn, lại nhìn dáng vẻ cấp bách muốn rời đi của A Y hạ, “Quen biết?”
“…Ừ.”
“Có thù oán?”
“Có chút ân oán.” A Y Hạ thúc giục Ngân Tô rời đi, “Cái tên mọc vảy rắn có chòm râu dài kia là người dị hóa cấp B, chúng ta đi ra ngoài trước.”
“Ah.” Ngân Tô đứng bất động, khóe miệng thậm chí còn giương lên một chút, “Chị gái, tôi giúp cô giết bọn chúng nha.”
“À?”
A Y Hạ nhìn về phía người dị tộc, mái tóc như rắn đang bay múa khiến gương mặt cô trở nên càng u ám, khiến toàn thân A Y Hạ run lên.
Cô…
Cô ấy đang nói đùa à?
..
…
Người mọc vảy rắn có chòm râu dài đang cùng nhân viên công tác nói chuyện, “Tuyên bố nhiệm vụ thu thập đặc thù.”
Nhân viên công tác liếc nhìn hắn một cái, không lạnh không nhạt nói: “Nhiệm vụ thu thập đặc thù cần giao nộp 100000 đồng vàng.”
“Giao nộp.”
Lúc này nhân viên công tác mới giải quyết cho bọn họ.
Sau năm phút đồng hồ, nhiệm vụ xuất hiện trên màn hình lớn, có thêm hàng chữ to màu đỏ ‘Thu thập đặc thù’ và được đưa lên hàng đầu tiên.