Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1061 - Chương 1061. Nàng Bằng Lòng Không?

Chương 1061. Nàng bằng lòng không? Chương 1061. Nàng bằng lòng không?

Mọi người không nghĩ tới Vu Noãn sẽ mở cửa nhanh như vậy nên không kịp tránh ra.

Lúc này đối mặt với Vu Noãn, bọn họ không khỏi cười một tiếng, chào hỏi trong sự xấu hổ.

“Chào… chào buổi sáng.”

“Chúng ta chỉ là đi… ngang qua thôi.”

Lúc mọi người đang xấu hổ thì A Đao đã xuống giường bước ra bên ngoài, mọi người nhìn thấy hắn thì không còn quan tâm nổi đến chút cảm giác xấu hổ của mình nữa mà nhanh chóng đưa nhân vật chính quay về trên giường.

“Độc tố của cháu vừa mới phát tác, cứ nằm yên ở trên giường đi.”

Nói xong, Đan Hạc tiên sinh đẩy hắn lên trên giường rồi sau đó nghiêm túc nhắm mắt bắt mạch.

Ông ấy vừa bắt mạch vừa sờ râu, người không biết còn tưởng rằng ông ấy đang nghe khúc nhạc thần tiên gì đó làm cho người ta say mê.

A Đao chỉ nhìn ông ấy một cách kỳ lạ, nói ra thì hắn chỉ nhớ cả người mình bỗng nhiên khô nóng, rồi sau đó mất đi ý thức, lúc tỉnh lại lần nữa thì đã là cảnh còn người mất.

Chuyện công tử, tiểu thư trở lại không quan trọng lắm nhưng Vu Noãn lại đã bái đường với hắn.

Cho nên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

A Đao vừa mới mở miệng hỏi thì đúng lúc này Đan Hạc tiên sinh cũng bắt mạch xong, ông ấy chỉ khoát tay nói hắn đợi một lát, giữ im lặng, đừng quá nôn nóng rồi sau đó lại bảo Vu Noãn đưa tay ra cho ông ấy bắt mạch.

Tiếp theo lại là một lượt gật gù đắc ý nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trong lúc này, mọi người lo lắng sẽ làm phiền ông ấy nên cũng đều giữ im lặng, không nói gì cả, cho đến khi Đan Hạc tiên sinh mở mắt, chậm rãi mở rương y dược mình mang đến ra.

Ờ trên cùng có một cuộn da dê, mở ra một cái là nhìn thấy rất nhiều rãnh nhỏ ở bên trong, trong rãnh nhỏ lại là rất nhiều ngân châm.

Đan Hạc tiên sinh chỉ bảo Vu Noãn và A Đao đều ngồi trên giường rồi sau đó cắm ngân châm vào tất cả mạch máu trên cánh tay hai người. Đợi đến lúc làm xong hết thảy những chuyện này ông ấy mới không nhanh không chậm nói: “Được rồi, nửa canh giờ nữa sẽ gỡ ngân châm ra, mười lăm mỗi tháng sẽ châm một lần, ba tháng sau có thể khỏi hẳn.”

Tuy rằng hai người bị cắm thành con nhím nhưng dù sao cũng được xem như là một tin tức tốt.

Lúc này mấy người hóng hớt mới yên lòng nhưng mà vẻ mặt A Đao vẫn mờ mịt như cũ.

Bạch Quân Quân nói: “Ta biết ngươi có rất nhiều nghi vấn, cứ để cho thê tử của ngươi chậm rãi nói với ngươi tất cả những chuyện này đi. Biết ngươi không sao, hai người đều tốt là chúng ta yên tâm rồi.”

Lý Văn Li cũng gật đầu đồng ý, rồi sau đó mọi người không hẹn mà đều giải tán giống như chim muông tan tác.

Nhìn thấy căn phòng đông đúc nhộn nhịp lại trống không một lần nữa, A Đao vẫn chỉ cảm thấy mờ mịt.

Nhưng mà Vu Noãn ở bên cạnh lại nhẹ nhàng chạm vào tay hắn, nói: “Chàng có chuyện gì thì cứ hỏi ra đi, ta có thể giải đáp.”

Vì thế hai người cùng sống dưới một mái nhà lâu như vậy cuối cùng cũng trò chuyện thoải mái một cách gần gũi lần đầu tiên.

Nghe xong chân tướng sự việc, A Đao vô thức siết chặt nắm tay.

“?” Vu Noãn thấy thế thì do dự nhìn hắn một cái với vẻ vô cùng dè dặt, trong lòng dâng lên một đáp án không xác định: “Chàng… không muốn sao?”

Nàng ấy nghĩ rằng A Đao sẽ giống nàng ấy, bình tĩnh tiếp nhận sự thật này nhưng mà bây giờ nhìn lại thì giống như không phải.

Hay là A Đao đã có người mình thích rồi?

Nghĩ đến đây, trái tim của Vu Noãn như ngừng đập, nàng ấy nghĩ rằng A Đao cũng giống nàng ấy, không quan tâm đến hôn nhân nhưng nếu trong lòng A Đao đã có người hắn thích thì chẳng phải nàng ấy đã chia rẽ uyên ương rồi sao?

Nhưng mà bọn họ đã thành thân rồi, cho dù bây giờ có hối hôn thì cô nương kia còn bằng lòng không?

Ngay tại lúc Vu Noãn đang suy nghĩ mông lung thì A Đao đã chậm rãi mở miệng: “Nàng bằng lòng không?”

“Hả?” Vu Noãn sửng sốt, trong lúc nhất thời không rõ vì sao A Đao lại hỏi như vậy.

“Không đúng, đương nhiên là nàng bằng lòng rồi, vì ân nhân cứu mạng mà máu chảy đầu rơi thì có sao đâu.” Ánh mắt của A Đao trở nên tối lại: “Hẳn là ta nên hỏi nàng, nàng có sẵn lòng hay không. Ở bên cạnh một người mình không thích lại còn phải chung sống cả đời, có lẽ tương lai, nàng sẽ hối hận.”

Bình Luận (0)
Comment