Cả quá trình, Tô Oanh đều an tĩnh ngồi trên ghế quan sát, mãi đến khi ba người hoàn toàn ổn định lại mới nhàn nhạt mở miệng.
"Bị doạ rồi sao?"
Ba người mặt mũi trắng bệch, không nói nên lời.
"Vậy các ngươi có biết, những chuyện như vậy, trong đời Hoàng Thượng phải kinh qua biết bao nhiêu lần không?"
"Nương, Nương tha tội, là, là chúng tiểu nữ vô dụng..."
Tô Oanh ánh mắt sắc lạnh: "Chắc là các ngươi vẫn chưa quên, bổn cung nói hôm nay muốn khảo nghiệm các ngươi cái gì, là gan dạ, thân là người của Hoàng Thượng, lúc Hoàng Thượng gặp nguy hiểm, việc đầu tiên phải làm là gì?"
Ba người run rẩy, trong đầu nghĩ đến khi đó đúng là bóng dáng Tô Oanh không hề do dự xông lên.
Bảo vệ Hoàng Thượng...
Lúc gặp phải nguy hiểm, thân là người của Hoàng Thượng thì đáng lẽ nên lập tức bảo vệ Hoàng Thượng chu toàn.
" Đã hiểu ra chưa? Trong ba cái rương này vốn đều chỉ là nước đá mà thôi, mà sự xuất hiện của đám thích khách đó mới thực sự là khảo nghiệm của Bổn Cung dành cho các ngươi, giá trị của nữ tử, không chỉ có làm ấm giường cho nam nhân, các ngươi đều không thông qua khảo nghiệm, xuất cung đi thôi."
Ba người ngã ngồi xuống đất, nhưng không biết vì sao, không thành công ở lại các nàng cũng không cảm thấy tiếc nuối gì.
"Vâng, đa tạ Nương Nương dạy dỗ, tiểu nữ cáo lui."
Sau khi ba người rời đi, Tiêu Tẫn từ đầu chí cuối giữ vẻ đoan chính mới nắm chặt tay Tô Oanh, thần sắc trịnh trọng nhìn nàng nói: " Nếu thật sự gặp phải chuyện như vậy, ta tuyệt đối sẽ không cho phép nàng xông lên."
Tô Oanh cảm thấy sự ấm áp trong lòng bàn tay hắn, nắm chặt lại bàn tay to lớn của hắn: " Không giữ được mỹ nhân lại, không thấy đáng tiếc sao?"
"Nếu là người khác khiến nàng không vui, ấy mới là đáng ghét."
Tô Oanh cười nhẹ một tiếng: " Chuyện này ta không quản nữa, phiền phức phía sau chàng tự giải quyết đi." Thái độ của nàng đã bày ra rất rõ ràng rồi, nếu muốn tiến cung thì phải trải qua khảo nghiệm của nàng, không thì cứ đi tìm Tiêu Tẫn đi.
Tiêu Tẫn nắm lấy tay nàng đứng dậy đi ra phái ngoài điện: "Ừm, nếu như lại có người dám đến làm phiền nàng nữa, vậy Trẫm sẽ đập nát cái đầu chó của hắn."
"Tiêu Tẫn chàng thật là càng ngày càng bạo lực rồi."
"Nếu không bọn chúng đều tưởng rằng nắm đấm của Trẫm không đủ cứng."
"Ha ha ha ha."
Ba vị tiểu thư rất nhanh đã được đưa ra ngoài cung, người nhà các nàng sớm đã đợi ở ngoài cung, thấy các nàng đi ra lập tức lên nghênh đón.
" Đây, đây là có chuyện gì thế? Sao sắc mặt lại kém thế này?" Người nói là phu nhân khâm thiên giám, thấy mặt nhỏ của nhi nữ nhà mình trắng bệch đến son phấn cũng không che nổi không tránh khỏi kinh ngạc.
"Nương, nương, con, con không muốn tiến cung, con không muốn tiến cung nữa!"
Cuối cùng ba người đều trượt, ván cược của Mạc Đồ toàn thắng!
Bởi vì mọi người đều cảm thấy, Hoàng Hậu có lợi hại thế nào cũng sẽ không dám quá cứng rắn đối với chuyện nạp thiếp cho Hoàng Thượng, ai mà biết được, nàng lại thuật sự đủ cứng rắn!
Nhưng cũng vì như thế, mà tổn hại không biết bao nhiêu lợi ích của thế gia quý tộc, nữ nhi nhà mình không thể tiến cung tranh sủng, từ nay về sau không phải chỉ còn mình phủ Thừa Tướng thống trị hay sao?
Không ít thế gia quý tộc đều đồng lòng dâng tấu chương, chỉ trích Tô Oanh ghen tuông đố kỵ, mong Hoàng Thượng tuyển lại phi tần.
Thượng triều buổi sáng, Tiêu Tẫn cho Trương Thư Minh trực tiếp đem hết đống tấu chương chỉ trích Tô Oanh ra: " Những tấu chương này đều do vị ái khanh nào viết thế, cầm hết về đi."
Chúng đại thần nhìn đống tấu chương chất cao như núi không ai bước lên.
Tiêu Tẫn cũng không giận, chỉ tuỳ tiện nhặt một quyển tấu chương mở ra, trên đó viết một đống những từ ngữ khảng khái nhiệt huyết, đầu tiên là dẫn chứng kinh điển, sau đó là văn chương lai láng kể tội Tô Oanh có lỗi với tổ tiên thế nào.