Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1088 - Chương 1088. Không Ngờ Hoa Lại Được Mùa

Chương 1088. Không ngờ hoa lại được mùa Chương 1088. Không ngờ hoa lại được mùa

Ấy thế mà chiến loạn nổ ra, không ngờ mọi người lại có cơ hội được quay về nghề cũ.

Nhưng đến bây giờ, cả nhà Lão Khâu Thúc lại hành nghề với thái độ vô cùng phấn chấn. Trước mắt mọi người đều không có quần áo chống lạnh mùa đông, có thể cống hiến được chút ít sức lực để giúp ích cho mọi người, đây chính là vinh hạnh của nhà bọn họ.

Hơn nữa, mặc dù bây giờ bọn họ là thợ săn, nhưng Tiểu Sơn vẫn có thể yên tâm học hành, bọn họ cũng không định đổi nghề gì khác.

Nói thật lòng, làm kinh doanh chẳng bằng làm thịt, làm ruộng đâu thể nào thú vị bằng đi săn?

Vậy nên người nhà họ Khâu đều bắt tay vào làm vô cùng mê say.

Công cuộc làm da thú bên này náo nhiệt là vậy, ở đầu bên kia Lý Văn Li cũng dẫn đội bảy người, tìm được nơi lần trước hắn và đại tiểu thư trông trái cây, ai ngờ hoa trái lại được mùa, cây cối xum xuê như vậy.

Bây giờ cây bông đã kết quả, hàng cây dài trắng muốt như rừng tuyết, khiến cho người ta mê ly.

Lý Văn Li dẫn đổi bảy người đi thu hoạch nửa ngày, mãi tới khi màn đêm buông xuống mới trở về.

Số cây bông bọn họ mang về khiến cho đám nữ quyến ở phường dệt đang buồn chán ủ dột sáng hết cả mắt, so với việc làm đồ da, công việc dệt vải may y phục này vẫn thích hợp với bọn họ hơn nhiều.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li mang về không ít vải dệt chắc chắn, nhưng nếu dùng để làm quần áo mùa đông, mấy thứ này vẫn rất mỏng. Mấy ngày nay, mọi người đều phải vắt óc nghĩ xem nên làm quần áo mùa đông như thế nào, thậm chí còn chuẩn bị xong cả rơm rạ để đệm áo.

Nhưng khi nhìn thấy số cây bông kia, mọi người đều mừng ra mặt.

“Không ngờ ở quanh đây lại có cây bông dại đấy!”

“Hai cây số bên ngoài hậu viện có rất nhiều cây bông, ngày mai chúng ta sẽ đưa nhiều người tới đó hái hơn.”

“Ở đó vẫn còn rất nhiều sao?” Mọi người vui mừng khôn xiết.

Lý Văn Li gật đầu cười.

Trong khoảng thời gian này, cây rêu mà bọn họ nhặt về đã không ngừng khuân vác mọi thứ đổ vào không gian, số hạt giống cây bông này đều là công lao của cây rêu.

Lúc trước đại tiểu thư đã lấy ra không ít hạt giống cây bông từ không gian, vốn dĩ chỉ định thử nghiệm ruộng bông nên mới chọn một nơi hẻo lánh ít người, nhưng sau này bận bịu nhiều việc, nàng cũng quên béng mất vấn đề này.

Khi cả nhà Lão Khâu Thúc chế da thú, Lý Văn Li dẫn đội bảy người tới đó, vốn chỉ định tìm chút cây ăn quả mọc bên ấy, ai ngờ lại được chứng kiến mùa màng đua nở như vậy.

Có lẽ nhờ khi trước đại tiểu thư dùng dị năng để nuôi dưỡng, vậy nên số cây bông không có ai chăm bẵm này mới mọc tốt như thế.

Mọi người cũng không nghi ngờ số cây bông này có liên quan gì đến hai người bọn họ, chỉ nghĩ rằng số cây ấy cũng sinh trưởng ở đây.

Người dân tộc Thôn Hỏa cũng không nghi ngờ phán đoán của mọi người, tuy rằng nơi vô chủ là địa bàn của bọn họ, bọn họ biết từng cành cây trong cánh rừng này, nhưng không bao gồm những thứ nằm trong phạm vi của Thần Tiên Cư.

Trước khi Thần Tiên Cư xuất hiện trước mắt, nơi này vẫn còn nằm trong phạm vi khống chế của bọn họ. Sau khi Thần Tiên Cư xuất hiện, hoa cỏ cây cối đều dần thay đổi vị trí, nơi mà bọn họ từng làm chúa tể cũng dần trở thành vùng núi non hiểm trở mà không ai hay biết.

Mọi người ở tộc Thôn Hỏa đều cảm thấy mình cần học hỏi nhiều hơn, bọn họ chỉ nghĩ rằng khi trước mình đã bị thuật che mắt của thần linh khống chế, khi trước các vị thần linh vì muốn che giấu hành tung mình mà che trời lấp biển, lửa gạt bọn họ bấy lâu.

Hiện giờ nơi vô chủ mới thực sự xứng với cái danh “nơi vô chủ”.

Vì thế nên đối với sự xuất hiện của những thứ không thể tồn tại ở đây này, tộc Thôn Hỏa còn tiếp thu nhanh hơn những người kia nhiều.

Nhờ có vậy, đám nữ quyến vui vẻ vô cùng, miệt mài dệt vải suốt đêm.

Vải làm ra từ hạt bông vừa dẻo dai lại vừa mịn, mọi người vui như nhặt được vàng, giữ lại toàn bộ hạt bông còn dư để làm giống, chuẩn bị để năm sau gieo tiếp.

Đợi sau này có nhiều bông hơn, bọn họ sẽ làm được vải bông.

Mọi người làm việc vô cùng hăng say, Bạch Quân Quân cũng không định quấy rầy tinh thần lao động của bọn họ, có điều công cụ chiếu sáng ở đây là sáp ong mà bọn họ chế tác.

Hơn một ngàn người dùng, chỗ sáp ong này tiêu hao khá là nhanh.

Bình Luận (0)
Comment