Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 109 - Chương 109. Nước Của Cháu Đâu?

Chương 109. Nước của cháu đâu? Chương 109. Nước của cháu đâu?

Lão Khâu thúc chỉ có thể hàm hồ mà tỏ vẻ: “Vết sưng lớn phồng lên lúc muỗi cắn người có liên quan đến bệnh sốt rét, chúng ta đề phòng muỗi thì sẽ không cần lo lắng về bệnh sốt rét nữa.”

“Còn có cách nói này nữa sao?” Vẻ mặt mọi người kinh ngạc.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì thế gian rộng lớn này không thiếu cái lạ, hơn nữa những phương thuốc dân gian của các đại phu nay đây mai đó đến từ những sư môn khác nhau luôn luôn không hoàn toàn giống nhau.

Chẳng hạn như chữa trị bệnh sốt, có người dùng gián làm thuốc dẫn, có người dùng thạch sùng làm thuốc dẫn mà Khâu đại phu lại dùng thạch tín có độc, dường như cũng không có gì kỳ lạ cả.

Còn nữa, tường tận mà nói thì đây còn là phương thuốc của Vương đại phu.

Hai vị đại phu đều nói như vậy thì dù sao cũng không thể sai được.

Tất cả mọi người hơi ngượng ngùng.

Lúc đó Bạch Quân Quân biết suy nghĩ của mọi người còn không quên hỏi con gián là gì, mãi cho đến một ngày nào đó, sau khi Tiểu Sơn bắt cho nàng một con gián, nàng hoàn toàn kinh ngạc.

Đây không phải là con gián[1] sao?

[1] Giải thích một chút: Hoang dân gọi con gián là phỉ liêm còn Bạch Quân Quân gọi con gián là chương lang.

Vì sao ở thời cổ đại con gián lại có một cái tên dễ nghe như vậy? Không hợp lý gì cả.

Nhưng đây đều là chuyện sau này.

Lúc này mọi người đều đang cẩn thận rửa tay, chuẩn bị quay lại nhận đồ ăn.

Lần này các huynh đệ chiến thắng trở về cuối cùng cũng làm cho sĩ khí uể oải không phấn chấn của mọi người tăng cao, nhìn thấy đồ ăn đầy giỏ, nụ cười trên mặt mọi người càng tươi tắn hơn nhiều.

A Đao cũng không keo kiệt, hắn giao đồ ăn cho Tiểu Thiền còn mình lại phong trần mệt mỏi đi thăm công tử nhà hắn, Tiếu Diện và lão Tăng đi theo sau A Đao cũng như vậy.

Trong mắt Bạch Quân Quân, sở dĩ bọn họ như vậy, ngoại trừ sự trung thành đối với Lý Văn Li thì nguyên nhân lớn hơn là mấy người ở chỗ này… Hơn phân nửa đều là những người có chứng sợ hãi đám đông.

Nhưng cũng may mà trong đội quân bảy người có chứng sợ hãi đám đông này còn một người có trình độ xã giao tuyệt đỉnh.

Tiểu Thiền nhận nhiệm vụ của A Đao, cẩn thận phân chia đồ ăn cho mọi người.

Cho dù mười chiếc xe ba gác này đều chỉ chứa chút lương thực phụ nhưng đối với mọi người mà nói, đừng nói lương thực phụ, cho dù là lương thực sống họ cũng sẽ ăn không bỏ sót.

Huống chi bên cạnh lương thực phụ còn có rất nhiều thịt.

Những người đã gặm vỏ cây suốt mấy năm trời nước mắt giàn giụa.

Nhìn thấy mọi người không ngăn chặn nổi sự háu ăn, Tiểu Thiền cũng không hề trì hoãn.

Hắn chia đều tất cả đồ ăn theo đầu người.

Tuy rằng đồ ăn ở chỗ này không ít nhưng bọn họ cũng có hơn sáu trăm người, vì thế sau khi phân phát toàn bộ, mỗi người cũng chỉ có đồ ăn trong ba ngày mà thôi.

Nhưng mà mọi người đã cảm thấy quá đủ rồi.

Nhóm người của Bạch Quân Quân có chín người, xuất phát từ ưu thế nhân số nên nhận về không ít đồ ăn.

Lúc ngồi quây quần cùng một chỗ ăn uống, cuối cùng Bạch Quân Quân cũng nhớ tới túi nước gửi cho lão Khâu thúc.

“Lão khâu thúc, làm phiền thúc trông nước cho cháu rồi, bây giờ để cháu tự đeo là được.”

“À…” Lão Khâu thúc sững sờ.

“?”

Nhìn thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi kia của lão Khâu thúc, thoáng chốc một dự cảm không tốt dâng lên trong lòng Bạch Quân Quân.

“Chuyện đó… Vừa rồi đi thăm quý nhân trong xe ngựa, ta đưa nước cho ngài ấy rồi.” Lúc trả lời, lão Khâu thúc hơi chột dạ.

“!!!” Suýt chút nữa Bạch Quân Quân đã trợn to hai mắt: “Cho… cho hết ấy hả?”

Lão Khâu thúc thành thật gật gật đầu: “Công tử đó nói là tính mạng nghìn cân treo sợi tóc cũng không ngoa. Ta nghĩ rằng không chừng nước tiên này sẽ có chút tác dụng nên cho hắn luôn rồi.”

“…” Bạch Quân Quân như bị sét đánh.

Đó là nước cây lạ nàng cực nhọc vất vả dùng dị năng ép ra đấy…

Nghĩ đến cây non đã bị nàng ép khô kia… chắc trong khoảng thời gian ngắn không ép ra được gì nữa đâu nhỉ?

Lúc này dáng vẻ của Bạch Quân Quân tựa như câu nói “không gì buồn hơn một trái tim khô héo”.

Không ngờ rằng nước nàng cực nhọc vất vả làm ra cuối cùng lại hời cho người khác.

Lão Khâu thúc nhìn thấy dáng vẻ như chết cha chết mẹ của Bạch Quân Quân cũng rất bất an.

Dù sao nước này là Quân Quân cô nương hứng được, ông lại tự ý cho người khác, quả thật không phúc hậu chút nào.

Bình Luận (0)
Comment