Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1003 - Chương 1003. Thổ Phỉ Đến

Chương 1003. Thổ phỉ đến Chương 1003. Thổ phỉ đến

Mặc dù Lý Văn Li rất không thích Vũ Văn Tuyển, nhưng hắn công tư phân minh, đứng trước đại cục cũng sẽ không dùng việc công để báo tư thù.

Bạch Quân Quân ngược lại không nghĩ tới chuyện này, cảm khái giơ ngón tay cái lên: "Quả nhiên vẫn là chàng đa mưu túc trí."

"..." Lý Văn Li.

Từ lúc Ngũ vương gia này được đại tiểu thư dùng từ "Đa mưu túc trí" để hình dung, hồ ly đã cảm thấy cái từ này đối với đại tiểu thư mà nói không còn là lời ca ngợi nữa, lúc này cảm giác giống như đang bị đại tiểu thư mắng.

Bạch Quân Quân vô tội chớp mắt: "Vậy khen chàng là Đại Thông Minh?"

Hồ ly không biết nên khóc hay cười kéo nàng vào trong ngực: "Khen ta... Ca ca thật tuyệt."

"..." Bạch Quân Quân im lặng.

Làm sao cảm giác những lời mà con hồ ly này nói đều mang theo màu sắc khó hiểu.

Lý Văn Li cảm thấy vô tội, hắn rõ ràng chỉ là nam nhân ngây thơ muốn được thưởng tình yêu cuồng nhiệt mà thôi.

Tiểu Hồ bày tỏ sự oan ức.

"Nàng ấy à khen tên kia không chút do dự, đến ta thì lại qua loa."

"? ? ?" Bạch Quân Quân không hiểu, nàng khen ai chứ?

Lý Văn Li không trả lời, chỉ cúi đầu hôn mạnh lên môi đại tiểu thư đang giả ngu.

Một lúc lâu, Lý Văn Li như nhớ ra điều gì đột nhiên nói: “À Vũ Văn Kỳ còn nói với ta một chuyện."

"Chuyện gì?" Lúc này Bạch Quân Quân đã bị hồ ly gặm cho đầu óc choáng váng, cho đến lúc nàng thất điên bát đảo, tên này nói thu là thu, thoáng cái đã lại nghiêm túc thảo luận chính sự, nàng hoàn toàn bị quay vòng, không theo kịp tiết tấu của người này.

Lý Văn Li nói: "Thám tử của hắn ở bên ngoài nhìn thấy một đám người khả nghi, những người này cải trang thành tiểu thương xếp hàng vào thành, hắn nghi ngờ đám người này tới từ Tây Địa."

"Thủ thành nhìn ra được không?"

"Không biết, nhưng lúc này thủ thành đã cho những người này vào rồi, bây giờ đang ở quán rượu Đông Thăng."

Quán rượu Đông Thăng là sản nghiệp của Diêm chưởng quỹ, cơ bản mỗi một Đại Thành Trì đều có sự tồn tại của nó, so với hoàng đô ngoài tầm tay với, ở Đông Địa những quán rượu này cũng còn vững vàng được khống chế trong tay Diêm chưởng quỹ.

Mà Diêm chưởng quỹ và Vũ Văn Kỳ là tỷ đệ, tin tức dĩ nhiên trao đổi cho nhau.

Có người bên ngoài như Diêm chưởng quỹ, tin tức Vũ Văn Kỳ thu thập được tuyệt đối không thua kém gì so với Thiên Lí của Vũ Văn Tuyển.

Cho nên rất nhanh hắn đã biết có một nhóm người ở Tây Địa đi vào thành Bích Lạc, nhưng về phần thủ hạ của Vũ Văn Tuyển có biết hay không thì không biết.

Dù sao sáng sớm nay Vũ Văn Tuyển đã xuất chinh, lúc này trong thành không có chủ soái.

"Đám người này tiến vào làm cái gì chứ?" Bạch Quân Quân cũng khôi phục lý trí, nghiêm túc suy nghĩ vấn đề.

Lý Văn Li lười biếng vuốt tóc đại tiểu thư nói: "Người của Tây Địa tới có lẽ là để tìm kiếm Vũ Văn Loan Phi. Dù sao người này mất tích, Vũ Văn Tụng cũng sẽ không yên tâm để Vũ Văn Tuyển tìm người, chắc chắn sẽ phái người của mình đi tìm."

Ánh mắt của Bạch Quân Quân sáng lên gật đầu: "Có đạo lý!"

"Hơn nữa ta đã nghĩ ra được một kế thoát thân hoàn mỹ, đại tiểu thư muốn nghe một chút không?" Lý Văn Li nửa nằm ở trên giường vứt cho Bạch Quân Quân một ánh mắt quyến rũ.

Bạch Quân Quân bất đắc dĩ đá hắn một cái: "Mau nói."

Lý Văn Li kéo đại tiểu thư vào trong ngực, nhẹ nhàng thì thầm bên tai nàng.

...

Nói về phần tử khả nghi đến từ Tây Địa xa xôi này, những người này chính là thủ lĩnh và thuộc hạ của đám thổ phỉ đến từ Vùng đất vô chủ.

Bọn họ gánh vác trách nhiệm và sứ mệnh, chắc chắn phải tìm được Vũ Văn Loan Phi để tranh công với Vũ Văn Tụng.

Mặc dù bọn họ xuất phát sớm hơn so với Lý Văn Li, nhưng không ai có dị năng, dựa vào đôi chân, vào lúc người ta đã sắp dẹp đường hồi phủ, những người này cuối cùng mới đi tới đích.

Bình Luận (0)
Comment