Lúc mọi người đi tới trường học chỉ nghe thấy tiếng đọc sách oang oang, nhưng luôn cảm thấy tiếng đọc sách này có chút không hài hòa.
Chờ nhìn thấy tình cảnh trong trường học bọn họ rốt cuộc đã biết cảm giác không hài hòa đến từ đâu.
Mọi người đang đọc chính là Thiên Tự Văn cơ bản nhất, nhưng Thiên Tự Văn là sách nhập môn của trẻ con, vốn dĩ nên là đám trẻ con học, nhưng bây giờ lại là một đám người lớn đang học.
Hơn nữa nhìn kỹ, những người này không phải là thôn hoả tộc tối hôm qua doạ bọn họ sợ tim muốn nhảy ra ngoài thì là ai.
Mọi người thấy nơi này cũng có chút bối rối, Bạch Táp Táp cười nói: "Chúng ta và thôn Hỏa tộc muốn trở thành bằng hữu tốt, bọn họ hiện tại cũng là một thành viên của chúng ta, buổi sáng bọn họ đi theo chúng ta cùng nhau học tiếng phổ thông còn có các loại kỹ năng, buổi chiều thậm chí buổi tối thì tham gia vào lao động. Nói tóm lại chúng ta bây giờ chính là một đại gia đình, hi vọng mọi người cũng hoà nhập với chúng ta."
Bạch Táp Táp vừa nói xong cũng nghe thấy ngoài cửa lớn có tiếng động, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đẩy hai chiếc xe lớn trở về.
Trên xe của Bạch Quân Quân tất cả đều là các loại vải vóc loè loẹt và các loại bao tải, bên trong đựng cái gì không biết.
Mà bên Lý Văn Li thì lợi hại hơn, to to nhỏ nhỏ tất cả đều là thịt rừng trên núi.
Hai lão đại vừa tiến đến, đặt xe xuống mặt đất vui tươi hớn hở ngoắc tay với bọn họ: "Mọi người hôm nay đừng học tập nữa, may mau giúp đỡ làm yến hội."
Lúc này mọi người cuối cùng cũng có thể nhớ lại, trước khi ra cửa Lý Văn Li và Bạch Quân Quân nói muốn làm hỉ sự, không biết rõ tình hình mọi người còn tưởng rằng hắn đùa giỡn.
Kết quả hai ngưởi này thật đúng là cầm các hoa văn loè loẹt về rồi.
"Mặc dù nói thành thân cần đỏ thẫm, nhưng chúng ta điều kiện có hạn, những thứ vải vóc đủ mọi màu sắc này chắc là cũng thích hợp."
Đang ngồi bên trong, chỉ có Vũ Văn Loan Phi đã từng thấy vải vóc ở bên ngoài, hắn mở to hai mắt nhìn.
"Những thứ này làm sao tới?"
"A... Cái này các ngươi không cần quan tâm, nói tóm lại hiện tại nó thuộc sự chi phối của chúng ta." Bạch Quân Quân úp mở phất tay.
Lúc đầu Bạch Quân Quân lo liệu rằng cùng là đồng đội có thể không lừa gạt thì không lừa gạt, ai ngờ biến khéo thành vụng, lúc này Bạch Quân Quân ấp úng ở trong mắt Vũ Văn Loan Phi ngược lại là khiến suy đoán trong lòng hắn càng thêm chắc chắn.
Hai người này quả nhiên có gặp thần tiên? Vô duyên vô cớ tìm được nơi phong thủy bảo địa này thì không nói, bây giờ còn có thể đại biến người sống giống như biến ra nhiều như vậy vốn không nên thuộc về những thứ kia.
Nói không phải thần tiên ban cho hắn cũng không tin!
Vũ Văn Loan Phi mắt nhỏ quay tròn chuyển động, tâm tư phải nói là loè loẹt.
Bạch Quân Quân phát hiện ra không khỏi buồn cười: "Xin hỏi vị Phi đại ca này ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy."
"Ây..." Vũ Văn Loan Phi giật mình, hiểu rõ loại chuyện Thiên Cơ này là không thể tùy tiện khoa trương? Chẳng lẽ hắn biểu hiện rõ ràng như thế?
Nghĩ đến đây Vũ Văn Loan Phi nhanh chóng thu lại biểu cảm trên mặt.
Bạch Quân Quân lại lơ đễnh chỉ nói: "Nói ra thì việc làm hôn lễ ta cũng không hiểu, vẫn phải giao cho hai người các ngươi, nhưng điều kiện trên núi của chúng ta có hạn, nguyên liệu lại nhiều như vậy, các ngươi nhìn xem phải làm sao để phồn giản lược hảo hảo cả nguyên một đi."
Văn Nhân Phinh Đình không nghĩ tới Bạch Quân Quân lại đột nhiên bố trí nhiệm vụ cho nàng ta, cực kỳ kinh ngạc.
"Chớ hoảng sợ, tốt xấu gì ngươi cũng được bồi dưỡng để làm Hoàng Hậu, loại quy củ hôn lễ này ngươi chắc chắn hiểu."
"..." Văn Nhân Phinh Đình.
Bạch Quân Quân không đợi Văn Nhân Phinh Đình nói chuyện, lại cổ vũ gật đầu với nàng ta, cứ như vậy giao quyền chỉ huy cho nàng ta.
Cùng lúc đó còn phái cho nàng ta đoàn đội trợ giúp mạnh nhất, Lâm nương tử và mẹ của Nhị Mao cùng mười nữ nhân có thân thể cứng rắn phì nhiêu của thôn Hỏa tộc.