"Nhị vị khách quan mời vào bên trong." Một tiểu nhị trong đó dẫn Tô Oanh bọn họ đi vào tửu lầu, mới vừa đi vào là có thể thấy bên trong là một nguyên hình sân khấu to lớn, có người đang dọn nhạc cụ đồ vật linh tinh lên sân khấu, nhìn dáng vẻ là phải có biểu diễn.
Tô Oanh đi đến sương phòng lầu hai, ngồi ở trong sương phòng xuyên qua sa mành là có thể thấy rõ ràng biểu diễn trên sân khấu.
"Không biết nhị vị muốn ăn cái gì? Hôm nay chỗ chúng ta có chiêu bài là da vịt mơ giòn."
"Vậy lấy một phần, còn có cái gì?"
"Còn có giò ngũ vị hương và gà tay xé, còn có rau trộn chân vịt không xương, những món này đều là đồ ăn khách nhân của tửu lâu chúng ta chọn nhiều, ngài xem xem có cần một phần hay không."
Gà xé tay, rau trộn chân vịt không xương? Hai đồ ăn này Tô Oanh thật sự chưa từng ăn: "Đều bưng lên đi."
"Được, nhị vị khách quan xin đợi một lát." Nói xong, tiểu nhị lấy ra một đồng hồ cát từ trên người đặt lên trên bàn.
Tô Oanh nghi hoặc nói: "Đây là cái gì?"
"Đây là đồng hồ cát chúng ta tính giờ, nhị vị chọn tất cả đồ ăn nếu là ở trước khi cát chưa chảy xong mà chưa lên món, đêm nay tửu lầu sẽ miễn đơn cho ngài."
Vẻ mặt Chu Khinh kinh ngạc: "Lại còn có chuyện tốt như vậy?"
Tiểu nhị cười gật đầu lui xuống.
"Phu nhân, tửu lầu này nhìn thật đúng là không giống chỗ khác." Rất nhiều mới mẻ đa dạng, khó trách còn chưa tới giờ cơm nơi này đã nhiều người như vậy.
Tô Oanh đứng dậy đi đến ngoài cửa sổ, phát hiện ngoài tửu lầu còn đứng một hàng người, còn có thể nghe thấy tiểu nhị gân cổ lên hô to, để người bên ngoài đều xếp thành hàng, còn chuyển cho bọn họ ghế dựa và một ít ăn vặt, trong quá trình chờ đợi có ăn có uống, thái độ phục vụ này, khó trách cướp sạch khách của tửu lầu đối diện.
Tô Oanh trở lại trên ngồi xuống đã nghe thấy phía dưới truyền đến một khúc nhạc vui sướng, với tiếng nhịp trống, một đám nữ tử lộ vòng eo dáng người uyển chuyển từ hậu đài nhảy vũ bộ vui vẻ lên trên đài.
Nàng ta như rắn nước xoắn, lại phối hợp tiếng nhạc điều động cảm xúc, một lát đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Không ít nam tử càng xem đến đôi mắt đều trợn to.
Tô Oanh càng xem càng cảm thấy thú vị, cảm giác chủ nhân gian tửu lầu này không giống người thường.
"Nhị vị khách quan, da vịt mơ giòn ngươi muốn đã đến, còn có giò ngũ vị hương, hai đồ ăn này đều nóng, nhị vị thừa lúc còn nóng ăn sẽ càng ngon."
Rất nhanh Tô Oanh đã bị mùi hương đồ ăn hấp dẫn.
Không thể không nói, mặc kệ là vịt hay là món giò này đều rất không tồi.
Tô Oanh cầm lấy chiếc đũa gắp một miếng thịt vịt ăn vào trong miệng, đáy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, đây là hương vị lúc trước nàng chưa từng thử.
Da vịt vô cùng xốp giòn, nhưng chất thịt dưới da lại vô cùng tươi mới, thậm chí thịt còn kẹp nước sốt, xối một lớp tương chua ngọt quả của quả mơ ở trên da, ăn vào vừa thơm ngọt lại xốp giòn hoàn toàn sẽ không ngán, xác thật ăn ngon.
Nàng lại ăn một miếng giò, chất thịt giò này là hầm vô cùng mềm nhũn, nhưng hắn hầm da ngoài giò lại nổ vỡ, khiến da heo ăn vào vừa giòn vừa mềm, hai loại vị cực đoan kết hợp ở vào nhau, vị lại ăn cực kỳ ngon.
Lúc sau bưng lên chân vịt không có xương, gà tay xé Tô Oanh đều vô cùng vừa lòng với những vị này, càng nhớ kỹ gian tửu lầu này, rảnh rỗi để Hạ đại thúc giả trang lại đây nếm thử xem, có thể làm hay không.
Ăn mỹ thực, Tô Oanh căn bản là không có tâm thưởng thức biểu diễn trên sân khấu.
Sau khi Tô Oanh ăn no, đi vào trước cửa, đảo mắt đã thấy Chu Tưởng Dung đội mũ sa nói cái gì với chưởng quầy tửu lầu.
Vừa rồi nàng chính là thấy nàng ấy mới lại đây, tuy trên mặt nàng ấy đội mũ sa, nhưng dáng người của nàng ấy nàng vẫn nhớ rõ.