Chu Tưởng Dung nói chuyện sáng lập học viện nữ tử cho ông ấy, sau khi Bá An Hầu nghe xong càng kinh ngạc hơn, chuyện lớn như vậy Hoàng Hậu lại nguyện ý giao cho Chu Tưởng Dung đi làm, vậy đại biểu cái gì, đại biểu nương nương coi trọng nàng!
Có thể được Hoàng Hậu trọng dụng, sau này những người khinh thường phủ Bá An Hầu ông ta đó còn không phải đến trước mặt ông ta quỳ xuống cầu xin sao?
Bá An Hầu đã có thể mặc sức tưởng tượng vui sướng được người nâng đến bầu trời.
"Tốt, cái này tốt, ngươi dựa theo nương nương nói mà làm, nếu là có cái gì không ổn, ngươi cứ việc tới hỏi vi phụ, vi phụ ra chủ ý cho ngươi."
Chu Tưởng Dung không trông cậy vào ông ta có thể ra chủ ý gì cho mình, sở dĩ nàng nói cho ông ta cũng chỉ là nghĩ thân phận phủ Bá An Hầu còn có chút tác dụng mà thôi.
"Phụ thân cũng thấy, giữa phu nhân và Nhị muội muội có chút hiểu lầm với ta, nữ nhi hy vọng lúc mình làm việc ở bên ngoài, không cần lại lo lắng vì chuyện của hậu trạch, bằng không nếu ảnh hưởng đến chuyện của nương nương, nữ nhi không đảm đương nổi."
Bá An Hầu tính toán trong lòng, nếu Chu Tưởng Dung được trọng dụng mà nói, vậy ông ta phụ thân ruột này chẳng phải là cũng có thể khiến nương nương xem trọng sao? Đến lúc đó cho ông ta lên chức cũng nói không chừng đâu!
Càng nghĩ, trong lòng Bá An Hầu càng vui vẻ, như lập tức là có thể thăng chức.
"Ngươi cứ việc buông tay đi làm, về phần mẫu thân ngươi bên kia vi phụ sẽ nói với bà ấy rõ ràng để bà ấy quản giáo muội muội của ngươi cho tốt."
Chu Tưởng Dung vừa lòng cười: "Ta biết muội muội là nóng vội, phụ thân cũng yên tâm, chúng ta là tỷ muội, chờ trở lại làm được chuyện nữ tử đi học, ta sẽ nghĩ cách dẫn muội muội đi, cũng làm nàng tranh một phần công lao, ngày sau mặc dù không thể vào cung, cũng có thể để nương nương tứ hôn gả cho nhà cao cửa rộng."
Lời này Chu Tưởng Dung thật sự dỗ Bá An Hầu vui vẻ: "Tốt tốt, quả nhiên là nữ nhi tốt của vi phụ."...
Ban đêm sau khi Tô Oanh rửa mặt nằm ở trên giường nói đề nghị của Chu Tưởng Dung với Tiêu Tẫn.
"Ở các nơi Sở quốc rất nhiều quý tộc trong tộc cũng có nữ tử học, thật sự muốn sáng lập ngược lại cũng không khó, nàng muốn làm thì cứ mạnh tay đi làm, cần cái gì thì nói với ta."
Tô Oanh biết Tiêu Tẫn sẽ ủng hộ nàng, nhưng biết với chính tai nghe hắn nói, tâm tình này thật đúng là không giống nhau.
"Cười cái gì?"
Tiêu Tẫn nhu vỗ về nàng cười đều nheo đôi mắt lại, giọng nói cũng khàn khàn.
"Tiêu Tẫn, ta đột nhiên như hiểu được cái gì đó."
"Ừ? Cái gì?"
"Chàng đang sủng ta."
"Đúng vậy." Hắn nâng mặt nàng lên hôn, là thật sự như thế nào cũng đều nhìn không đủ.
Tô Oanh cảm thấy rất hơi ngại, nhưng vẫn mừng rỡ muốn cười: "Sủng đi, như vậy khá tốt."
"Ta cũng cảm thấy khá tốt."
Nụ cười vui vẻ của hai người truyền tới ngoài cửa, Bạch Sương và Chu Khinh bị nhiễm đến cũng nở nụ cười theo.
Tình cảm của Hoàng Thượng và Hoàng Hậu thật tốt, tốt đến nếu ai muốn đến phá hư, các nàng đều muốn đi giết chết hắn!
Chu Tưởng Dung làm việc hiệu suất rất cao, sáng sớm hôm sau đã đưa thư kế hoạch sáng lập nữ học dân gian đến trong tay Tô Oanh.
Thư kế hoạch dày bằng một bàn tay, Tô Oanh dùng thời gian cả ngày mới xem xong.
Làm được rất kỹ càng tỉ mỉ, cũng vô cùng tinh tế, rất nhiều chi tiết địa phương đều nghĩ tới, việc này Tô Oanh không nghĩ tới, Chu Tưởng Dung này là có chỗ được.
Tô Oanh để Chu Khinh tìm Trương Thư Minh đến, bảo hắn ta đi hỏi Công Bộ bên kia có địa phương thích hợp sáng lập học viện hay không, tốt nhất là có phòng ốc bỏ trống, như vậy sử dụng càng thêm tiện lợi.
Kinh thành là nơi lớn như vậy, tòa nhà trống vậy khẳng định là có, thêm là nơi Tô Oanh muốn Công Bộ không dám chậm trễ nửa điểm, thời gian ba ngày đã chọn lựa cho Tô Oanh vài nơi để Tô Oanh tự chọn lựa.