Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1011 - Chương 1011. Yêu Long Giáng Thế

Chương 1011. Yêu long giáng thế Chương 1011. Yêu long giáng thế

Màn đêm yên tĩnh, chỉ còn Vũ Văn Tuyển và đám binh mã còn sót lại hoảng hồn, trợn mắt há mồm.

Bọn họ… Bọn họ vừa trông thấy gì vậy?

Một con rồng đen đột nhiên xuất hiện, sau đó lại biến mất giữa không trung?

Khoảnh khắc vừa rồi, người đứng gần nhất là Vũ Văn Tuyển, bây giờ tất cả binh linh xung quanh hắn đều đã bỏ mạng, chỉ có một mình hắn đứng giữa những thi thể chất chồng lên nhau, ngập ngụa mùi tanh tưởi.

Vũ Văn Tuyển giơ bàn tay mình lên. Mu bàn tay vẫn còn chảy máu ròng ròng Hắn vốn đeo năm chiếc nhẫn, bây giờ còn lại bốn cái, cái nào cái nấy đều nóng như chì nung.

Hắn lẳng lặng nhìn ngón tay, sau đó lại ngẩng đầu nhìn tình cảnh xung quanh, và cả nền trời trống không. Tuy rằng trên mặt không biểu hiện gì, nhưng trong lòng hắn đang vô cùng kinh hãi.

Tất cả những điều này đã hoàn toàn đảo lộn của thế giới quan của Vũ Văn Tuyển.

Đối với những vị đế vương theo đuổi tiên đạo khi xưa, hắn cũng chỉ khịt mũi coi thường, ngay cả cổ chủ núi Vu Tổ một lòng với bí thuật thượng cổ mà ‘thần tiên” để lại, hắn cũng hoàn toàn không để vào mắt.

Bất kể bọn họ điên cuồng theo đuổi con đường đó ra sao, Vũ Văn Tuyển cũng chưa từng để ý tới chuyện ấy, đối với hắn, mấy lời quỷ thần kia toàn là lời nói vô căn cứ cả.

Mà hiện giờ, tận mắt nhìn thấy cơn cuồng phong quái dị kia, thậm chí cả cự long hiển linh trên bầu trời, hắn đã phải chịu đả kích vô cùng nặng nề.

Thứ mà hắn cho là không có thật đã hiện ra trước mắt!

Vũ Văn Tuyển cảm thấy khó hiểu vô cùng, đám binh lính vừa được tha cho một mạng thì không bình tĩnh được như thế! Bọn họ đồng loạt bộc lộ sự khiếp đảm của mình, lớn tiếng hét:

“Ối mẹ ơi! Trên đời này thật sự có rồng!”

“Hắc long hiển linh, hắc long hiển linh rồi!”

“Như vậy có phải... như vậy có phải…”

Mọi người đang mồm năm miệng mười bỗng chốc im bặt.

Rồng tượng trưng cho thứ gì ai chả biết, vậy mà dư đảng của Hà Thanh Vương lại được hắc long che chở, như vậy phải chăng tam hoàng tử mới thật sự là chân mệnh thiên tử được tạo hóa sắp đặt?

Nhưng bây giờ con trai Hà Thanh Vương đã chết, thậm chí người chính tay giết chết Hà Thanh Vương còn là chủ tử của bọn họ, vậy có phải bọn họ đang chống lại hắc long hay không?

Cả gan chống lại lẽ trời, vậy chẳng phải là…

Thấy mọi người sợ hãi nhưng không dám lên tiếng, Vũ Văn Tuyển mở miệng:

“Từ cổ chí kim, chỉ có rồng vàng tượng trưng cho thiên tử, con rồng này toàn thân đen nhánh, vừa nhìn đã biết là thứ tà long, tà long giáng thế, thiên hạ đại loạn, chúng ta ắt phải đứng ra giết nỏ để bảo vệ đất nước.”

Giọng hắn lạnh như băng, vô cùng kiên định.

Lúc này mọi người bị hình dáng to lớn của hắc long làm cho khiếp đảm, lòng quân không vững. Câu này của Vũ Văn Tuyển tựa như thần chú khiến bọn họ an tâm, ai nấy đều chẳng còn băn khoăn nữa.

Có điều sau khi Vũ Văn Tuyển nói xong câu này, mọi người lại tiếp tục trợn mắt há mồm, chủ tử vừa mới bảo bọn họ giết rồng sao?

GIết rồng?

Tuy rằng thời xưa có không ít truyền thuyết kể về chuyện giết rồng, nhưng đó suy cho cùng cũng chỉ là truyền thuyết, hơn nữa người có thể giết rồng trong truyền thuyết cũng chẳng phải người thường.

Bọn họ là một đám phàm phu, giết rồng kiểu gì đây?

Vũ Văn Tuyển thong dong nhìn mọi người: “Loạn thế xuất anh hùng, đây là cơ hội để các ngươi thành danh. Vô thanh vô thức biến mất khỏi dòng chảy thời gian, hay là nhận được vinh quang, đời đời sống trong ngòi bút của sử quan với công danh dũng sĩ diệt rồng, đều do lựa chọn của các ngươi ngày hôm nay.”

Tinh binh trong tay Vũ Văn Tuyển không với đám binh dịch chỉ biết chỉ đâu đánh đó như trâu bỏ của kẻ khác, bọn họ đều tình nguyện tòng quân, có dã tâm dành được công danh lợi lộc.

Không cần Vũ Văn Tuyển phải nhiều lời, nhiệt huyết trong lòng bọn họ đã cháy hừng hực, một vạn bảy ngàn binh lính còn sót lại đều .hét lớn:

“Giết rồng, giết rồng, giết rồng!”

Đêm hôm ấy, dân chúng trong thành đều run bần bật.

Bọn họ hoàn toàn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng suốt một đêm, bọn họ nghe thấy tiếng ồn ào ở bên ngoài, ban đầu là “giết giết giết”, sau đó là tiếng kêu rên thảm thiết, rồi tới “giết rồng, giết rồng, giết rồng”.

Bình Luận (0)
Comment