Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 107 - Chương 107. Cách Xa Xe Ngựa

Chương 107. Cách xa xe ngựa Chương 107. Cách xa xe ngựa

Hơn nữa trong xe ngựa hắn còn có một dị năng giả tốc độ.

Đây là đã phải trải qua bao nhiêu đau khổ mới có thể kích phát được sức mạnh tiềm tàng?

Bạch Quân Quân vốn đang muốn tìm hiểu tình hình của dị năng giả hệ phong, nhưng không ngờ lại không hề uổng phí công phu chút nào, giờ nàng đã hiểu hết tất cả.

Thảo nào người ta ngồi xe ngựa của Bạch Dương thị, hóa ra năm đó nguyên chủ đã đuổi người ta khi đi xe ngựa.

Vậy thì chắc là Lý Văn Li thích nguyên chủ, chứ nếu không sao lại bảo vệ nàng ấy đến đất phong của Cửu hoàng tử?

Nhưng mà khi đến đất phong của Cửu hoàng tử nguyên chủ đã qua cầu rút ván, có lẽ khiến Lý Văn Li tổn thương quá sức chịu đựng rồi.

E là lần này gặp lại, Lý Văn Li không chừng đã vì yêu sinh hận.

Dù sao ngay cả A Đao còn hận nàng như vậy, huống chi là chính chủ.

Nghĩ vậy, Bạch Quân Quân thầm nhủ không được vội vàng dâng đầu lên cho người ta, bây giờ Lý Văn Li chỉ cần một giây là đã có thể biến mất không còn chút thịt thừa nào rồi.

Sau khi hạ quyết tâm, giờ Bạch Quân Quân mới lần nữa quay về đại đường.

Lúc đó ngoại trừ kho vũ khí ra, thì tất cả đồ ăn với những thứ có thể sử dụng đều đã được dọn ra đại đường, lão Tăng với Tiếu Diện đang kiểm kê vật, chuẩn bị cho mọi người dọn về.

Nghĩ đến nơi đóng quân còn hơn hai trăm người đang chờ nàng đem thuốc về cứu, Bạch Quân Quân không dây dưa nữa, nàng quyết định đi về trước.

Có điều trước khi đi, Bạch Quân Quân xuất phát từ đạo nghĩa giang hồ vẫn kêu tiểu hữu Tiếu Diện đến.

“Chỗ này không đơn giản, ta kiến nghị các ngươi thu dọn những mấy cái xác đó, ngụy trang thành dáng vẻ ôm tiền lén trốn đi là tốt nhất, đừng để lộ nội tình.”

Lúc ấy A Đao nhìn thấy Bạch Quân Quân với Tiếu Diện đứng cạnh nhau lẩm bẩm lầm bầm gì đó, hắn không khỏi nhíu mày.

Bạch Quân Quân tinh mắt nhìn thấy trên mặt A Đao lộ vẻ không thích, nàng vỗ vỗ bả vai Tiếu Diện, rồi chạy nhanh đi.

Trước khi đi còn cẩn thận chào hỏi với Khâu Nhị Khâu Tam.

Nhìn thấy Bạch Quân Quân bỏ chạy mất dạng, A Đao mới hỏi Tiếu Diện: “Nàng ta nói gì với ngươi vậy?”

“Nàng ta nói ở đây không đơn giản, kêu chúng ta xử lý chiến trường, tốt nhất là ngụy trang thành dáng vẻ giặc cỏ chạy trốn.”

Tiếu Diện một năm một mười thuật lại lời Bạch Quân Quân nói.

A Đao nhìn thoáng qua quanh người, tuy trong lòng thật sự không muốn làm theo lời Bạch Quân Quân nói, nhưng trên thực tế nàng nói rất có lý.

Cho dù công tử có đến đây, thì cũng sẽ dặn dò giống vậy.

Chỉ là quyết định này làm theo lời Bạch Quân Quân, khiến hắn không thể nào vui nổi. Nhưng có chán ghét như nào, thì A Đao vẫn sẽ đặt thành kiến cá nhân xuống, đi xử lý chiến trường.

Bạch Quân Quân ngựa không ngừng vó câu chạy về nơi đóng quân.

Từ bên này về cũng không xa, chờ đến khi nàng trở lại đã gần tới giờ Tý, trong nơi đóng quân người uống thuốc đã đi ngủ cả rồi, người bị thương đang dựa sát vào nhau mơ màng sắp ngủ.

Lão Khâu thúc gánh lấy nhiệm vụ của Vương đại phu nên khó tránh phải tiếp xúc với người bệnh, ông không có cách nào quay về khu sạch sẽ, còn Khâu Đại thuộc đội người khỏe mạnh số lượng không nhiều lắm cũng phải đứng gác tuần tra.

Bây giờ khu sạch sẽ chỉ còn lại chiếc xe ngựa kia, Lưu thị, Tiểu Sơn với Bạch Táp Táp, Bạch Linh Vũ.

Hồi nãy Lưu thị đã ru Tiểu Sơn với Bạch Linh Vũ ngủ.

Bạch Táp Táp kiên trì phải đợi trưởng tỷ về, Lưu thị khuyên không được đành kệ nàng.

Bạch Táp Táp ngồi tới hơn nửa đêm cuối cùng cũng nhìn thấy Bạch Quân Quân, nàng phấn khích chạy qua.

Bạch Quân Quân nhìn thấy Bạch Táp Táp từ khu sạch sẽ chạy tới không trách cứ, mà nói: “Tới rồi thì muội giúp tỷ canh lửa, tối nay chúng ta sẽ thức đêm nấu thuốc, thuận tiện làm chút đồ chống bệnh sốt rét.”

Lão Khâu thúc nghe vậy thì giật mình: “Bệnh sốt rét này còn có thể phòng chống nữa hả?”

“Tất nhiên rồi.”

Bạch Quân Quân kêu lão Khâu thúc qua đây, rồi nói thầm vào tai ông.

Lão Khâu thúc tỏ vẻ kinh ngạc.

“Muỗi là thủ phạm gây ra bệnh sốt rét sao?”

Bình Luận (0)
Comment