“Ngươi lợi dụng công tử nhà ta xong, ngoảnh lại đã lao vào vòng tay Cửu hoàng tử, bây giờ Cửu hoàng tử vứt ngươi đi, ngươi mới nhớ ra công tử nhà ta tốt ra sao à?
Ta nói cho ngươi biết, cả đời này ta sẽ không để ngươi gặp lại công tử nhà ta nữa đâu! Càng không để ngươi lại làm tổn thương ngài ấy chút nào nữa!
Biết điều thì đừng bước tới, nếu không ta nhất định sẽ thay công tử giết ngươi!”
A Đao nói xong mặt hầm hầm sải bước đi ra ngoài, chỉ để lại Bạch Quân Quân với một đám quần chúng đứng hóng trợn mắt há mồm.
Không ngờ, người trong xe là vị hôn phu... à không, hôn phu cũ của nàng?
Bạch Quân Quân bất giác tìm ra ký ức liên quan đến vị hôn phu vậy.
Nói đến hôn phu, đây có lẽ là điều xấu hổ nhất trong nửa đời trước của nguyên chủ.
Dù sao, vị hôn phu kia có xuất thân thấp hèn, lại còn là một ma ốm.
So với từ nhỏ đã chìm trong ánh sáng hào quang rực rỡ như nguyên chủ, vị hôn phu này quả thực thấp kém như cát bụi.
Cho tới giờ nguyên chủ vẫn không thích hắn, đặc biệt nào ngày nọ tháng kia năm đó sau khi nguyên chủ nhận được lời tỏ tình của Cửu hoàng tử, quyết định đến phương bắc cùng hắn thưởng mai nấu tuyết, đầu óc nguyên chủ mụ mị, trực tiếp đi tìm vị hôn phu ép hắn từ hôn.
Lúc đó vị hôn phu kia đúng lúc phát bệnh đang uống thuốc, chính là lúc hắn nôn ra toàn thân trông vô cùng chật vật.
So với trời quang trăng sáng Cửu hoàng tử, Lý Văn Li này không phải thấp kém như bụi bặm hay sao!
Lý gia vốn phụ thuộc vào Bạch gia, tuy Lý Văn Li tài học xuất chúng, nhưng dòng dõi thấp hơn Bạch Quân Quân một mảng lớn, hơn nữa cơ thể còn ốm yếu. Vẫn luôn bị người ta lên án là trèo cao lên thiên hạ đệ nhất tài nữ.
Mà nay Bạch Quân Quân nhìn thấy dáng vẻ chật vật kia của hắn, càng quyết tâm muốn từ hôn hơn nữa.
Nàng quăng lại một bức thư từ hôn mất mặt rồi quay đầu rời đi, lập tức khiến Lý gia xấu hổ không chịu nổi.
Để thành công từ hôn, Bạch Quân Quân còn viết nhiều bài thơ ngắn chỉ cây dâu mắng cây hòe ném trên phố.
Trong phút chốc khắp phố lớn ngõ nhỏ tất cả đều đang lan truyền quỷ đoản mệnh Lý gia là hiệp ân đồ báo (1), mặt dày ép cưới đệ nhất quý nữ, cẩn thận có mệnh cưới mà không có mệnh hưởng phúc vân vân.
(1) giúp đỡ người khác để người ta chịu ơn rồi bắt người ta báo đáp.
Vì điều đó mà Lý gia hoàn toàn không ngóc đầu lên được nữa.
Cuối cùng Lý Văn Li thuận theo ý của Bạch Quân Quân, tới nhà từ hôn.
Bạch Quân Quân tâm cao khí ngạo không những không cảm kích, mà còn bởi vì Lý Văn Li vẫn ở lại thành đô, lo lắng người khác nhìn thấy hắn sẽ liên tưởng đến hôn sự giữa hai người họ, nên đã lén chơi xấu, xúi giục công tử tiểu thư nhà giàu chèn ép hắn, ý đồ ép Lý gia rời khỏi hoàng đô.
Nhưng Lý Văn Li lại là một người cứng cỏi, cho dù quý tộc có xa lánh, nhưng vẫn tiếp tục cắn răng ở lại Quốc Tử Giám.
Sau đó là quốc gia diệt phong, gia chủ Bạch gia ở lại trong thành còn thê nhi bỏ trốn, gia chủ Lý gia theo gia chủ Bạch gia, chỉ đưa ấu tử duy nhất đi chạy nạn,
Cho dù trên đường trốn đi, rất nhiều môn khách dựa vào Bạch gia đã rối rít tự lập môn hộ, nhưng Lý gia vẫn luôn không rời không bỏ.
Cho đến sau này hộ vệ Bạch gia bỏ chạy tán loạn, là tử sĩ Lý gia tiến lên, bấy giờ mới mở đường hộ tống Bạch Quân Quân tới được địa bàn của Cửu hoàng tử.
Nhưng Bạch Quân Quân vừa tới được địa bàn của Cửu hoàng tử đã quay đầu lại trở mặt không nhận Lý Văn Li, để người ta tự tìm đường sống.
Lúc đó, tử sĩ của Lý Văn Li chỉ còn lại mấy người ít ỏi.
Tuy nhiên, hắn không nói gì cả, chỉ dẫn theo tử sĩ rời đi, kế đến thì biệt vô âm tín.
Không ngờ, nàng lại gặp hắn ở đây.
Bạch Quân Quân tìm ra hết tất cả các ký ức liên quan đến vị hôn phu, nhớ lại xong bản thân nàng còn muốn cho nguyên chủ hai bạt tay.
Một người đặt tình yêu tư lợi lên trên hết vậy mà còn xưng là đệ nhất tài nữ, ải đầu tiên là đạo đức phẩm chất đã không qua nổi rồi.
Nếu so sánh thì hôn phu tiền nhiệm Lý Văn Li này đúng là thật sự không thể chê.
Cũng không biết hắn rời khỏi đất phong của Cửu hoàng tử đã trải qua những gì, thế nhưng từ ma ốm tiến hóa thành dị năng giả hệ phong.