Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 850

A Y Hạ đi cùng dị tộc, tuy lo lắng nhưng vẫn phải duy trì bộ dáng trước đây, xinh đẹp quyến rũ vén tóc, cười lạnh một tiếng:”Anh yên tâm, tôi cho dù chết cũng không tìm anh.” 

“A Y Hạ của chúng ta vẫn là có cốt khí như vậy, tôi càng ngày càng yêu thích cô hơn rồi.”

“Anh thật buồn nôn.”

“Ha ha ha…”

Ông chủ cười ha hả, ánh mắt dính chặt trên cơ thể của A Y Hạ.

Lão ta từ đầu đến cuối đều không thèm nhìn Ngân Tô một lần, căn bản không để cô vào mắt.

Ngân Tô nhìn vào bên trong cửa hàng, bên trong không có khách, một chiếc tủ đơn giản bày một số bộ phận của động vật được chế tạo thành vũ khí.

Đây là cửa hàng vũ khí.

Ngân Tô nhìn ông chủ thêm lần nữa.

[Tế Văn – Người dị hóa – Cấp độ B – Cư dân Khu Sông Tối thuộc Hắc Huỳnh Vực.]

Cấp độ B…

Người dị hóa cấp độ F là thấp nhất, gần như không có năng lực gì, những người này phần lớn là công cụ trong cuộc sống hằng ngày, số lượng rất lớn, cũng là những người vô dụng nhất.

Cấp độ D có năng lực tấn công nhưng chỉ là tầng thấp nhất của chuỗi thức ăn.

Cấp độ C giống A Y Hạ.

Cấp độ B là nhóm người xuất sắc nhất ở khu vực Sông Tối, chỉ cần không tìm đến cái chết, không có kẻ thù, thì căn bản sẽ không có ai chủ động đi khiêu khích họ.

Cấp độ A?

Khu vực Sông Tối có người dị hóa cấp A, nhưng số lượng cực kỳ ít, bình thường họ không lộ diện, dân chúng không thể tiếp xúc đến.

Phần lớn người dị hóa không thay đổi cấp độ trong cả cuộc đời.

Theo tuổi tác và kinh nghiệm tăng lên, họ sẽ trở thành người giỏi nhất trong cấp độ của họ.

Khoảng cách giữa hai cấp độ vừa xa vừa khó vượt qua.

Biện pháp khiến người dị hóa thăng cấp đã được biết:

1. Cắn nuốt người dị hóa khác.

2. Dùng thuốc tiến hóa của Tập đoàn Toàn Tri.

3. Tẩy lễ của Tinh Linh Hội.

“Còn có…” Ở bên ngoài A Y Hạ không dám nhắc đến Hắc Nguyệt, “Bọn họ có ‘Ban Ân’, cũng có thể khiến người dị hóa thăng cấp.”

Ba thế lực lớn ở Thế giới quái vật đều có biện pháp để thăng cấp, an toàn và hiệu quả.

Đáng tiếc, thuốc tiến hóa của Tập đoàn Toàn Tri vô cùng đắt, với cái giá này người bình thường hoàn toàn không thể chi trả được.

Tẩy lễ của Tinh Linh Hội thì cần phải tham gia, có cống hiến nhất định mới đạt được một vị trí.

Về phần Hắc Nguyệt… không cần đề cập đến.

Mà cắn nuốt người dị hóa khác là biện pháp hoang dã, nguy hiểm nhưng chưa chắc thành công, có khả năng còn mất mạng.

Người dị hóa không có tiền và cuộc sống khó khăn muốn tăng trưởng thực lực chỉ có duy nhất biện pháp này.

“Dị năng giả thì sao?”

Cấp độ của dị năng giả và người dị hóa không khác biệt, chỉ là không có cấp F, khi thức tỉnh chính là cấp D, dị năng giả có thể tự mình thăng cấp.

A Y Hạ: “Dị năng giả không nhất định lợi hại hơn người dị hóa, có dị năng giả năng lực còn không bằng người dị hóa.”

Ngân Tô đã hiểu sơ lược, giống như kỹ năng của người chơi, kỹ năng phụ trợ không có khả năng công kích không thể sánh bằng người chơi có khả năng cường hóa cơ thể.

“Ta đánh chết ngươi, dám trộm đồ.”

“Đánh cho ta.”

“Đánh chết cho ta, xem nó còn dám trộm đồ nữa không.”

Ngân Tô và  A Y Hạ đi đến ngã ba, một đứa trẻ gầy yếu bị đám người đấm đá nằm trên mặt đất, người xung quanh đều tránh không đi đến bên kia.

Ngân Tô dừng bước A Y Hạ chỉ có thể dừng lại theo, “Cô đừng xen vào việc của người khác, trêu chọc phải những tên điên này rất phiền phức.”

Ngân Tô nhìn về phía A Y Hạ, cười như không cười, “Cô thấy cô giống người tốt?”

A Y Hạ: “…”

Được rồi, cô không phải.

Đứa trẻ bị đám người kia đánh đến hấp hối, cuối cùng chúng nghênh ngang rời đi, lưu lại đứa bé nằm co ro trên mặt đất.

Ngân Tô chỉ nhìn, không có động tác khác, chờ đám người kia rời đi, cô cũng đi tiếp về phía trước.

Chuyện đánh nhau ẩu đả ở khu Sông Tối là chuyện thường ngày, cô đi qua hai con đường đã có ba vụ, căn bản không có người quản.

Đường đi ở Khu Sông Tối không quá nhỏ, thỉnh thoảng sẽ có xe chạy qua, Ngân Tô còn nhìn thấy trạm xe buýt.

Xe buýt này không giống xe buýt ở trong trò chơi, mặc dù có chút cũ, nhưng vẫn được trang bị khoa học kỹ thuật hiện đại, trên thân xe có mấy chữ “Tập đoàn Toàn Tri” và logo bên cạnh.

Logo gồm các con số hợp thành hình bộ não.

Ngân Tô âm thầm suy nghĩ, không biết chiếc xe buýt này có thể giúp cô rời đi.

Có chút muốn thử….

Nhưng Ngân Tô nhanh chóng đè nén kích động muốn thử, tiếp tục thăm dò bản đồ Khu Sông Tối.

“Phía trước là phố ẩm thực.”

A Y Hạ chỉ vào con đường phía trước.

Đồ ăn ở các cửa hàng khá tương tự nhau, món chính là một loại hơi giống cà rốt. Phần đầu lớn hơn rất nhiều so với thế giới hiện thực, cao khoảng nửa người, có vị hơi nồng và không ngọt, dân cư nơi này gọi là ‘Hồng Thái’.

Một món chính khác là bánh côn trùng chế biến từ sâu, vừa tiện vừa chống đói, rất được cư dân hoan nghênh.

Ngoài ra còn có bánh Dụ Lan lần trước A Y Hạ mang về và một số loại bánh ngọt khác không biết làm từ thứ gì, giá cả không hề rẻ.

Thịt ở đây cũng có nhưng đắt hơn rất nhiều, chế biến rất sơ sài, dùng nước lã đun sôi rồi thả thịt vào, vẫn còn mùi tanh.

Ngân Tô hoàn toàn không muốn ăn, trực tiếp đi qua con đường này.

Hai người vừa đi vừa dừng, không biết đã đi bao xa, đường đi và kiến trúc trước mặt rõ ràng sạch sẽ và ngăn nắp hơn, đường đi rộng rãi và bằng phẳng, ánh đèn đường cũng sáng hơn rất nhiều.

Trên đường và trên không thỉnh thoảng có xe được lái và bay qua, thậm chí có người mặc trang phục được định chế cùng trang bị vũ khí đang tuần tra, nhìn một cái có thể nhận ra nơi này rất giàu có.

“Chỗ này là địa phương phồn hoa giàu có nhất Khu Sông Tối.” A Y Hạ làm hết phận sự mà giới thiệu, “Người ở Khu Quanh Minh ra ngoài bình thường đều tới nơi này, cho nên bên trong có đội giám sát tuần tra, là nơi an toàn nhất của Khu Sông Tối.”

Nơi này giống hệt ở thế giới hiện thực nơi dành riêng cho đám thương nhân, sống phóng túng đầy đủ mọi thứ.

Nếu như xem nhẹ những thứ như yếu tố “đột biến” cùng những phương tiện bay loạn trên không, thoạt nhìn khiến người ta tưởng như đang ở thế giới hiện thực.

Ngân Tô cảm thấy nên nghiêm túc thể nghiệm những phong tục tập quán ở đây, lôi kéo A Y Hạ bắt đầu dạo phố.

A Y Hạ hãi hùng khiếp vía, sợ thân phận của cô bị người khác phát hiện, mỗi lần Ngân Tô hướng vào trong đám người để đi xuyên qua, cô hận không thể hô lớn một tiếng “Cô ta là người dị tộc, bắt lấy cô ta.”

Nhưng sau khi chút tâm tư này nảy lên, lại bắt đầu cảm thấy lo lắng và sợ hãi, sợ cô bị người khác phát hiện, nhắm mắt nhắm mũi đi theo sau Ngân Tô, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía.

Chỗ này cùng thế giới hiện đại không kém hơn bao nhiêu, nhưng có những thứ mà thế giới hiện đại không có, Ngân Tô nhìn xem cửa hàng này, dạo chơi cửa hàng kia. Chủ trì chỉ thong thả dạo chơi, không mua sắm gì.

Sau khi bắt gặp bao ánh mắt khinh bỉ, Ngân Tô tựa hồ đã đi dạo mệt, đứng tại góc phố ít người qua lại nhìn bọn quái vật, không biết đang suy nghĩ điều gì.

“Đó là địa phương nào?” Ngân tô vừa nói vừa chỉ tay về phía trước.

A Y Hạ nhìn theo hướng ngón tay Ngân Tô chỉ. Xuyên qua khe hở của 2 nóc nhà, có thể nhìn thấy một phần kiến trúc bên kia.

Bên kia là tòa nhà hình bán nguyệt màu xám bạc, bốn phía sáng hơn so với địa phương khác, tràn đầy khoa học công nghệ, không tương thích với kiến trúc xung quanh.

“Là Trung tâm quản lý thống kê.”

Bình Luận (0)
Comment