Lý Văn Li kéo Bạch Quân Quân co cẳng chạy, Bạch Quân Quân phối hợp đuổi theo bước chân của hắn vẫn không quên lưu ý tình hình bên ngoài, trong khi chạy đã nhạy bén phát hiện ra Lý Văn Li chạy ngược chiều gió, nói cách khác hắn lôi kéo mình cũng không phải là vì để né tránh trận gió kỳ quái này, mà chính là đuổi theo đầu nguồn của cơn gió kỳ quái.
Nghĩ đến hồ ly nói trong gió có gì đó, Bạch Quân Quân cả đường híp mắt ý đồ vào lúc chạy trốn có thể phát hiện ra vài thứ tránh để cho hồ ly giải thích nữa.
Đáng tiếc là dù chính mình mở to hai mắt nhìn vẫn như cũ không hề phát hiện ra thứ gì.
Không nhìn thấy điều gì kỳ lạ Bạch Quân Quân cũng dứt khoát từ bỏ, chỉ chạy theo hồ ly, lúc đầu hoảng hốt chạy đã đủ loạn, nửa đường còn gặp mấy con rắn đuôi nhện, chúng nó nhân lúc tán loạn đi ra ngoài với ý đồ vơ vét chút chỗ tốt từ chỗ hai người bọn họ, Bạch Quân Quân trực tiếp vung roi ra quất bay đám này.
Phải biết rằng rắn độc lợi hại hơn so với rắn đuôi nhện cũng bị nàng bắt về cho lão đầu Đan Hạc ngâm rượu, chớ nói chi đây chỉ là loài am hiểu ngụy trang nhìn thì khủng bố thực ra không có độc.
Đối diện với mấy thứ này Bạch Quân Quân đều đánh bay tất cả một cái là xong việc.
Qua một lúc lâu hai người đến một nơi càng hoang vu hơn, nhưng ở nơi hoang vu này lại có vài toà tháp cao khiến cho người ta không tưởng tượng được, bên trên toà tháp cao có cánh quạt lớn, lúc này gió lay động cánh quạt, tiếng gió vù vù cũng phát ra từ nơi này.
Lý Văn Li ngửa đầu nhìn chăm chú vài toà tháp này hơi kinh ngạc: "Đại tiểu thư... Có lẽ, ngàn năm trước đó ở Kim Diễm Quốc cũng có người giống như chúng ta đến đây m."
"?" Bạch Quân Quân mở to hai mắt nhìn.
"Có lẽ nghiêm chỉnh mà nói, không phải thế giới của chúng ta, mà chính là thế giới của Lâm nương tử." Lý Văn Li chỉ vào mấy toàj tháp gió trước mắt.
"Nếu ta không nhìn lầm, đây chắc là mô hình phát điện mượn sức gió."
Nhưng trải qua năm tháng, những thiết bị này đã không còn tác dụng từ lâu, chỉ là mấy toà tháp kỳ quái biết chuyển động.
Vừa rồi Lý Văn Li loáng thoáng cảm nhận được trong gió xen lẫn một tia năng lượng yếu ớt, cảm giác giống như điện, nhưng hắn không dám xác định.
Cho đến khi nhìn thấy mấy toà tháp này, cuối cùng đã chắc chắn.
Trong gió xen lẫn năng lượng chính là điện.
Hồ ly lại một lần nữa tìm kiếm trong tàng thư các của chính mình, rốt cuộc tìm được sách vở có liên quan đến phát điện mượn sức gió.
Mượn gió phát điện là lợi dụng sức gió để kéo cho cánh cối xay gió xoay tròn, lại dùng bộ tăng tốc để tăng tốc độ xoay, rồi thúc đẩy máy phát điện phát điện.
Phương thức phát điện này không cần nhiên liệu cũng không có bức xạ, càng sẽ không sinh ra ô nhiễm không khí, là một nguồn năng lượng sạch, ở thời đại của Lâm nương tử đã ứng dụng khắp nơi.
Nhưng đến thời của bọn họ, những nơi này đã bị hủy hoại từ lâu rồi.
Nhưng nếu như nơi này còn có cối xay gió, nói không chừng bên dưới cối xay gió còn có máy phát điện.
Nếu như có thể xách đám máy phát điện thậm chí cả cối xay gió về, nói không chừng sẽ có thể giải quyết vấn đề chiếu sáng.
Nghĩ đến nến sắp cạn kiệt, hai người lại tỉnh táo tinh thần.
Mới vừa rồi còn cảm thấy đốt dầu mỏ có chút lãng phí, không nghĩ tới chớp mắt đã tìm thấy cối xay gió.
Cẩn thận cân nhắc một chút, sử dụng gió quả thực thân thiện hơn so với dùng dầu mỏ.
Hai người nhất thời nhiệt tình mười phần, Lý Văn Li dùng kiếm gió chém bụi cỏ trước mắt, làm ra một con đường thông thẳng đến cối xay gió, hai người lúc này mới sải bước đi lên phía trước.
Cũng không biết cối xay gió này rốt cuộc là người phương nào chế tạo, bên ngoài là gạch đá xanh, cánh gió trên đỉnh nhìn giống như chất liệu bằng đồng.
Đi quanh tháp một vòng đáng tiếc không thấy cửa, mà ở xung quanh tháp còn có rải rác một số gạch đá, còn có một phần nhỏ dính bám vào trên thân tháp, đoán chừng ban đầu ở bên ngoài thân tháp này có cầu thang thông lên đỉnh tháp.