[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương (Dịch Full)

Chương 979 - Chương 981: Tứ Hôn Cho Các Ngươi (1)

 Chương 981: Tứ Hôn Cho Các Ngươi (1) Chương 981: Tứ Hôn Cho Các Ngươi (1) Chương 981: Tứ Hôn Cho Các Ngươi (1)

"Tô Oanh! Con tiện nhân này! Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Mau trả lại cho ta!"

Tô Oanh quan sát bông hoa ngọc được khắc trên trâm gỗ, khẽ cau mày hỏi: "Một tác phẩm chạm khắc tinh xảo như vậy có vẻ được làm từ tay một bậc thầy cao tay. Ngươi sẽ không tin là do người nào đó tự tay khắc tặng ngươi chứ?"

"Tô Oanh, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

Tô Oanh thản nhiên ngước mắt lên, ánh mắt lạnh lùng: "Ai đưa cho ngươi cái này?"

Tô Ngọc Nhan mím chặt môi không nói gì.

"Tiêu Thế Hàng?"

Con ngươi nàng ta đột nhiên co lại, vẻ mặt khiếp sợ ngẩng đầu nhìn Tô Oanh.

Phản ứng này khiến Tô Oanh càng khẳng định đáp án trong đầu nàng: "Tô Ngọc Nhan, bản cung không ngờ ngươi lại ngu xuẩn như vậy, đường đường là tiểu thư tướng phủ lại tự coi thường thân phận mình. Ngươi thử đoán xem, nếu ta cầm cây trâm gỗ này đi tìm Tiêu Thế Hàng thì hắn ta có thừa nhận đây là đồ hắn ta đưa cho ngươi không?"

Lời nói của Tô Oanh khiến Tô Ngọc Nhan đang tức giận từ từ bình tĩnh lại.

Nàng ta hơi hếch cằm lên, để lộ gương mặt thanh tú, nói: "Chắc chắn Đại công tử sẽ thừa nhận, ngài ấy chưa đến phủ cầu hôn chẳng qua chỉ sợ phụ thân không đồng ý với thân phận thương nhân thôi."

"Ồ! Thật sao?" Tô Oanh bảo cấm quân cầm trâm gỗ đi tìm Tiêu Thế Hàng: "Ngươi hỏi xem hắn ta có đồng ý cưới Tô Nhị tiểu thư không, nếu đồng ý, bản cung sẽ tứ hôn cho bọn họ ngay lập tức."

Vẻ mặt Tô Ngọc Nhan đầy mong chờ: "Chuyện nương nương nói là thật sao?"

Tô Oanh khẽ cười: "Thật hơn vàng."

Tô Ngọc Luân im lặng nằm trên giường, mặc dù rất tức giận vì chuyện ngu xuẩn Tô Ngọc Nhan đã làm ra nhưng ông ta cũng muốn biết rốt cuộc chuyện của Tiêu Thế Hàng và Tô Ngọc Nhan là thế nào.

Cấm quan đến phủ Giang Ninh vương đúng lúc Tiêu Thế Hàng định ra ngoài, sau khi nói rõ mục đích đến tìm hắn ta, sắc mặt Tiêu Thế Hàng thay đổi mấy lần.

"Các ngươi có nhầm không vậy? Tại hạ chưa từng nhìn thấy thứ này, càng đừng nói đến chuyện đưa cho nữ tử. Tặng và nhận quà riêng tư là chuyện tại hạ chưa từng làm, nếu Tô Nhị tiểu thư có gì hiểu lầm, ngày khác tại hạ sẽ đến nhà giải thích rõ ràng, tránh tạo ra khoảng cách giữa hai nhà."

Sau khi cấm quân quay về đã bẩm báo toàn bộ lời nói của Tiêu Thế Hàng không sót một chữ, toàn bộ đều rơi hết vào tai Tô Ngọc Nhan.

Sắc mặt Tô Ngọc Nhan trắng bệch, nàng ta ngồi bệt xuống đất, không dám tin lắc đầu nói: "Không thể nào! Không thể có chuyện đó được! Ngài ấy chắc chắn sẽ không nói như vậy!"

Tô Oanh day day huyệt thái dương đau nhức, nói: "Vậy thì bản cung sẽ làm người tốt đến cùng, ta sẽ đích thân hỏi thăm cho ngươi."

Tô Oanh đã đoán được Tô Ngọc Nhan sẽ không tin tưởng nhưng lời nàng ta không muốn nghe nên đã bảo cấm quân dẫn cả Tiêu Thế Hàng về đây, bây giờ người đang ở chính viện Tô phủ.

Tô Ngọc Nhan bị Chu Khinh dẫn vào từ cửa sau, còn Tô Oanh thì đi vào từ cửa trước.

Tiêu Thế Hàng đang đợi ở chính viện nghe thấy tiếng nha hoàn thông truyền thì vội vàng xoay người lại, chỉ thấy Tô Oanh đã bước lại gần.

Chỉ liếc mắt một cái rồi hắn ta vội vàng đứng dậy hành lễ.

"Tham kiến Hoàng hậu nương nương."

Tô Oanh lướt qua người hắn ta đi lên ghế chủ vị, ngồi xuống.

"Tiêu Thế Hàng?"

Tiêu Thế Hàng xoay người, đáp: "Vâng."

"Bản cung nghe Nhị muội nói hai người các ngươi đã quen biết từ lâu, hai bên thầm mến nhau, cầu xin bản cung tứ hôn cho các ngươi, có việc này không?"

Một tia lạnh lùng chợt lóe qua đáy mắt Tiêu Thế Hàng, hắn ta đang tự hỏi tính chân thực trong lời nói của Tô Oanh, chẳng qua nàng không cho hắn ta quá nhiều thời gian suy nghĩ.

"Tiêu Thế Hàng, ngẩng đầu lên." Tiêu Thế Hàng từ từ ngẩng đầu, lông mày hắn ta thưa thớt, dung mạo tuấn tú, nhất là đôi mắt đào hoa vô cùng hấp dẫn.

Bình Luận (0)
Comment