Tô Oanh bước ra phía sau lưng hắn ta, đâm ngân châm vào cổ.
Thân thể nam nhân lập tức cứng ngắc, sau đó, một cảm giác kỳ lạ quét qua cơ thể hắn ta, tầm mắt hắn ta dần dần mơ hồ, đôi mắt trải đầy tơ máu.
"Tha, tha... tha mạng..." Nam nhân nói không ra hơi, cả người như bị thổi phồng, ngay cả đầu óc cũng căng chặt đến mức toàn thân căng lên.
Người có thể trở thành gián điệp đều phải trải qua khảo nghiệm các loại cực hình khác nhau, kiểu tra tấn này nhìn như không đau, nhưng có thể khiến người ta hồn lìa khỏi xác gần như muốn mạng.
"Nói, ngươi làm việc cho ai!"
Sắc mặt nam nhân dữ tợn, gân xanh trên trán trên cổ nhô lên,"Nước Sở, quốc vương, ta là nước Sở... A!"
Nam nhân chưa nói hết lời, các vết sưng tấy trên người càng dữ dội hơn, mạch máu giống như muốn nổ tung bất cứ lúc nào.
"Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi rốt cuộc đang làm việc cho ai?"
Sắc mặt nam nhân càng dữ tợn,"Tha, tha mạng... Là, là... Ặc!" Lời còn chưa nói hết, miệng hắn phun máu đen, ngoẹo đầu tắt thở.
Tô Oanh rút ngân châm, bóp miệng hắn nhìn, trong miệng đầy máu đen, trúng độc mà chết.
Sắc mặt Tô Oanh cũng trầm xuống.
Nàng đứng dậy, ra phòng ngoài cởi trói cho Chu Khinh và đồng bọn của nàng ta,"Trên người các ngươi cũng giấu độc có thể tự sát bất cứ lúc nào à?"
Chu Khinh lắc đầu,"Không có, chúng ta không phải tử sĩ, không giấu độc trên người."
"Nhưng người kia trong quá trình ta tra hỏi đã độc phát bỏ mình."
Chu Khinh nghi ngờ, nàng ta đi sang phòng bên cạnh, nhìn thấy người nam nhân đã không còn hơi thở.
Nàng ta bước đến kiểm tra, sau đó chắc chắn Tô Oanh không lừa gạt nàng ta, người này thật sự trúng độc chết.
"Người này ở vị trí nào trong các người, bình thường phụ trách chuyện gì?"
Sắc mặt Chu Khinh có chút khó coi nói: "Hắn ta là phó chủ sự của bọn ta." Chính là phó chủ sự phụ trách do thám nước Tấn, tất cả tin tức bọn họ truyền tới nước Sở, đều sẽ qua hắn xử lý, ngoại trừ tin hôm qua nàng ta bị Tô Oanh uy hiếp.
Nếu như phó chủ sự mang ý đồ khác, vậy tuyệt đối là tai họa ngập đầu đối với bọn họ.
Nếu như hắn bị nước Tấn thu hàng, vậy tất cả sắp xếp của bọn họ ở nước Tấn cũng sẽ bị triệt tiêu, đây là khả năng xấu nhất.
Còn có một khả năng khác là hắn ta đã bị người có lòng mưu phản ở nước Sở thu mua, thông qua bọn họ truyền lại tin tức bọn họ điều tra được ở nước Tấn, để cho đối phương đề phòng được mọi tình huống.
"Trên đời này, làm gì cũng sẽ để lại dấu vết, bây giờ vẫn chưa xác định được chủ sự của các ngươi có vấn đề hay không, nếu là phó chủ sự của các ngươi, vậy bình thường hắn ta làm gì, đặt chân ở nơi nào, chắc ngươi cũng biết chứ?"
Chu Khinh gật đầu, trước đây nàng ta chính là trợ thủ cho phó chủ sự, mặc dù không phải chuyện gì nàng ta cũng biết, nhưng cũng biết được một phần công việc,"Ta biết một ít."
"Vậy bắt đầu từ nơi ngươi biết, xem có điều gì khả nghi không."
"Được, ta sẽ đi điều tra."
Chu Khinh đang định xoay người rời đi, chợt thấy không đúng, nàng ta kinh ngạc quay đầu nhìn Tô Oanh, mệnh lệnh này từ miệng nàng nói ra sao lại như đương nhiên như vậy?
Quan trọng là, nàng ta lại tự động nghe theo?
Nước Sở, kinh thành.
Chủ sự phụ trách thăm dò việc nước Tấn kinh ngạc không thôi khi nhận được tin Chu Khinh truyền đến.
Xem đi xem lại, sau khi chắc chắn mình không nhìn nhầm, hắn ta cứ do dự và tiến cung, tiến vào ngự thư phòng.
"Hoàng thượng, đây là tin từ nước Tấn truyền tới, nói là nhìn thấy Hoàng hậu nương nương ở biên giới Sở, Tấn."
Đôi mắt Tiêu Tẫn kinh ngạc trừng lớn, hắn đứng dậy, cầm lấy tin trong tay chủ sự xem.
Chữ phía trên con dấu là của gián điệp nước Tấn không sai, nhưng tính xác thực của tin này chưa rõ, dù sao khu vực biên giới của Thương Giang và Sở, Tấn ở hai hướng hoàn toàn khác, làm sao Tô Oanh có thể xuất hiện ở đó?