Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1068 - Chương 1068. Tìm Kiếm Tế Đàn

Chương 1068. Tìm kiếm tế đàn Chương 1068. Tìm kiếm tế đàn

“!” Lý Văn Li cau mày.

Nó là thứ quỷ gì cơ?

Giữa đêm tân hôn thế này, đại tiểu thư vẫn còn tâm trí mà nghĩ tới Cái Khó Của Nhà Nông hay sao?

Bạch Quân Quân lật đật ngồi dậy, hai mắt sáng lấp lánh, hai tay nàng vỗ lên bai Lý Văn Li, nàng bảo: “Đi thôi hồ ly, dù sao bây giờ trời vẫn còn sớm, nói không chừng lát nữa còn có người tới đây nháo động phòng, sớm muộn gì cũng sẽ bị quấy rầy, chẳng bằng chúng ta cứ để đó đã, tới tối quay về rồi tính tiếp.”

Bạch Quân Quân nói như vậy, Lý Văn Li cũng hết cách phản bác.

Thật ra bây giờ mới vào độ giữa trưa, mọi người đúng là đang bị kẹo cưới làm cho phân tâm, chẳng bao lâu nữa sẽ tới tối, có khi buổi chiều mọi người thấy nhàm chán sẽ tới đây làm ầm ĩ thật.

Vừa rồi ôm hôn đại tiểu thư cũng chỉ vì muốn tranh thủ một chút, hắn cũng biết ban ngày ban mặt, hắn không thể làm gì đại tiểu thư được cả.

Lý Văn Li thở dài: “Đi thôi, coi như hưởng tuần trăng mật.”

Bạch Quân Quân dở khóc dở cười.

Mạch suy nghĩ của hồ ly đúng là khiến cho người ta phải thán phục.

Cuối cùng, hai người vẫn ăn ý thay bộ y phục lộng lẫy trên người mình ra, mặc y phục nhẹ nhàng tiện lợi rồi đi ra ngoài.

Đám người ồn ào dưới lầu đã giải tán rồi, dù sao thì ngoài bái đường, phần chính của hôn lễ chính là bữa tiệc lớn được tổ chức ở trường học kia.

Vào hôn lễ của A Đao, mọi người đều hào hứng quây bàn lại mở tiệc linh đình, ăn uống no nê, cho nên bây giờ mọi người đều vô cùng tích cực.

Bái đường xong, tất cả mọi người đều kéo tới đây dự tiệc

Lý Văn Li đi theo Bạch Quân Quân ra ngoài, vừa đi vừa hỏi Bạch Quân Quân: “Đi tiểu thư định đi hưởng tuần trăng mật ở đâu đây?”

Bạch Quân Quân nhìn ánh mặt trời chói chang, trả lời rằng: “Vừa rồi bái đường, ta đột nhiên nghĩ đến, trong khoảng thời gian này, tuy rằng chúng ta đã xây dựng đủ thứ ở tộc Thôn Hỏa rồi, nhưng vẫn còn một chỗ chúng ta chưa từng động tới, đó chính là tế đàn của tộc Thôn Hỏa. Thậm chí tế đàn này ở đâu chúng ta cũng không rõ, theo lý mà nói nơi này hẳn là sẽ luôn được bảo vệ, không dễ dàng thay đổi có đúng không?”

Lời Bạch Quân Quân nói đã khiến cho Lý Văn Li vỡ lẽ.

“Có lý đó!”

Vì thế, hai người bèn tức tốc đi tìm tộc trưởng của tộc Thôn Hỏa, lúc đó tộc trưởng đang mân mê thứ gì đó ở trường học, nhìn thấy hai người tiến vào ký túc xá của mình, ông ta vui vẻ đeo cho bọn họ dây chuyền bằng vỏ sò mà mình mới làm.

“Lễ… vật.”

Chuỗi vòng này không chỉ có vỏ sò xinh xắn, mấy thú nhỏ xinh như vỏ ốc vặn gì đó, vừa nhìn đã biết là tác phẩm của bộ tộc người hoang dã này.

Bạch Quân Quân nhận lấy, kinh ngạc hỏi: “Nguyên liệu để tạo ra thứ này đa dạng quá, mọi người tìm thấy ở đâu vậy?”

“Ở tế đàn.”

Vài chữ đơn giản của tộc trưởng đã khiến cho Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đều cả kinh.

Đây là dejavu(*) đấy à?

(*)Dejavu là thuật ngữ khởi nguồn từ tiếng Pháp. Khi bỗng nhiên xuất hiện một sự kiện nào đó và bạn cho rằng bạn đã gặp nó trong quá khứ rồi thì đó gọi là Dejavu. Có không ít người gặp phải hiện tượng này rất nhiều lần trong đời nhưng có thể khoảnh khắc đó diễn ra quá ngắn nên không nhận thức được.

(*)Dejavu

Mới nói muốn tới tế đàn, đã có ngay manh mối ở chỗ này rồi.

Không chờ Bạch Quân Quân khị đặt câu hỏi, tộc trưởng đã ra vẻ thần bí: “Tế đàn nằm ở đường lên trời, chỉ khi tuyết dày gió đậm, mới có thể tới đó. Muốn nhặt nhạnh những thứ này, chúng ta phải đợi nước sông hóa đá, rất là không dễ dàng gì.”

“?” Bạch Quân Quân và Lý Văn Li ngẩn cả người.

Nơi nào vậy chứ? Còn phải đợi khi nước sông đóng băng mới tới được, chẳng lẽ tế đàn này được lập ở giữa hồ?

Tộc trưởng lắc đầu: “Là đầm lầy.”

“Đầm lầy?”

Tộc Thôn Hỏa cũng thật là biết chơi, vậy mà lại lập tế đàn trên một đầm lầy! Sao mà như vậy được?

Trước ánh mắt hoài nghi của bọn họ, tộc trưởng gật đầu: “Trước kia có cầu gỗ dẫn tới tế đàn, nhưng hai năm trước, đầm lầy đã dâng ngập cả cầu gỗ, chúng ta chỉ có thể đợi tới lúc trời rét căm căm mới tới được tế đàn

Bây giờ hai người mới bừng tỉnh, chẳng trách thường ngày rất ít nghe bọn họ nhắc tới tế đàn, thì ra là vì không thể đặt chân tới, chỉ khi nước bị đóng thành băng mới tới được.

Bình Luận (0)
Comment