[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương (Dịch Full)

Chương 372 - Chương 372: Cuối Cùng Cũng Làm Chuyện Của Người (1)

 Chương 372: Cuối Cùng Cũng Làm Chuyện Của Người (1) Chương 372: Cuối Cùng Cũng Làm Chuyện Của Người (1) Chương 372: Cuối Cùng Cũng Làm Chuyện Của Người (1)

Kiều Dương lại nói: "Mông đại thúc, chúng ta vẫn là trở về sớm đi, hiện tại đi nhanh chút, trước trời tối nói không chừng là có thể trở về."

Mông Tư lại lắc đầu nói: "Đêm qua mọi người đều không ngủ, hôm nay cũng không có tinh thần, đều nghỉ đi." Nói xong, ông để tất cả mọi người ngừng lại.

Kiều Dương cũng chỉ có thể xoay người xuống ngựa tìm một chỗ nằm, đùi của hắn vẫn luôn bị ma sát đến đau nhức.

Mông Tư xoay người xuống ngựa, cầm cái túi nước chậm rãi đi một vòng vòng quanh tất cả xe.

Ở lúc đi đến một chiếc xe ở giữa, Mông Tư đột nhiên rút bội đao bên hông ra nhanh chóng đâm phía dưới xe!

"A!"

Đáy xe đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.

Giây lát, một bóng dáng từ dưới chạy ra.

Mọi người nghe thấy động tĩnh, rối rít cảnh giác chạy tới.

Đối phương xem thấy mình bại lộ hành tung xoay người muốn chạy, Mông Tư nào sẽ cho hắn ta cơ hội chạy trốn, bội đao trong tay xoay tròn bay ra ngoài.

"A!"

Chân đối phương bị bội đao đâm trúng, đau đến hắn ta ngã trên mặt đất.

Người còn lại thấy thế xông lên trước bắt người.

"Tiểu tử thúi, thật to gan, lại dám trộm xe của chúng ta! Nói, ngươi là người nào phái tới?" Kiều Dương đá một chân vào giữa bụng của đối phương, sau khi người nọ ngã xuống, đã không có động tĩnh.

Kiều Dương kéo người tới thăm dò, không còn thở!

"Ta, khi nào công phu của ta lợi hại như vậy..." Kiều Dương có chút không biết làm sao, lại hơi vui mừng, hắn lại một chân đá chết người?

Mông Tư đánh vỡ ảo tưởng của hắn: "Là tự vẫn."

"Gì?"

Mông Tư bóp miệng của đối phương ra, khóe miệng có một dòng máu đen tràn ra: "Trong miệng giấu độc, là cắn độc tự sát."

"A, cắn độc tự sát."

Sắc mặt của Mông Tư hơi trầm xuống, người giống như là tử sĩ bị huấn luyện ra, đối phương lại phái tử sĩ tới theo dõi bọn họ, người sau lưng sợ là lai lịch không nhỏ: "Các ngươi kiểm tra cẩn thận mỗi một chiếc xe, nhìn xem còn có giấu người hay không."

"Vâng."

Kiều Dương nhìn nơi người chết không nhịn được tò mò: "Mông đại thúc là phát hiện hắn ta trốn ở dưới xe như thế nào?"

"Vừa rồi ta đi theo phía sau xe là phát hiện có nước từ phía dưới xe chảy ra." Mông Tư cũng không phải vẫn luôn đi ở phía trước, mà là vẫn luôn tuần tra không ngừng qua lại, khi đi đến phía sau, đã phát hiện có một chiếc xe có dòng nước chảy ra, ông ấy cảm thấy không đúng đã chạy tới chiếc xe bên cạnh, thấy người lái xe cũng không có gì khác thường, đã đoán dưới xe có thể giấu người.

Lúc này mới để đội ngũ dừng lại nghỉ ngơi, chính là vì rút con "Đỉa" hấp thụ ở trên xe này ra.

"Vực trưởng, xe khác chúng ta đều kiểm tra qua, không phát hiện người."

Mông Tư không yên tâm, lại tự mình kiểm tra một lần, xác định xác thật không có người lúc sau mới để mọi người lên xe tiếp tục xuất phát.

Nhưng ông cũng không lập tức đi về phía Bắc Hoang, mà là sau khi tới Bắc Hoang vẫn luôn đi loanh quanh ở bên ngoài.

Có trải qua phía trước, mọi người cũng đều không có bất kì nghi ngờ gì, an tĩnh đi theo Mông Tư, mãi cho đến khi sắc trời tối xuống, xung quanh đều tối đến xem không thấy đường, Mông Tư mới để cho bọn họ tiến vào Bắc Hoang đi về phía Lão Hổ Doanh.

"Mông đại thúc, có phải có người đi theo chúng ta hay không?" Kiều Dương đi đến bên người Mông Tư thấp giọng hỏi.

Mông Tư gật đầu, vốn ông ấy cũng không phát hiện, nhưng người trốn ở dưới xe tự vẫn, có thể là đối phương bởi vì sốt ruột thoáng bại lộ hành tung của mình.

"Những tạp chủng đó, Nhị gia ta thật sự muốn một đao kết liễu bọn họ."

"Chúng ta không biết đối phương có bao nhiêu người, không cần hành động thiếu suy nghĩ."

Kiều Dương nén giận: "Mông đại thúc ngươi yên tâm, ta sẽ không xúc động."

Mông Tư để đội ngũ đi trước, mình chắn ở phía sau, vào Bắc Hoang sau đó những người đó lại muốn đuổi theo bọn họ nhưng không dễ dàng như vậy, nhưng lương thực rất nặng, xe sẽ để lại ấn ký rất rõ ràng trên mặt đất, ông ấy ở lại, chính là muốn xóa đi những ấn ký đó.

Bình Luận (0)
Comment