Đáng tiếc lâu năm không được tu sửa những cục gạch bám bên ngoài thân tháp kia đã rơi xuống, bây giờ chỉ còn thân tháp bóng loáng đứng sừng sững ở mảnh đất hoang vu này.
Nhưng đối với người khác mà nói leo lên từ thân tháp trụi lủi này là một chuyện rất khó, nhưng đối với hồ ly mà nói lại dễ như trở bàn tay.
Hắn ôm Bạch Quân Quân trực tiếp thoát khỏi sức hút của trái đất bay lên, rất nhanh hai người như chim én bay vòng quanh thân tháp lên trên, cuối cùng thấy một lối vào tối om ở trong đó.
Nghĩ đến cổ nhân đi vào là từ cầu thang trên đỉnh tháp trước, rồi sau đó lại đi xuống dưới từ bên trong.
Lý Văn Li dẫn đầu đi vào, đại tiểu thư theo phía sau hắn.
Ngón tay của hắn dấy lên một ngọn lửa, trong hang động tối om bởi vì đột nhiên có ánh lửa, nên có động tĩnh.
Một đoàn dơi phần phật bay ra.
Lý Văn Li phản ứng nhanh quay người ôm Bạch Quân Quân vào trong ngực, nhân tiện ngồi xuống, chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu một mảnh phần phật chấn động lướt qua, cách một lúc lâu mới khôi phục lại sự yên tĩnh.
Lúc này Lý Văn Li mới từ từ buông Bạch Quân Quân ra, hai người liếc nhau, thường thấy sóng to gió lớn, con dơi chỉ là chuyện nhỏ thôi, bọn họ bình tĩnh tiếp tục đi vào trong.
Đi khoảng chừng mười bước, một chiếc cầu thang vừa dài lại vừa sâu xoay tròn xuất hiện trước mặt hai người.
Nghĩ đến độ cao vừa rồi bay lên, nếu bọn họ chậm rãi đi xuống dưới còn không biết phải phí hết bao nhiêu sức lực, Lý Văn Li đưa tay về phía Bạch Quân Quân, đại tiểu thư lập tức hiểu ý, đưa tay mình ra.
Hồ ly nắm tay đại tiểu thư lại một lần nữa thả người nhảy xuống, hai người giống như lá cây lại tung bay trong toà tháp này, lửa xung quanh Lý Văn Li cũng sáng lên.
Ánh sáng này nóng bỏng khiến cho những con dơi chưa đi đang ẩn núp lại bị dọa bay loạn xạ một trận.
Không cẩn thận đụng phải ngọn lửa của Lý Văn Li, nhất thời truyền đến mùi thịt nướng cháy.
Bạch Quân Quân không tự giác liếc nhìn con dơi đang rơi xuống, nói ra thì chưa được ăn thử thứ này.
Lý Văn Li ngược lại cũng không chớp mắt, chỉ bình tĩnh nói một câu: "Loài này có bệnh độc, ăn nó không có lợi."
Bạch Quân Quân chột dạ thu mắt, nàng cũng không phải người ăn hàng, nói nàng suốt ngày chỉ muốn ăn, thật sự là quá đáng.
Lý Văn Li cười khép tay lại, ôm đại tiểu thư càng chặt hơn chút.
Suy cho cùng hồ ly sở hữu dị năng, trong chốc lát đã rơi xuống đất.
Những con dơi này trải qua năm tháng đã thay thế con người trở thành dân chúng thường trú ở nơi này, không biết ở đây chứa bao nhiêu phân dơi.
Hai người không nghĩ tới chuyện này, lúc rơi xuống đất cảm giác giống như rơi vào đầm lầy, giày bỗng chốc bị phân dơi bao phủ lại.
Loại cảm giác dầy đặc tinh tế tỉ mỉ, giống như một chân giẫm vào trong bánh kem, cũng giống như một chân giẫm vào trong bột nhão, mềm thì rất mềm nhưng dính dấp thì cũng rất dính dấp.
Lý Văn Li vô ý thức giơ ngọn lửa lên chiếu xuống sàn nhà, một lớp phân dơi dày thiếu chút khiến người ta ngất.
Cái gọi là cảm giác dẫm phải shit, hắn có thể coi như bản thân đã được cảm nhận.
Bạch Quân Quân cũng hít vào một hơi khí lạnh, cắn răng nói: "Không... Không sao, đây không phải phân và nước tiểu, là cát phát sáng. Đan Hạc lão đầu còn tay không bốc, chúng ta cách một lớp giày đã rất ổn rồi."
"..." Lý Văn Li.
Nhìn đại tiểu thư chững chạc đàng hoàng tự an ủi mình, Lý Văn Li nhịn cười không được.
"Được rồi, đa tạ đại tiểu thư trấn an."
Thật ra cái này nhiều nhất chỉ là buồn nôn thôi, ở tận thế ruột Zombie hắn cũng dẫm lên như thế, cái này thực sự không tính là gì.
Nhưng đại tiểu thư đặt hắn vào trong lòng như vậy, lại khiến cho Lý Văn Li cảm thấy rất cao hứng.
Nhịn không được cảm động, hắn ôm Bạch Quân Quân vào trong ngực, bây giờ mới tiếp tục co cẳng đi ra bên ngoài.