[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương (Dịch Full)

Chương 1083 - Chương 1085: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (2)

 Chương 1085: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (2) Chương 1085: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (2) Chương 1085: Là Lúc Thể Hiện Năng Lực Chân Chính Của Ngươi (2)

Bạch Liên đại tiên sau khi trấn an tâm lý xong thì đã bình tĩnh lại, hai tay nàng ta chắp trước ngực nói: "Nương nương an khang, trong mắt bổn tọa chúng sinh bình đẳng, cho dù là nương nương nhưng cũng chỉ là một trong số chúng sinh trong mắt bổn tọa."

"Phụt!"

Tô Oanh bình thường sẽ nhịn không cười, trừ phi thật sự nàng nhịn không được.

"Ngươi nói bổn cung bình đẳng như chúng sinh?"

Khí thế của Tô Oanh thật sự quá mức cường đại, Bạch Liên đại tiên thiếu chút nữa trụ không vững!

"Vâng, trước đạo pháp, mọi người đều bình đẳng như nhau."

"Vậy nếu chúng sinh bình đẳng, vì sao không phải ngươi đi thăm viếng người khác, mà là người khác đến thăm viếng ngươi, cung phụng hương khói cho ngươi, ngươi hưởng thụ nhiều vàng thật bạc trắng người đời cống nạp cho ngươi như vậy, bây giờ ngươi lại nói với bổn cung là chúng sinh bình đẳng?"

Lời này sẽ làm Bạch Liên đại tiên oán hận mất bình tĩnh sao... Tư duy của Hoàng hậu thật sự rất xảo quyệt!

Nhưng nói trắng ra là không dễ dàng như vậy!

Bạch Liên đại tiên mạnh mẽ trấn định lại, vẫn cố đấm ăn xôi nói: "Là ở trước mặt đạo pháp, chúng sinh đều bình đẳng."

"Bổn cung không muốn nghe ngươi nói nhảm, chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi dùng thứ gì để vẽ lá bùa này?"

Tô Oanh đưa đống bùa giấy còn lại ném ra trước mặt Bạch Liên đại tiên.

Bạch Liên đại tiên nhìn bùa giấy nói: "Là chu sa thêm vào linh vật trong thiên địa."

Bạch Liên đại tiên vừa nói xong đã bị Tô Oanh nắm cằm: "Bổn cung ghét nhất là người nói dối, bổn cung cho ngươi một cơ hội để trả lời lại cho thành thật."

Tô Oanh không dùng sức, nhưng Bạch Liên đại tiên lại cảm thấy cằm của mình giống như bị kìm sắt kìm lại, đau đến mức nước mắt nàng ta cũng muốn chảy ra, ai có thể nói cho nàng ta biết, sao bậc Mẫu Nghi Thiên Hạ như nàng lại dũng mãnh như vậy!

Bàng thị thấy Tô Oanh bất kính với Bạch Liên đại tiên như thế, nàng ta sốt ruột đến độ muốn tiến lên, Nhiếp lão phu nhân liếc mắt một cái, hai bà tử lập tức tiến lên ngăn cản Bàng thị.

"Bổn tọa không biết nương nương muốn nghe cái gì, lời bổn tọa nói toàn là sự thật."

Là một kẻ lừa đảo, Bạch Liên đại tiên có chút tố chất tâm lý.

"Vậy ngươi nói cho bổn cung nghe, ngươi có năng lực gì ở trên người?"

Bạch Liên đại tiên còn chưa mở miệng, Bàng thị lập tức khẩn cấp vì nàng ta bẩm báo: "Nương nương, Bạch Liên đại tiên có thể cải tử hồi sinh, còn có thể xoa dịu bệnh tật trên người giáo chúng, là tiên nhân thật sự!"

Lông mày Bạch Liên đại tiên run rẩy, thiếu chút nữa nhảy dựng lên muốn đánh vào mặt Bàng thị một cái, bổn tọa khiến ngươi phải lắm mồm sao!

"Ồ? Phải không, thật lợi hại nhỉ?"

"A!"

Tô Oanh vừa dứt lời, nàng thuận tay cầm chén sứ bên cạnh đập vỡ lên bàn, cầm một mảnh sứ nhỏ lên cắt qua mu bàn tay trắng nõn của Bạch Liên đại tiên, Bạch Liên đại tiên bị dọa sợ đến mức kinh hãi kêu lên thành tiếng.

Dòng huyết đỏ tươi trong nháy mắt dọc theo mu bàn tay trắng như tuyết chảy xuôi xuống, tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người.

Tô Oanh chậm rãi đứng dậy, cụp mắt từ trên cao nhìn xuống nàng ta: "Mau, đến lúc thể hiện năng lực chân chính của ngươi rồi."

Bạch Liên đại tiên đau phát khóc, bàn tay chảy máu cứng đờ run lẩy bẩy ở nơi đó.

"Đại tiên, đại tiên người mau, mau dùng tiên thuật xoa dịu vết thương của người để chứng minh cho nương nương thấy người lợi hại như thế nào đi!"

Con mẹ nó tiện nhân này đúng là khắc tinh của nàng ta mà!

Con ngươi Bạch Liên đại tiên nhanh chóng lay động để suy nghĩ biện pháp ứng phó, nhưng chỉ nhìn giày của Tô Oanh nàng ta cũng có thể cảm giác được một lực áp bách đập vào mặt, nàng ta gấp gáp muốn chết, bây giờ phải giải quyết như thế nào đây!

Không đối phó được, vậy thì cứ giả chết là được!

Bạch Liên đại tiên trợn mắt lật người ngã xuống.

Nhưng nàng ta vừa ngã xuống, lập tức kêu "A" một tiếng rồi nhảy dựng lên.

Bình Luận (0)
Comment