[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương (Dịch Full)

Chương 798 - Chương 798: Đến Để Cướp Bóc (2)

 Chương 798: Đến Để Cướp Bóc (2) Chương 798: Đến Để Cướp Bóc (2) Chương 798: Đến Để Cướp Bóc (2)

Tô Oanh vừa chạy vào đã có cướp biển chú ý tới nàng, thèm muốn bao vây lấy nàng.

Tô Huỳnh giơ tay chém xuống không có một chút chần chờ, mãi cho đến khi đầu lìa khỏi cổ thì những tên cướp biển kia cũng chưa phục hồi tinh thần lại.

Nàng để lại một người sống, chĩa mũi dao vào giữa lông mày hắn ta: "Thủ lĩnh của các ngươi ở đâu?"

Tên cướp biển đã bị tốc độ đưa tay nhanh đến đáng sợ của Tô Oanh làm cho sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất, hắn ta kinh ngạc nhìn Tô Oanh run rẩy môi nói: "Ở, ở thuyền, trên thuyền, ở trên thuyền."

Vừa dứt lời, cái đầu tròn vo của hắn ta lập tức lăn xuống đất, máu bắn tung tóe lên mặt Mạc Đồ.

Mạc Đồ sợ hãi nhìn Tô Oanh một cái rồi lập tức nhìn về phía Tước Tước: "Tước Tước, Tước Tước."

"Ca ca, ca ca, muội ở đây." Tước Tước rất nghe lời toàn bộ quá trình đều nhắm mắt lại, cho dù nghe thấy giọng nói của Mạc Đồ cũng không mở mắt.

Tô Huỳnh cởi người từ trên người xuống giao cho Mạc Đồ: "Nếu không có năng lực bảo vệ con bé thì đi theo ta."

Mạc Đồ căng thẳng nói: "Ta có thể."

"Được."

Tô Oanh không hỏi nhiều lập tức xoay người chạy về phía bờ biển nơi thuyền đậu.

Nàng trở lại bờ biển thấy không có ai canh giữ dưới thuyền, nàng nhanh chóng dọc theo thang gỗ leo lên.

Tên cướp biển canh giữ trên boong tàu nghe thấy tiếng động đảo mắt nhìn.

"Kẻ nào, giết!"

Tô Oanh ném đao lớn trong tay ra, thoáng cái lập tức đâm trúng tim của một cướp biển trong đó.

Những tên cướp biển còn lại thấy thế nhao nhao tới giết, Tô Oanh nắm chặt nắm đấm, đánh một đấm vào ngực đối phương, chỉ nghe thấy "rắc rắc" một tiếng, xương ức trong ngực đứt gãy, trực tiếp đâm vào tim đối phương.

Người trong khoang thuyền nghe thấy tiếng động cầm một con dao rựa rất lớn đi ra.

Vừa lúc nhìn thấy Tô Oanh một phát bẻ gãy cổ thủ hạ của hắn ta.

Người tới chính là thủ lĩnh của đám cướp biển.

Dáng người hắn ta rất cao, trên mũi còn xỏ một chiếc khuyên mũi rất to, nhìn qua giống như một con trâu đực.

"Có chút bản lĩnh, nhưng cũng khó thoát khỏi cái chết!" Nam nhân không nói nhảm, đao lớn trong tay cực kỳ khí thế chém thẳng về phía Tô Oanh.

Tô Oanh lưu loát hạ eo né tránh, nhưng lưỡi đao sắc bén đã xé rách áo ngoài, lộ ra bộ quần áo lặn màu đen của nàng.

Nam nhân tham lam nhìn dáng người mảnh mai của Tô Oanh dưới bộ lặn, cười lạnh một tiếng sau đó tiếp tục xuất chiêu.

Tô Oanh nhanh chóng lui về phía sau rồi nhảy thẳng lên khoang thuyền, nhân lúc đối phương không chú ý cưỡi ở trên cổ hắn ta.

Hai chân của nàng khóa chặt bả vai đối phương, làm cho cổ và bả vai đều cứng ngắc không thể nhúc nhích được.

Trong lúc nam nhân vẫn còn kinh ngạc sao Tô Oanh lại khỏe như vậy thì con dao găm của Tô Oanh đã đặt trên đỉnh đầu của hắn ta.

"Còn động nữa thì ta sẽ lập tức xốc đỉnh đầu của ngươi lên cho ngươi!"

Nam nhân sợ hãi nhanh chóng dừng tay lại.

Gót chân Tô Oanh đá một cái lập tức đá rơi đao lớn trong tay đối phương, nhanh chóng lấy dây thép ra trói hai tay hắn ta lại.

"Đi, xuống thuyền."

Nam nhân bị Tô Oanh cưỡng chế phải xuống thuyền.

Tô Oanh mang theo hắn ta đi vào hòn đảo: "Đám súc sinh các người dừng lại hết cho ta, nếu không ta sẽ giết hắn."

Rất nhanh đã có cướp biển chú ý tới Tô Oanh, khi bọn họ phát hiện thủ lĩnh của mình nằm trong tay Tô Oanh thì đều như hổ rình mồi nhìn chằm chằm về phương hướng của hai người.

Dần dần càng ngày càng nhiều cướp biển đi về phía này.

"Nếu ngươi dám động đến thủ lĩnh của chúng ta, hôm nay chúng ta sẽ giết hết toàn bộ hòn đảo này!"

Tô Oanh cười lạnh một tiếng: "Phải không, ta thấy rõ ràng là các ngươi muốn ta giết chết hắn, để cho phó thủ lĩnh lên giữ chức?"

Lời này làm cho sắc mặt thủ lĩnh đám cướp biển tối sầm lại, tức giận trừng mắt nhìn đám cướp biển nói: "Còn ngây ra đó làm gì, mau chóng buông vũ khí xuống, trở lại trên thuyền."

Bình Luận (0)
Comment