Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1019 - Chương 1019. Tên Nhóc Bị Đẩy Đi

Chương 1019. Tên nhóc bị đẩy đi Chương 1019. Tên nhóc bị đẩy đi

Cũng phải đặt chân tới đây bọn họ mới biết, thì ra ba năm ấy tỷ tỷ làm chưởng quỹ của quán rượu Đông Thăng, vẫn luôn ngấm ngầm tìm kiếm thế lực cũ của phụ vương.

Trời xanh không phụ kẻ có lòng, mấy năm nay Diêm chưởng quỹ đã tìm về không ít thuộc hạ của Hà Thanh Vương, tất cả mọi người đều ngủ đông ở bìa rừng phía ngoài Nhan Thành. Sau ba năm, cuối cùng cũng đợi được thiếu chủ của mình, bọn họ cũng được gieo hy vọng.

Sau này Vũ Văn Kỳ đi theo bọn họ học chữ, học đạo, tố chất đã tốt nay lại còn ưu việt hơn, có điều thế lực cũ ấy có điểm tốt, cũng có khuyết điểm.

Cái tốt ở đây là bọn họ ai nấy đều trung thành, kẻ nào cũng bằng lòng hy sinh cả tính mạng vì hắn.

Thiếu sót ở chỗ, bọn họ ít người, cũng chẳng thế chiêu binh mãi mã, hơn nữa cũng không có nơi để chế tạo vũ khí.

Lòng trung thành tuy cao, nhưng không có nhân lực cũng như vũ khí là một vấn đề lớn.

Vũ Văn Kỳ chỉ đành vắt óc nghĩ cách, nhưng ở thời đại như thế này, tốt nhất là nên tìm cao nhân hỗ trợ.

Nhưng thiên hạ đại loạn, các cao nhân sớm đã ẩn cư lánh họa, không xuất hiện ở đường phố nhân gian. Vũ Văn Kỳ suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng nghĩ ra ba sư huynh đệ đại thúc què chân.

Trong ấn tượng của hắn, đại thúc què chân tuy là xích lão của Đông Quân, nhưng bọn họ ai nấy đều biết tuyệt kỹ, không phải người thường. Nếu đại thúc què chân bọn họ vẫn còn trên đời, có thể mời được bọn họ gia nhập thế lực của mình, nhất định có thể giúp ích cho hắn rất nhiều.

Nghĩ như vậy, Vũ Văn Kỳ lập tức hành động, sau thời gian dài bôn ba, cuối cùng hắn cũng tìm được ba người bọn họ.

Sau đó, đại thúc què chân quả thực không phụ sự kỳ vọng của hắn, ba người bọn họ ở đây, chẳng những tối ưu được cách bày binh bố trận của mọi người, mà còn tạo ra rất nhiều bản thiết kế vũ khí siêu việt.

Bây giờ tỷ tỷ cũng bắt đầu ngầm buôn bán quặng sắt, hòng đem về cho bọn họ nguyên liệu và vật tư, để bọn họ có thể đúc vũ khí ở đây.

Bạch Quân Quân không ngờ Vũ Văn Kỳ chẳng giấu giếm điều gì, hắn biết gì thì đều sẽ nói ra toàn bộ, thuật lại hết thông tin ở nơi đây.

Tuy nhiên, khi nói lời này, Vũ Văn Loan Phi đã quyết định quy ẩn giang hồ, tai thính mắt tinh, trước khi Vũ Văn Kỳ kịp lên tiếng, hắn đã ngắt lời trước, nhờ Vũ Văn Kỳ sắp xếp phòng ở cho mình, để hắn tắm rửa nghỉ ngơi.

Bây giờ hắn không muốn biết bất cứ vấn đề liên quan đến chiến sự nào.

Vũ Văn Kỳ cũng không hề ép buộc, nhanh chóng sai người sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho bọn họ.

Hơn ba mươi thủ vệ cảm tử trở về cùng bọn họ cũng nhận lệnh lui về nghỉ ngơi, lúc này trong phòng khách chỉ còn lại ba sư huynh đệ đại thúc chân què, Lý Văn Li, Bạch Quân Quân và Vũ Văn Kỳ.

Hàn huyên xong xuôi, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đưa mắt nhìn nhau, sau đó bảo:

“Thật ra ta có hai chuyện muốn nói với mọi người!”

Vũ Văn Kỳ nghe vậy bèn dỏng tai lên.

Ai ngờ Lý Văn Li lại xoa đầu hắn mà nói: “Trả nhỏ thì đừng xen vào chuyện của người lớn, bây giờ không còn sớm nữa, mau mau đi ngủ đi.”

“…” Vũ Văn Kỳ bị đuổi đi, bất mãn chép miệng, hắn thật sự nhỏ tuổi hơn Lý Văn Li, đây là vết thương chí mạng không thể nào thay đổi.

Có điều bây giờ hắn cũng là người thống lĩnh mới của Hà Thanh Quân, mấy người này muốn đá thống lĩnh mới ra khỏi cuộc thảo luận, như vậy thật là quá đáng.

Thống lĩnh mà cũng chẳng được nghe chuyện này, như vậy đúng là làm phản mà!

Có điều không vui thì không vui, cho dù trong lòng có khó chịu đến đâu đi chăng nữa, Vũ Văn Kỳ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đứng dậy rời đi.

Mọi người nhìn thấy tên nhóc có vẻ ngoài xinh xắn kia phụng phịu rời đi mà bật cười.

Tới khi hắn đi xa, đại thúc què chân mới bỏ đi điệu bộ thản nhiên khi nãy, nhìn bọn họ bằng vẻ mặt nghiêm túc:

“Đa tạ hai vị ra tay tương trợ.”

Bọn họ đang nói tới chuyện chùa Pháp Hoa

Tuy rằng bọn họ không kể chi tiết, nhưng Quân Thượng Chi Sự chắc chắn đã về tay bọn họ.

Hơn nữa, tuy rằng vừa rồi hai người nói chuyện thản nhiên, nhưng mấy năm nay sư huynh đệ bọn họ đã chịu không biết bao nhiêu nỗi khổ trong nhân gian, sao có thể không hiểu chuyện này khó khăn ra sao.

Bình Luận (0)
Comment