Nhưng mấy ngày nay uống thuốc, sốt cao đã lui ra, nhưng người vẫn hôn mê bất tỉnh, việc này khiến người một nhà vô cùng gấp gáp.
"Phụ thân của Nguyệt Lượng, ông nói phải làm sao bây giờ, đây rốt cuộc là được bệnh gì sao đã uống thuốc nhiều ngày như vậy cũng không tỉnh lại."
"Nếu không, nếu không đi tìm vị Tô tiểu thư kia giúp đỡ?"
Khi Tô Oanh rời khỏi nhà Nguyệt Lượng đã để lại cho bọn họ một phương thức liên hệ, nói cho bọn họ, nếu gặp phải chuyện gì thật sự không giải quyết được có thể thông qua địa chỉ kia tìm được nàng.
Bọn họ thật sự là không có biện pháp, bọn họ muốn dẫn Nguyệt Lượng đến y quán nổi tiếng nhất kinh thành đi xem, nhưng y quán kia quá nhiều người, người đi khám bệnh đến xếp hàng trước, bọn họ lo lắng Nguyệt Lượng không chờ được lâu như vậy.
Bọn họ cũng không muốn đi phiền toái Tô Oanh, dù sao bọn họ cũng chưa từng giúp Tô Oanh cái gì, nhưng nhìn Nguyệt Lượng thế này, bọn họ thật sự sợ hãi.
Cuối cùng, bọn họ quyết định đi tìm Tô Oanh, mặc kệ Tô Oanh có giúp được hay không, kia đều là ân nhân cả đời của bọn họ!
Trong hoàng cung, Tô Oanh đang ngâm mình ở trong không gian.
Bởi vì nàng phát hiện đồ vật nàng lấy ra từ mấy thi thể kia ra xét nghiệm kết quả xuất hiện dị thường!
Cũng may trước khi vùi lấp thi thể nàng đã sao lưu xong hết, quả nhiên phát hiện dạ dày bộ vách bị bỏng cháy ở trong thi thể phát hiện một ít chất độc không nên xuất hiện.
Bởi vì thời gian đã quá lâu, hơn nữa thi thể lại bị lửa đốt cháy, hiện tại nàng muốn xác định loại chất này rốt cuộc là sau khi qua lửa đốt mới hình thành, hay là trước đó đã ở dạ dày của người chết.
Vì muốn có được đến kết quả chuẩn xác hơn, nàng chia làm trăm giám định thí nghiệm vật chất, cuối cùng ra kết quả là, loại độc tố này là tồn tại trong dạ dày phía đó của người chết.
Loại độc tố này muốn nói là xuất hiện ở trên người một hai người cũng thôi, nhưng nàng đào thi thể ra đều có loại độc tố này vậy không bình thường, rốt cuộc lúc ấy nàng đào thi chính là tùy cơ, giữa mấy thi thể cũng có khoảng cách rất lớn, căn bản không phải người bệnh chết đi thời kỳ.
Nói cách khác, đây căn bản không phải là trùng hợp.
Tô Oanh tiêm nước thuốc vào trong ống nghiệm, cuối cùng xác định phân loại loại độc tố này.
Đó là một loại độc tổ chứa cyanide đã được tinh chế cao độ, do quá trình tinh chế và có thể đã được thêm các chất khác, dẫn đến các triệu chứng của người bị nhiễm độc không rõ ràng, gây nhầm lần cho sự đánh giá của các y nhân.
Nhưng, đây đều không phải trọng điểm, quan trọng nhất chính là hóa vật hydro không phải virus, cũng sẽ không lây bệnh.
Lúc trước trận ôn dịch kia Tô Oanh đã cảm thấy nó tới kỳ quái, đi đến cũng quá kỳ quái, nàng chưa từng gặp một loại bệnh truyền nhiễm có thể ở trong thời gian ngắn như vậy bị dập tắt hoàn toàn.
Đây không giống như là bệnh truyền nhiễm, càng như là bị người đầu độc.
Giữa mày Tô Oanh giật giật, cái ý tưởng này nháy mắt lan ra ở trong đầu.
Đúng rồi, đầu độc!
Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy tính khả năng này rất lớn.
Sửa sang lại tất cả báo cáo kiểm tra đo lường, Tô Oanh ra không gian.
Nàng đi đến trước cửa sổ nhìn mặt trời ngả về tây, nàng đã ở trong không gian cả buổi chiều.
"Bạch Sương, đi lấy chút điểm tâm lại đây đi." Làm lâu như vậy nàng cũng đói bụng.
"Vâng."
Chu Khinh đẩy cửa nội điện ra bưng trà nóng đi đến.
"Nương nương uống ly trà nóng trước."
Tô Oanh thất thần gật đầu.
"Khi nào Hoàng Thượng trở về?"
Chu Khinh nhìn sắc trời bên ngoài nói: "Nhìn canh giờ hẳn là không sai biệt lắm, nếu nương nương vội muốn gặp Hoàng Thượng, vậy nô tỳ sẽ đến Ngự Thư Phòng đi truyền lời?"
Tiêu Tẫn sủng ái Tô Oanh rõ như ban ngày, bằng không Chu Khinh cũng không dám nói ra lời như vậy.
Tô Oanh hoàn hồn lắc đầu: "Không vội, chờ hắn trở về cũng được."