Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1025 - Chương 1025. Vũ Văn Loan Phi Đã Chết

Chương 1025. Vũ Văn Loan Phi đã chết Chương 1025. Vũ Văn Loan Phi đã chết

Bạch Quân Quân vô tội lắc đầu, nàng cũng là hoàn toàn bất đắc dĩ nên mới gọi Tiểu Hắc ra, hiện tại không có tai hoạ gì nàng có bệnh mới gọi Tiểu Hắc ra ngoài tản bộ.

Đây là huênh hoang cỡ nào nên mới có thể làm như vậy.

Lý Văn Li lười biếng quay đầu nhìn thoáng qua đám binh sĩ đen nghịt bên kia, lại nói: “Đây đoán chừng là Soả Tử đang làm đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân, hắn ngược lại rất thông minh."

Mượn thanh danh của Hắc Long ủng hộ lòng quân, lần này tất cả mọi người đều biết hắn mới là chân long thiên tử danh xứng với thực, sau này tin tức truyền đi, dân chúng sẽ chỉ quỳ lễ.

"Ta cuối cùng đã biết ở thời cổ đại truyền thuyết tới như thế nào rồi." Bạch Quân Quân cũng cảm khái.

Xem ra thời cổ những Chân Long Thiên Tử đó, hoặc là người kỳ lạ trên trời rơi xuống cũng không nhất định là phóng đại, nói không chừng thật sự là có việc.

Chỉ là những dị tượng này không nhất định là bản thân bọn họ tự mang, mà có thể là năng nhân dị sĩ bên cạnh làm.

Hai người cứ như vậy ở cửa sổ vừa nhìn người ta huấn luyện quân sự vừa luyên thuyên nói chuyện.

Lúc đó Vũ Văn Loan Phi và Văn Nhân Phinh Đình cũng bị từng tiếng khẩu hiệu này chấn động đến mức ra khỏi cửa phòng để nhìn.

Nhưng hai người đều đã được nhận sự giáo dục tốt, biết mình như này cũng thuộc về hành vi thăm dò bí mật không phải là hành vi của quân tử, cho nên đang định quay người trở về phòng, kết quả lại nghe thấy tiếng nói chuyện phiếm lải nhải của tầng trên.

Bọn họ có chút kinh ngạc ngẩng đầu, đã thấy Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đang trò chuyện như chỗ không người, dáng vẻ cực kỳ hài lòng.

"..." Vợ chồng Vũ Văn Loan Phi.

Hai người đang sững sờ, Bạch Quân Quân đã phát hiện ra bọn họ trước một bước, không nhịn được vẫy tay: "Các ngươi cũng bị đánh thức à?"

Tối hôm qua bọn họ nửa đêm chạy trốn, nghiêm chỉnh mà nói bôn ba một đêm cũng không ngủ.

Lúc trời tờ mờ sáng Vũ Văn Loan Phi và Văn Nhân Phinh Đình rửa mặt ngủ bù trước, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li thì trở về muộn hơn rất nhiều, trên lý thuyết nói hai người bọn họ ngủ muộn hơn so với người ta mới đúng, nhưng suy cho cùng hai người thiên phú dị bẩm khác hẳn với người thường, cho nên chỉ ngủ trong giây lát tinh thần đã phấn chấn rồi.

Vũ Văn Loan Phi và Văn Nhân Phinh Đình chỉ sững sờ khẽ gật đầu, chờ đến lúc bình tĩnh lại, Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đã đi tới dưới lầu, còn ngồi xuống nói chuyện với bọn họ.

"Chắc hẳn các ngươi đã phát hiện ra, ta cũng không giấu diếm, nơi này là địa bàn của Vũ Văn Kỳ, cũng chính là con trai của tiểu đường đệ Hà Thanh Vương của ngươi."

Vũ Văn Loan Phi thản nhiên gật đầu: "Ta đã nhận ra."

"Vậy... Ngươi..."

Vũ Văn Loan Phi bình tĩnh nhìn thoáng qua hai người hiếm khi thấp thỏm: "Các ngươi là muốn hỏi ta có tính toán gì hay không à?"

Vũ Văn Loan Phi nói xong cười vô cùng bí hiểm: "Vũ Văn Loan Phi đã trở thành quá khứ, chính như Quân Quân nói ta và Phinh Đình chỉ là một đôi phu thê bình thường trải qua cuộc sống phiêu bạt. Cho nên ta không có ý định nhận nhau với A Kỳ, cũng sẽ không tham dự vào sự phân tranh của triều đình."

Lời mà ngày đó Bạch Quân Quân nói với hắn, khiến hắn hoàn toàn thay đổi tư tưởng.

Đã có hai trăm ngàn người vì hắn mà chết, về sau cuộc đời của hắn chính là vì phụng dưỡng chăm sóc phụ mẫu vợ con của hai trăm ngàn người này, còn những chuyện khác, hắn sẽ không quan tâm.

Vũ Văn Loan Phi trong khoảng thời gian ngắn đã trải qua sự phản bội của huynh đệ và sự hi sinh của thuộc hạ nên cuộc đời thay đổi rất nhanh, lúc này sau khi xiềng xích trong lòng đã được mở ra, trong mắt nhiều hơn mấy phần khoan khoái và thản nhiên mà trước đó chưa từng có.

Bạch Quân Quân không nghĩ đến tâm tình của nghệ thuật gia lại chuyển biến nhanh như vậy, nhưng cũng nhịn cười không được.

"Được, vậy chúng ta sẽ cùng nhau giữ bí mật."

"Ngày mai chúng ta sẽ trở về, nhưng chúng ta còn một số bằng hữu ở huyện Đại, lần này đi ngang qua chúng ta định đón cả bọn họ đi cùng."

Bình Luận (0)
Comment