Tô Oanh từ bình phong sau đi ra, mắt phượng không có bất kì dao động gì dừng ở trên người Lục Ý.
"Sao ngươi biết được Long Bát muốn tạo phản?"
"Thưa, thưa thành chủ, khi tiểu nữ tử là đi hầu hạ hắn ta trong lúc vô ý nghe thấy hắn ta nói với người của hắn ta, tiểu nữ tử ý thức được chuyện này nghiêm trọng cũng không dám trì hoãn tới báo cho thành chủ, nhưng lúc rời đi bị bọn họ phát hiện, trong quá trình chạy trốn gặp được người của An Bảo Cục, nhưng ai biết, bọn họ lại giết người An Bảo Cục!"
"Ngươi đến hoa lâu hầu hạ khi nào?"
"Thưa thành chủ, là nửa năm trước, hắn ta nói ta xinh đẹp, thích gương mặt này của ta không có việc gì sẽ để ta đến trước mặt hầu hạ."
Tô Oanh không hỏi nhiều, chỉ cho người tiến vào đưa Lục Ý tới thiên điện.
Lục Ý bị dẫn đi sau đó Tô Oanh đã ra khỏi nội điện.
"Đi, chuẩn bị ngựa, bổn thành chủ tự mình đi qua nhìn xem."
"Vâng."
Lục Ý nghiêng người đứng ở cạnh cửa, nghe động tĩnh Tô Oanh rời đi sắc mặt dần trầm xuống.
Khi Tô Oanh đuổi tới hoa lâu, thủ vệ trong thành đã tới chi viện.
Tình hình hai bên nhân mã chiến đấu kịch liệt.
Long Bát đứng ở trên lầu cao thấy Tô Oanh tới, đôi mắt lộ ra một tia âm độc.
"Động thủ."
Tô Oanh mới vừa bước vào hoa lâu, cửa phía sau ầm ầm đóng lại.
Đêm nay khách nhân đã sớm chạy chối chết, trong đại đường đều là thi thể.
"Thành chủ!"
Phó chủ sự An Bảo Cục thấy Tô Oanh tới, lập tức tiến lên.
"Long Bát đâu?"
"Ở đâu?"
Tay phó chủ sự chỉ lên trên.
Bốn mắt nhìn nhau, Long Bát cảm giác được sát khí nồng đậm.
Mặc dù đã chuẩn bị tốt vạn toàn, mà khi thật sự đối diện với Tô Oanh, hắn ta vẫn sợ hãi theo bản năng.
Tô Oanh lấy xiềng xích trên người ra ném lên lan can tòa nhà, móc sắt quặp chặt sau lan can nàng đã bay lên.
Long Bát ở tầng cao nhất thấy Tô Oanh sắp đến trước mặt mình, hắn ta xoay người chạy vào trong phòng.
Tô Oanh lắc mình một cái đuổi theo vào.
"Ầm" một tiếng, cửa phòng đóng lại, trong phòng lại không có bóng dáng của Long Bát.
Tô Oanh đi đến trước cửa sổ, đã thấy bóng người to mọng của Long Bát đã tới hậu viện, đang chạy tới chỗ ở của hắn ta.
"Muốn chạy, không dễ dàng như vậy."
Bên kia.
Sau khi Tô Oanh rời đi Lục Ý vẫn luôn đứng ở cửa nghe động tĩnh bên ngoài.
Xác định bên ngoài không có người tuần tra sau đó nàng ta lặng yên không một tiếng động mở cửa điện ra đi ra ngoài.
Hộ vệ canh giữ ở ngoài cửa nghe thấy động tĩnh quay đầu nhìn, còn chưa mở miệng, Lục Ý đã tiến lên đánh nhau với hắn.
Mười lăm phút sau, hai thủ vệ đều ngã xuống mặt đất.
Lục Ý kéo hai người vào thiên điện, cởi y phục trên người một người xuống chính mình thay, xác định giả dạng sẽ không khiến người nhìn ra bất kì sơ hở gì, nàng ta mới từ thiên điện rời đi.
Lục Ý lại tìm đến chủ điện của Tô Oanh, ở bên trong tìm được bản đồ cấu tạo toàn bộ cung điện, đã biết vị trí đại lao.
Nàng ta cẩn thận đi về phía đại lao, một đường đi cũng đã thăm dò quy luật thủ vệ nơi này.
Nơi này không một tầng chỉ có một đội nhân mã tuần tra, chỉ cần tránh đội nhân mã kia, sẽ không bị phát hiện.
Nàng ta tìm đến ngoài đại lao giam giữ Tạ Duệ, bên ngoài có mười mấy thủ vệ.
Nếu xông vào nàng ta khẳng định không cứu được người, cũng may nàng ta đã sớm có chuẩn bị.
Nàng ta lấy ra một chuỗi pháo từ trên người bậc lửa ném đi.
"Bùm bùm" mùi thuốc súng xen lẫn với một mùi thuốc nhàn nhạt tứ tán ra ở trong không khí.
Biến cố bất ngờ xảy ra khiến thủ vệ đều hoảng sợ.
Chờ đến khi pháo hoa đều tan đi, tất cả thủ vệ đều ngã xuống mặt đất.
Lục Ý che miệng mũi bằng vải ướt lại, nhanh chóng thuận lợi lấy chìa khóa từ thủ vệ mở cửa chạy vào.
Tòa đại lao này ngày thường cơ bản đều trống, hiện tại bên trong cũng chỉ giam một mình Tạ Duệ.