Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1100 - Chương 1100. Vạch Trần Nội Tình

Chương 1100. Vạch trần nội tình Chương 1100. Vạch trần nội tình

Vũ Văn Loan Phi là người có cái nhìn tinh tường nhất, sau khi hắn nói xong, thoáng chốc mọi người đã phục hồi tinh thần từ trong nỗi tiếc hận.

Đúng vậy, so sánh với sự rối loạn ở bên ngoài thì nơi này cũng chả tốt đẹp gì cho cam, cho dù nạn dân có bản lĩnh xuống khỏi ngã ba núi, trốn thoát khỏi tay tộc Thôn Hỏa và thổ phỉ thì cũng chưa chắc có thể qua được cửa của Thổ Long đầm lầy, chỉ sợ sẽ bị chết nhanh hơn.

Mà bây giờ sở dĩ bọn họ có thể bình yên ngồi ở chỗ này thảo luận sinh tử, nói đến nói đi thì tất cả đều dựa vào Bạch Quân Quân và Lý Văn Li.

Hai người bọn họ tựa như thoát khỏi lục đạo, cấm chế ở nơi này hoàn toàn không có tác dụng gì với bọn họ.

Đối với mọi người mà nói, chuyện có khó khăn nan giải đến mức nào đi chăng nữa mà đến chỗ bọn họ thì đều có thể giải quyết dễ dàng, giống như vốn dĩ trên đời này không gì có thể làm khó được bọn họ cả.

Mà lúc này, hai người tự nhiên nhận được sự sùng bái của mọi người, một người thì đang nghiêm túc nướng đồ, người còn lại thì đang nghiêm túc ngắm người nướng đồ.

Bọn họ đều vô cùng chuyên tâm, hoàn toàn không hề chú ý đến bên ngoài mà chỉ chú ý đến đồ ăn.

Mọi người nhìn thấy thế thì không khỏi nở nụ cười, Sơn Hải tiên sinh nói: “E rằng việc biến nơi này thành nơi tiếp nhận nạn dân không thực tế nhưng mà biến nó thành xưởng binh khí cũng… có tương lai đấy. Nghe nói nước Kim Diệm sản xuất nhiều binh khí, chúng ta tìm kiếm kỹ thử xem, nói không chừng thật sự có thể thực hiện.”

Tuy rằng ở phủ đệ thần tiên, ông ấy cũng có phòng công cụ nhưng mà dù sao cũng không phải là nơi luyện chế binh khí, hơn nữa ông ấy thiếu rất nhiều vật liệu.

Ông ấy thật tình hy vọng có thể tìm được vật liệu tốt để luyện chế binh khí ở nơi này, dù sao trên tay ông ấy vẫn còn một khối vật liệu làm bảo kiếm thượng đẳng, dù sao cũng không thể bị phủ bụi ở nơi của ông ấy được, cho dù thế nào ông ấy cũng phải chế tạo ra được bảo kiếm.

Cũng chính lúc này, mọi người mới biết được nguyên nhân mà Sơn Hải tiên sinh chết sống gì cũng muốn theo đến nơi này.

Sơn Hải tiên sinh bị mọi người biết được mục đích thì không khỏi xấu hổ, bình tĩnh sờ sờ râu nói: “Chẳng lẽ mọi người không có mục đích riêng hay sao?”

“Đan Hạc lão đệ, chắc chắn ông cũng đến đây vì phương thuốc dân gian thất truyền đúng không? Còn Thiện Từ lão đệ nữa, ông tới tìm tháp xá lợi Phật đúng không? Còn về phần ông, Kiều lão đệ… ta biết chắc chắn ông muốn tìm bảo bối gì đó cho A Noãn.”

Ánh mắt của Sơn Hải tiên sinh đảo quanh, lần lượt vạch trần suy nghĩ vụn vặt của mọi người.

Mà mọi người không nghĩ tới Sơn Hải tiên sinh lại vạch trần nội tình chỉ vì một lời không hợp, tất cả đều bối rối.

Ánh mắt của phụ tử Bàn Huyện lệnh cũng đảo quanh nhanh như chớp, cứ như đang hóng hớt, xem kịch vui.

Đúng lúc mọi người đang đấu tranh nội bộ thì một mùi thơm làm trời đất sợ hãi quỷ thần than khóc bay ra, mọi người dừng lại động tác đấu tranh nội bộ, đồng loạt nhìn qua.

Chỉ thấy Hồ Ly đang gõ một khối bùn cho nó vỡ ra, mấy chiếc lá lớn ỏ bên trong bọc lấy một con gà nướng.

Gà nướng da vàng thịt trắng, mùi thơm hôi hổi lan tỏa mười dặm.

Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người tự động câm miệng, yên lặng ngồi vào bên cạnh gà nướng chờ Hồ Ly chia đồ ăn.

Lý Văn Li bẻ một chiếc đùi gà lớn cho đại tiểu thư trước, rồi sau đó mới chia gà nướng cho những người khác.

Mọi người cũng không có ý kiến gì về chuyện này.

Đúng lúc mọi người đang gặm gà nướng thơm ngào ngạt, quên đi những hiềm khích lúc trước thì Lý Văn Li mới chậm rãi mở miệng.

“Nếu đều đã đến đây rồi thì các vị cứ việc từ từ mà tìm kiếm, ta sẽ dốc hết khả năng làm cho tất cả mọi người mãn nguyện trở về.”

Mọi người đang ăn sửng sốt.

Vừa rồi thấy hai người chìm đắm trong việc nấu ăn và ngắm người nấu ăn, còn tưởng rằng bọn họ không nghe thấy, không nghĩ tới bọn họ lại biết hết tất cả những chuyện xảy ra giữa mọi người.

Trong lòng mọi người đều cảm thấy hơi ấm áp.

Bạch Quân Quân hoàn toàn mặc kệ mọi người trò chuyện, chỉ nghiêm túc ăn đồ ăn trong miệng, trời đất bao la ăn cơm là lớn nhất, có chuyện gì thì chờ ăn no hẵng nói.

Cứ như vậy mọi người vui sướng ăn cơm tối no nê, nghỉ ngơi tốt, chuẩn bị cho chuyến khảo cổ ngày mai.

Bình Luận (0)
Comment