Đề nghị này của Lý Văn Li làm cho mọi người sửng sốt, Vu Noãn cũng giống như vừa mở ra cánh cửa đến một chân trời mới, nàng ta nghiêm túc gật đầu: “Vậy cứ làm như thế đi.”
“Không được.” Kiều chưởng quỹ càng cảm thấy nhức đầu: “Hôn nhân đâu phải trò đùa, mọi người làm thế này không phải là làm liều sao?”
“Lời này sai rồi, bao nhiêu người tuân lệnh phụ mẫu, nghe lời mối mai, cho đến khi thành thân mới chính thức gặp mặt, đến hôn nhân mù quáng kiểu đó mà còn thể sống với nhau cả đời, càng đừng nói đến hai người bọn họ còn có ơn cứu mạng, theo ta thấy đề nghị của tiểu tử Hồ Ly quả thật rất tốt.” Đan Hạc tiên sinh điềm tĩnh vuốt râu: “Đúng rồi, tình hình này của A Đao không thể kéo dài nữa, nếu kéo dài lâu hơn thì có thể biến thành một Hồ Ly kế tiếp đấy.”
“?” Lý Văn Lí hiếm khi ngỡ ngàng thế này, biến thành hắn thì làm sao? Hắn thì có gì không tốt?
“Khụ, không phải nói đến cháu bây giờ mà là cháu lúc trúng độc.” Đan Hạc tiên sinh trả lời với mong muốn sống sót vô cùng mạnh mẽ.
Kiều chưởng quỹ cũng từng nghe thấy chuyện Lý Văn Li trúng độc quá sâu, tẩu hỏa nhập ma, bây giờ nghe được A Đao cũng có khả năng mất đi thần trí bởi vì vậy thì ông ta mím mím môi, cuối cùng không nói gì nữa.
Suy cho cùng thì mạng sống của con người vô cùng quan trọng, hơn nữa đội bảy người có ơn đối với bọn họ.
Vu Noãn đi đến trước mặt Kiều chưởng quỹ: “Thúc phụ, cháu nghiêm túc đấy ạ, cũng không hề cảm thấy uất ức.”
“Lấy thân báo đáp ơn cứu mạng, rất tốt rất tốt, quả thật là một giai thoại.” Đan Hạc tiên sinh cũng vô cùng vui mừng: “Chuyện này sớm còn hơn muộn, phải nhanh chóng tổ chức mới tốt.”
“Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay bái đường luôn, được không?” Bạch Quân Quân ở bên cạnh hỏi.
Đan Hạc tiên sinh nhìn thoáng qua A Đao ở trên giường, ông ấy là người đầu tiên gật đầu: “Ta có thể dùng ngân châm tạm thời khống chế độc tố, có thể miễn cưỡng kéo dài tới đêm nay.”
Vu Noãn cũng gật gật đầu, khuôn mặt lộ ra vẻ khẳng khái hy sinh.
Bạch Quân Quân nói: “Được, vậy chuyện hôn lễ giao cho ta, ta chuẩn bị phòng tân hôn cho hai người.”
“Chuyện tổ chức yến tiệc thì giao cho ta là được.” Lý Văn Li cũng tự động nhận nhiệm vụ.
Kiều chưởng quỹ sững sờ nhìn hai người bọn họ: “Hai người…”
Hai người này trở về từ khi nào vậy? Vừa rồi ông ta chỉ lo nhìn A Đao mà quên mất chú ý xung quanh.
Hồ Ly vỗ vỗ bả vai của ông ta: “Ông cứ yên tâm uống trà của nữ tế* là được, chúng ta sẽ giúp ông tổ chức một cách vẻ vang.”
Cứ như vậy, cuối cùng Lý Văn Li và Bạch Quân Quân đã trở lại, hơn nữa hai người này cũng không hề nhàn rỗi chút nào, hơn nửa đêm mới đưa mấy người lão Khâu thúc và Huyện thái gia về đến nơi, trời vừa sáng đã lập tức chuẩn bị tổ chức hôn lễ.
Mọi người vẫn chưa tỉnh lại từ sự vui sướng khi gặp lại nhau thì đã bắt đầu tổ chức hôn lễ rồi nên người nào người nấy đều hơi ngơ ngác.
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li dứt khoát phất phất tay với vẻ hào phòng, cho mọi người thời gian một giờ để gặp gỡ nói chuyện kiêm ngắm cảnh còn hai người bọn họ lại ra ngoài không gian vận chuyển vật tư.
Lúc này Tiểu Sơn nhìn thấy Bạch Linh Vũ và Bạch Táp Táp thì vui mừng tiến lên, tình hình đó còn kích động hơn cả lúc nó gặp lại cha nữa.
“Cuối cùng chúng ta cũng gặp lại rồi, Tiểu Vũ, Táp Táp tỷ tỷ.”
Mấy tháng không gặp, Tiểu Sơn vẫn là Tiểu Sơn nhưng giống như cũng không phải là Tiểu Sơn, so với trước kia, nó có thêm vài phần khí chất của văn nhân, Tiểu Vũ và Táp Táp đều không dám tin lắm.
Tiểu Sơn ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Mấy tháng này ta đi học ở trường tư, không phải Hồ Ly ca nói trong đội bảy người thiếu một người có văn hóa sao, chờ ta học hành giỏi giang rồi là có thể bước chân vào giang hồ cùng với mọi người.”
Tiểu Sơn nhớ không sót một chữ những lời lúc trước Lý Văn Li nói với nó khi ly biệt, hơn nữa còn lấy lời nói của Lý Văn Li làm động lực, chỉ mấy tháng ngắn ngủi đã từ một người lười học trở thành phần tử hiếu học, hơn nữa khí chất quanh thân cũng đã thay đổi.
Bạch Linh Vũ chớp chớp mắt, đầy vẻ cảm khái: “Tiểu Sơn, ngươi là tấm gương cho ta học tập.”